Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ngủ Cùng Quỷ

Chương 145

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi cho Thiên Ngạo ăn một viên thuốc an thần, tôi nhanh chóng bổ sung:

" Hơn nữa mục tiêu cuối cùng của anh ta là anh, vừa rồi chỉ là suy đoán của chúng ta, chỉ cần anh ở bên kia phản kích mạnh mẽ, anh ta tự nhiên sẽ không bận tâm đến em ở bên này. ”

Khuyên can mãi, Thiên Ngạo rốt cục cũng đồng ý cho tôi tự mình đi sang chỗ anh ta. Dù sao nơi này không thể ở lại nữa, tôi cũng không muốn liên lụy đến Gia Minh. Ngay cả Thiên Ngạo nhắc tới cũng sợ hãi ba phần, tôi tự nhiên không dám khinh thường, vội vàng đi đến phòng sư phụ, mặc vào Cửu Cung Bát Quái Bào lúc trước sư phụ truyền cho tôi, còn mang lên tay nải của sư phụ,bên trong có một số pháp khí mà sư phụ thường dùng.

Những pháp khí mà tôi cảm thấy có uy lực mạnh, tôi đều sẽ nhét vào đem theo, Lỗ Gia Minh nhìn tôi túi lớn túi nhỏ với vẻ mặt vội vội vàng vàng thì chạy ra ngoài, ngăn xe của tôi.

" Gia Minh tốt nhất là anh nên đến chỗ của Hải Yến ở qua một thời gian, Hàng Thi bên kia đã bắt đầu hành động, tôi sợ không thể phân thân bảo hộ anh! "

Thật ra người có khả năng bị nguy hiểm nhất chính là tôi, tôi phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, nên không thể giải thích gì nhiều cho Gia Minh, tôi chỉ dặn dò anh ta thêm lần nữa rồi sau đó liền lái xe rời đi. Khoảng cách nơi này cách tổng công ty Hành Vũ ước chừng mất năm mươi phút, chờ xe vào nội thành, tôi rốt cục thở phào nhẹ nhõm, cũng nhịn không được nở nụ cười. Nếu Liệt Phong biết chúng tôi sợ đến vỡ mật thì nhất định sẽ cười rụng răng.

Ngay cả bản thân tôi cũng cảm thấy buồn cười, nếu tôi thực sự có thể đoán từng bước hành động của họ, thì chắc là thần rồi.

Tôi một lòng nghĩ đến chuyện của Liệt Phong, không chú ý đến cái xe ở trước mặt dừng lại, cứ như vậy trực tiếp tông vào đuôi xe người ta, tôi vốn muốn xuống xe để chửi má nó, lại phát hiện trên quốc lộ trước mặt đen nghẹt tấp nập toàn là xe.

Bác tài xế bị tôi đâm vào đuôi xe đang bị mắng, tôi tiến lên nhìn, mới phát hiện tài xế cũng đã đâm đuôi xe người ta, coi bộ còn nghiêm trọng hơn.

" Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao phía trước lại có một vụ tai nạn xe nghiêm trọng như vậy? "

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy. Tôi nghĩ rằng đó là một hiệu ứng điện ảnh đặc biệt, và toàn bộ tám làn đường đã bị tê liệt.

" Đm *** nó, tao không biết! "

Tài xế bị tôi đυ.ng đang tức giận, lại nhìn cách ăn mặc kỳ quái trên người tôi, tâm trạng ông ta càng khó chịu bật ra một cụm lời tục tĩu.

Tầm nhìn của thi quỷ so với người bình thường xa hơn nên tôi vội vàng trèo lên nóc xe, vừa nhìn chỉ thấy phía trước là dòng người bắt đầu ồ ạt, nhìn kỹ lại phát hiện những người đó giống như đang chạy trốn, một số người xuống xe bỏ chạy, ngay cả xe cũng không cần.

Trong lúc hỗn loạn, một người đàn ông mặc áo gió màu đen cũng giống như tôi đứng trên nóc xe, tầm mắt dừng lại trên người tôi rồi lập tức bay người lên, một bước nhảy bằng khoảng cách vài chiếc xe, rồi rầm một tiếng liền dừng trên nóc xe. Tiếng nổ vang đến, người kia thế mà lại bay về phía tôi.

Không tốt, người kia không phải là Liệt Phong chứ?

Anh ta lại sử dụng kỹ năng thi quỷ trước mặt mọi người, không sợ bại lộ thân phận sao? Nếu bị Liệt Phong đuổi kịp thì tôi nhất định sẽ đánh nhau mất nên tôi cố gắng thoát khỏi thành phố náo nhiệt này, chạy về phía ngoại thành, nhưng trong hỗn loạn thì không thể xét được Đông Nam Tây Bắc.

Cũng may anh ta hiện tại đang dùng cơ thể của người thường, không có năng lực dịch chuyển tức thì, nhưng đến cuối cùng tôi vẫn bị anh ta chặn lại. Áo gió màu đen phạch một tiếng rơi xuống trước mặt tôi:

" Không được chạy, nếu chạy nữa, tao sẽ không khách sáo với mày! "

" Anh là ai, muốn làm gì? "

Tôi đã đoán ra thân phận của anh ta. Nhưng vẫn cố tình hỏi vậy. Muốn kéo dài thời gian cho chính mình.

" Lúc trước ở Thái Lan không thể chào hỏi mày, hiện tại cho phép tạo trịnh trọng giới thiệu chính mình, tao là anh cả của Thiên Ngạo, Liệt Phong, mày hẳn là đã nghe nói đến tao chứ? "

Anh ta nhếch lên một nụ cười khát máu.

Rõ ràng là bề ngoài anh tuấn, tôi lại có thể xuyên thấu qua thân thể đó nhìn thấy bộ mặt thật quỷ hồn của anh ta, gầy gò giống như một bộ bộ xương khô, ngay cả tay anh ta cũng giống như cành cây khô héo, một đôi mắt nhỏ giấu ở trong hốc mắt khô khốc, tầm mắt lạnh như băng, không lúc nào là không giống như tính kế.

" Thì ra là anh cả của Thiên Ngạo, không biết anh cả tới tìm em là có việc gì? "

" Sai, tao không phải tới tìm mày, là mày đang mang con của em tao, anh cả như tao cũng rất thích trẻ con, muốn cháu trai nhỏ chơi đùa cùng tao "

Anh ta nói tiếp đi về phía tôi, tôi làm theo bản năng che cái bụng vừa mới nhô lên của mình, mục đích của anh ta dĩ nhiên là đứa con trong bụng tôi!!

Tôi thật sự quá xem thường khả năng tàn nhẫn của anh ta rồi, nhìn bộ dáng của anh ta, tôi e là anh ta muốn mổ bụng tôi để lấy đứa nhỏ ra?

" Thiên Ngạo! "

Tôi đột nhiên nhìn chằm chằm phía sau Liệt Phong, kinh hỷ ( kinh hỷ = vui mừng + ngạc nhiên) kêu lên một tiếng.

Quả nhiên, Liệt Phong bị lừa, xoay người nhìn về phía sau, thấy vậy tôi lập tức vung tam lăng toa trong tay ra, tốc độ tam lăng toa cực nhanh cắm vào lưng anh ta, nếu như tôi phán đoán không có sai, trái tim của anh ta đã bị tôi chọc thủng.

Thừa dịp thân thể anh ta sững lại, tôi dùng đầu ngón tay gẩy sợi tơ, xoay tròn tam lăng toa cắn vào sau lưng anh ta, trực tiếp làm thủng một lỗ trên trái tim. Tất cả đều diễn ra trong nháy mắt, tôi định lại cắm thêm một cây tam lăng toa chọc thủng đầu anh ta, không ngờ anh ta đột nhiên u ám quay mặt lại, con ngươi đỏ tươi đó nhìn vào tôi, liền bắt lấy tam lăng toa đang bay đến trước mặt anh ta, máu tươi từ lòng bàn tay chảy ra nhỏ xuống đất.

" Cô bé cũng độc ác gớm! "

Anh ta nói lời này như nghiến răng nghiến lợi, phun ra, một giây sau anh ta hung hăng kéo một cái, cả người tôi đã bị lực đạo ngang ngược quăng bay đi, vẽ một vòng cung hoàn mỹ trên không trung rồi bị nện mạnh trên mặt đất phía sau anh ta.

" A…"

Lưng tiếp đất, tôi chỉ cảm thấy thắt lưng của mình đã gãy rồi.

Chờ khi tôi mở mắt ra, anh ta đã đứng trước mặt tôi, anh ta đã thoát ra khỏi cơ thể của người đàn ông kia, người anh ta là khói đen đang đứng ở trên đỉnh đầu tôi, anh ta nhấc ngón tay giống như cây khô muốn cắm xuống đầu tôi.Tôi vội vàng nghiêng người né tránh, anh ta đâm một cú chưa trúng, ngược lại dùng một chân đạp vào lưng tôi, có một tiếng răng rắc vang lên, cột sống thắt lưng sau lưng của tôi đã bị đứt.

" Đau quá!! "

Không chỉ có thắt lưng của tôi bị đau, ngay cả bụng cũng đau đớn như đâm xuyên tim, mồ hôi lạnh to bằng hạt đậu chảy dọc theo trán xuống. Tôi định chống người ngồi dậy chạy trốn, không ngờ tay vừa chống xuống đất lại sờ được thứ dính dính, tôi cúi đầu nhìn, thấy tay mình đầy vết máu, lại nhìn bụng nhỏ, tất cả đều là máu.

" Mậu Ngoan!! "

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương cắt qua không khí, đồng tử của tội trong nháy mắt đó đã bị nước mắt che lấp, cơn đau trên người không thể làm cho tôi rơi một giọt nước mắt, nhưng máu này lại làm tim tôi đau như bị đao đâm, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Tôi vội vàng đưa tay ra ôm lấy chỗ máu chảy ra bên ngoài, cảm giác được đứa nhỏ trong bụng đang dần chảy ra, tôi khụt khịt lại gọi tên Mậu Ngoan thêm lần nữa.

" Mậu Ngoan, con không được đi, đừng rời khỏi mẹ "
« Chương TrướcChương Tiếp »