Chương 16: Tiểu Tri Dạng muốn thân mật với ai? Với anh sao?

Bức vẽ con sói xám tròn tròn, béo ú, trông vô cùng ngốc nghếch đáng yêu, khiến người ta không khỏi bật cười.

Hoàn toàn trái ngược với hình tượng lạnh lùng, trang trọng ngoài đời, đúng là sự khác biệt dễ thương bất ngờ.

Kiều Tri Dạng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào ảnh đại diện của anh, trái tim bất giác đập lỡ một nhịp.

Vì đều là tranh của cùng một họa sĩ, nên phong cách rất giống nhau, thoạt nhìn, cứ như là ảnh đại diện của cặp đôi vậy.

Cặp đôi...

"!!!"

Điện như thể chạy từ đầu ngón chân lêи đỉиɦ đầu, mặt Kiều Tri Dạng nóng ran, vội vàng lắc đầu.

Dừng lại! Không được nghĩ lung tung!

Hôm nay họ mới chính thức gặp nhau lần đầu, làm sao có thể thành cặp nhanh chóng như trong phim thần tượng được chứ.

Hơn nữa, cô luôn coi anh Sầm là một người đáng kính trọng.

Cô cũng tin rằng anh chỉ xem cô như một người bạn tốt của cháu gái mình, đôi khi giúp đỡ một chút, chứ không có ý gì khác.

Nhất định là anh Sầm thấy ảnh đại diện của cô dễ thương, nên mới chọn ảnh có phong cách tương tự.

Cô bé ngây thơ nhưng đầu óc tỉnh táo đã thuyết phục chính mình, còn gật đầu đồng ý.

Ừ, so với "tình yêu sét đánh" vô lý, lý do này đáng tin hơn nhiều.

"Chết rồi, mải nghĩ quá, quên mất trả lời tin nhắn của anh ấy."

Lo sợ để người kia đợi lâu, Kiều Tri Dạng vội mở khung chat.

Không ngờ, trong một khoảnh khắc vội vàng, cô lại gửi luôn biểu tượng cảm xúc "cừu con thân mật" mà thường dùng hàng ngày.

...Ơ?

Cừu con vẫn chưa kịp phản ứng.

Cho đến khi cô nhìn thấy hình ảnh "thân mật" đó trên màn hình, hai cái sừng cừu nhỏ trên đầu cô như thể mềm nhũn ra.

Aaaaa!!!

Cô gửi nhầm biểu tượng rồi!!!

Ngay khi cô cuống cuồng định rút lại, thì một tin nhắn thoại đã hiện lên trên màn hình.

Trời ơi, anh trả lời ngay lập tức...

Kiều Tri Dạng cảm thấy xấu hổ, nhắm mắt lại.

Mặt cô đỏ bừng, hít một hơi sâu, mở tin nhắn thoại, ghé tai sát vào loa.

Một giọng cười khàn khàn, trầm thấp, như chứa đầy những móc câu, bất ngờ xuyên thẳng vào tai cô.

Sau đó, giọng nói ấm áp, lười biếng vang lên, quyến rũ đến kỳ lạ, từ từ cất tiếng: "Thân mật hả? Tiểu Tri Dạng muốn thân mật với ai? Với anh sao?"

Đầu tai Kiều Tri Dạng lập tức đỏ bừng.

Chưa kịp hoàn hồn, tin nhắn thoại thứ hai đã tự động phát.

Giọng nói trầm đầy từ tính lại lan tỏa như dòng điện mềm mại, thấm vào tai cô.

"Ừm, thân mật~"

Hai từ cuối được anh hạ thấp âm lượng.

Giọng trầm khàn như thể anh ấy đang thì thầm ngay bên tai cô, từng chữ như quấn lấy, liếʍ nhẹ vào tâm trí cô.

Cứu với...

Sao giọng nói lại quyến rũ đến vậy!

Kiều Tri Dạng ngồi trên ghế sofa, không kìm được mà chôn mặt vào chiếc gối dựa.

Không lạ gì khi có những người bị mê hoặc bởi giọng nói.

Quả thật, có người chỉ bằng giọng nói đã có thể khiến người khác mất kiểm soát, khó lòng cưỡng lại.

Cô cảm thấy tai mình mềm nhũn, má nóng bừng.

Bỗng nhiên cô nghĩ, nếu anh Sầm không làm một người nghiêm trang, nho nhã, mà trở thành một chàng trai quyến rũ, chắc chắn sẽ có nhiều người đồng ý ngay lập tức.

Kiều Tri Dạng xoa mặt.

Cố gắng xóa đi cảm giác xấu hổ nóng bỏng trên mặt.

"Phù..."

Cô hít thở sâu lần nữa để bình tĩnh lại.

Sau đó, cô cầm điện thoại lên, gõ: 【Không phải muốn thân mật! Em lỡ gửi nhầm thôi ( )】

Để chứng minh mình thực sự gửi nhầm, cô lập tức tìm kiếm một loạt biểu tượng cảm xúc dành cho người lớn tuổi trên mạng.

Những đóa hồng đỏ rực nở rộ kèm theo dòng chữ lớn lấp lánh đầy màu sắc: Cảm ơn bạn!

"......"