Tô Mặc gượng người muốn ngồi dậy nhưng dù có cố cỡ nào thì thân thể cũng chẳng nghe theo lời cô, cả người mệt mỏi chẳng có chút sức lực, thấy Tô Mặc động đậy muốn ngồi dậy Nam Thiệu Hàn nhanh chóng ngồi lên giường đỡ cô dựa vào lòng ngực của mình. Lúc này trong đầu Tô Mặc đã rối loạn một đống rồi, chuyện gì đang xảy ra vậy, hai người thân thiết như thế từ lúc nào, dù cô có yêu thích hắn như thế nào đi nữa thì tiến triển như vậy cũng quá nhanh rồi a.
Tô Mặc hơi ngượng ngùng hỏi: “Tối qua chúng ta đã làm rồi sao?”. “Làm?” Nam Thiệu Hàn hơi sửng sốt. “Ừm, cái đó, cái đó, chính là chuyện yêu đương” Tô Mặc cảm thấy đầu muốn nổ tung rồi, sao có thể nói thẳng chuyện này với một người đàn ông chứ. Nam Thiệu Hàn giật mình hiểu ra sau đó cảm thấy muốn cười, rốt cuộc trong đầu cô gái này chứa cái gì chứ lại có thể nghĩ đến loại chuyện đó, nhưng nếu cô đã nghĩ như vậy thì hắn cũng sẽ không nói chuyện kia ra bớt cho cô lo lắng. “Ừm, thuốc kia rất mạnh, không có thuốc giải, chỉ có thể làm như vậy” Nam Thiệu Hàn nói một cách vô cùng chân thật. Dù đã đoán trước nhưng khi nghe chính miệng Nam Thiệu Hàn nói ra, Tô Mặc vẫn cảm thấy hơi khó chấp nhận, mà cũng còn may người đó là Nam Thiệu Hàn. Cô chưa từng chạm vào đàn ông nhưng cũng có nghe nói qua, lần đầu rất mệt nhưng cũng chỉ lúc đầu thôi tại sao cô đến bây giờ vẫn còn yếu như thế. Chẳng lẽ do nhiều quá sao, Tô Mặc nhìn Nam Thiệu Hàn hơi ngượng ngùng hỏi: “Hôm qua, làm nhiều lần sau?”. Nam Thiệu Hàn hơi suy nghĩ rồi trả lời: “Cũng tạm, khoảng sáu lần” hắn nghĩ 6 lần chắc là không nhiều đi. Đầu Tô Mặc ‘ong’ một tiếng, thế mà tận sáu lần, hắn còn nói cũng tạm, phải là rất rất rất tạm chứ nhưng nhìn Nam Thiệu Hàn hắn chẳng có chút mệt mỏi nào, thể lực của hắn tốt thế à.
Chuyện cũng đã xảy ra rồi, Tô Mặc không nghĩ nữa cũng chẳng bắt hắn chịu trách nhiệm, giờ cô chỉ muốn đi tắm, cả người cô đầy mồ hôi rồi: “Tôi muốn đi tắm, có thể kêu cho tôi một người hầu không?” Tô Mặc hỏi Nam Thiệu Hàn. “Ở đây không có hầu nữ, tôi giúp em, dù gì cũng tôi cũng đã nhìn qua” Nam Thiệu Hàn nói, lời này của hắn là thật, lúc cô hôn mê hắn đã thay cho cô một cái váy hai dây, dù lúc đó hắn làm rất nhanh chỉ nhìn thoáng qua nhưng cũng là nhìn hết rồi, nhìn một lần hay nhìn hai lần thì cũng là nhìn dù sao hắn cũng chẳng có du͙© vọиɠ gì.
Tô Mặc nghĩ nghĩ, cũng đúng, chuyện thân mật nhất bọn họ cũng đã làm rồi, giờ có nhìn thì cũng chẳng sao, cô để yên cho Nam Thiệu Hàn vào ôm vào phòng tắm. Trong phòng tắm, Tô Mặc không thể tự cởi đồ được chỉ có thể để Nam Thiệu Hàn giúp cô. Nam Thiệu Hàn lúc đầu còn bình thường cho đến khi cả người cô không còn mảnh vải nào tựa trên người hắn, một mảnh mềm mại ép vào lòng ngực cứng rắn, tay của hắn đang vòng trên eo cô, lòng bàn tay cảm nhận được làn da mềm mịn, lúc này một cổ nhiệt nóng hổi chạy trong người khiến hắn khó chịu. Ôm cô đi về phía bồn tắm, ánh mắt chỉ nhìn thẳng, không dám nhìn về trên người cô, nếu không cái du͙© vọиɠ mà hắn tự tin là mình không có đó sẽ gϊếŧ chết hắn ngay lúc này.
“Em ngâm mình đi, khi nào xong thì gọi tôi” Nam Thiệu Hàn thả cô dô bồn tắm nói rồi chuẩn bị quay người ra ngoài. “Cái đó, có thể tắm giúp tôi không? Tôi không động đậy được” Tô Mặc tựa người trong bồn tắm nói, cô là người thích ứng rất tốt với mọi chuyện, nếu cô và hắn đã làm rồi thì cô cũng không cần câu nệ nữa, để hắn phục vụ mình, ai kêu hắn làm cô mệt như vậy. Thân thể Nam Thiệu Hàn hơi loạn choạng một cái, hắn hít sâu một hơi để ổn định tâm trạng, người phụ nữ này đúng là thích ứng thật tốt, hắn chỉ nói cái gì cũng đã nhìn cô liền để cho hắn tắm giùm, nhưng cũng không thể từ chối được, hắn chỉ có thể đồng ý: “Được”.
“Mạnh chút nữa, không nhẹ lại chút đi, đúng rồi, là như vậy” Tô Mặc không chút khách sáo sai khiến Nam Thiệu Hàn. Hắn đen mặt, cô dám thực sự xem hắn là người hầu hạ, thật muốn một phát bóp chết người phụ nữa này mà. Dù vậy hành động của hắn vẫn nhẹ nhàng chà lưng cho cô. Trước mắt là tấm lưng trắng tuyết mềm mịn, ngón tay của hắn một lần lại một lần đυ.ng chạm vào làn da của cô. Đây không phải là lần đầu hắn thấy thân thể phụ nữ, lúc hắn vừa lên nắm quyền Nam gia, có rất nhiều người đưa phụ nữ đến nhưng hắn cũng chẳng thấy gì ngoài ghê tởm. Nhưng người phụ nữ trước mặt này lại khiến hắn rộn rạo trong lòng, loại du͙© vọиɠ hắn xem thường trước giờ lúc này lại mạnh mẽ trổi dậy trong lòng hắn, Nam Thiệu Hàn không khỏi cười khổ. Lúc này Tô Mặc đột ngột lên tiếng nói một câu khiến cho thân thể Nam Thiệu Hàn cứng đờ: “Phía trước cũng muốn tắm rửa”.