Chương 12

"???" Mỹ Mỹ ngồi ở hàng ghế sau lo lắng giậm chân, "thùng gỗ, cậu thật ngu ngốc, không đòi tiền lại đưa đùi gà cho người khác, cậu là thú hai chân ngốc nhất tôi từng thấy."

Lúc trước còn khen cậu là thú hai chân thông minh nhất, bây giờ lại trở thành kẻ ngu ngốc nhất, tốc độ trở mặt này cũng quá nhanh, Mục Đồng ngậm miệng không nói gì.

"Mục tiêu của ngài đã tới --" thiết bị định vị vang lên một thông báo, xe chậm rãi dừng lại trước một căn nhà riêng.

“Cám ơn anh đã đưa tôi về.” Mục Đồng cảm ơn Dịch Nhiên, tháo dây an toàn chuẩn bị xuống xe, chợt nhớ đến Mỹ Mỹ đang ngồi ở ghế sau liền quay lại chào tạm biệt nó.

"Tôi về đây, lần sau mày đừng chạy lung tung nữa, biết chưa?" Mặc dù thời gian ở chung không lâu, nhưng khi chia tay cậu vẫn là có chút luyến tiếc.

Mỹ Mỹ cũng ân cần dạy bảo cậu: “Sau này mua đồ cho người khác nhớ đòi tiền, đừng ngu ngốc như hôm nay”.

"..."

Về đến nhà, Mộ Hi Tình đang nấu bữa tối, nghe thấy tiếng cửa mở bên ngoài, cô thò đầu ra khỏi bếp nhìn xem.

Buổi sáng khi cô ra ngoài, Mục Đồng đã nói trước với cô rằng cậu sẽ tham dự buổi họp lớp, Mộ Hi Tình không ngờ con trai mình lại về nhà sớm như vậy.

"Mẹ tưởng con sẽ không về sớm thế. Con ăn tối chưa?"

“chưa ạ.” Mục Đồng buông cặp sách xuống, đi vào phòng bếp giúp Mộ Hi Tình chuẩn bị bữa tối.

Mộ Hi Tình hỏi cậu: “ họp lớp thế nào?”

"Khá tốt, ngoại trừ một số bạn học đi công tác không thể về, hầu như mọi người đều đến."

"Mẹ nhớ trước đây con và Quý Duệ có quan hệ rất tốt. Lần này thằng bé có đến dự tiệc không?"

"Có, cậu ấy có đến."

Nhắc tới Quý Duệ, tâm trạng có chút nhẹ nhõm của cậu đột nhiên bị mây đen che phủ.

Đồ ăn tối nay đều là món Mục Đồng yêu thích, nhưng cậu lại không có cảm giác thèm ăn, ăn mấy miếng rồi rời khỏi bàn, uể oải trở về phòng.

Sạc điện thoại một lúc, cuối cùng nó cũng bật lên, Quý Duệ sau đó đã gửi cho cậu vài tin nhắn WeChat, chắc là đang hỏi cậu đã ở đâu.

Mục Đồng cả buổi chiều đều không để ý tới Quý Duệ, bây giờ mới đáp lại hắn.

[Mục Đồng]: Điện thoại của tớ hết pin, tớ vừa mới sạc xong.

[Mục Đồng]: Chiều nay tớ cảm thấy không khỏe nên về nghỉ ngơi trước.

[Quý Duệ]: lớp trưởng đã nói với tớ rồi.

[Quý Duệ]: Mọi người đã gửi những bức ảnh chụp bữa tiệc vào nhóm rồi, cậu đã xem chưa?

[Mục Đồng]: Chưa, bây giờ tớ sẽ đi xem.

Các bạn học cấp ba hiếm khi tụ tập cùng nhau, hôm nay nhóm lớp đặc biệt sôi động, khi Mục Đồng bấm vào nhóm trò chuyện WeChat, đã có hơn một nghìn tin nhắn.

Mọi người chia sẻ những bức ảnh chụp trong nhóm và trò chuyện về những điều thú vị của những năm học trước, sau khi hồi tưởng lại quá khứ, họ bắt đầu tâm sự với nhau về hoàn cảnh cuộc sống hiện tại.

Khi nhìn thấy tin nhắn các bạn cùng lớp thảo luận về Quý Duệ, đầu ngón tay của Mục Đồng đột nhiên ngừng trượt.

Nó giống một cuộc nói chuyện hơn là một cuộc thảo luận.

[Tôi không ngờ sẽ có người dẫn người yêu đến họp lớp [cười]]

[Những chú chó độc thân đến họp lớp bị buộc phải ăn thức ăn cho chó [đầu chó]]

[Tôi có thể ngửi thấy mùi chua nồng đậm của tình yêu trong hộp KTV qua màn hình [tức giận]]