Chương 13

Hạo Thiên khựng lại không biết nên nói gì. Sau khi thoa thuốc xong anh vội đứng lên gọi điện thoại, hình như là gọi cho Lục Thần

"Alo! Đuổi việc ngay tên tài xế riêng của tiểu thư! Từ bây giờ cậu sẽ là tài xế riêng của cô ấy!"

Ngải My hốt hoảng. Ôi trời! Biết ngay là tên tài xế đó sẽ không có kết cục tốt đẹp gì rồi mà. Cô nhấc chân đi đến gần thì chỉ nghe tiếng

"Dạ" to rõ và dõng dạc của Lục Thần

"Này! Ông ấy có lỗi gì đâu chứ?"

"Đó là hình phạt vì em dám không nghe lời Hoàng Hạo Thiên này! Giờ thì ngồi yên ở nhà đi! Anh ra ngoài một chút"

Hạo Thiên vừa quay lưng đi, Ngải My đã hỏi

"Anh đi đâu đấy! Còn muốn bỏ em một mình sao? Không sợ em lại đi gặp anh chàng khi nãy à?"

Hạo Thiên nghe xong liền ném phăng chiếc áo vest lên giường rồi liền quay lưng lại đi với dáng vẻ hùng hổ về phía cô. Ngải My bối rối vội vàng giật lùi lại nhưng chưa gì đã bị anh vồ lấy như hổ vồ mồi. Anh ở gần cô trong gang tấc, hơi thở âm ấm phà vào mặt, đôi mắt anh nhìn xoáy vào cô, cô vội vàng né tránh, tim đập thình thịch.

Hoàng Hạo Thiên..Anh ấy định làm gì mình?

Hạo Thiên nhẹ nhàng nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của Ngải My lên, muốn cô ngước nhìn mình, giọng anh đầy sự lạnh lùng và nghiêm khắc

"Đừng để tôi phải nhìn thấy anh ta thêm một lần nào nữa,nhất là cái dáng vẻ quan tâm thân mật ấy!"

Anh nói rồi đứng dậy, lấy áo khoác vào, chỉnh chu lại một chút rồi mở cửa bước ra ngoài. Vừa xuống dưới phòng khách thì gặp Lục Thần đang đứng đó, anh hỏi:

"Có nhìn rõ được người trong xe là ai không? Bảng số xe thì sao?"

Lục Thần ấp úng:

"Dạ không... Camera ngoài cổng vừa mới đem đi sửa rồi a"

Hạo Thiên nghe xong như bị sét đánh trúng đầu,anh nhìn phắt sang Lục Thần khiến anh ta giật cả mình

"Cái gì? sửa rồi?"

Hạo Thiên nổi cơn thịnh nộ ném bình hoa trên bàn ra tận ngoài sân

"Chết tiệt"

Anh hầm hầm đi ra ngoài rồi phóng xe chạy đi. Ngải My đứng ở trên lầu nhìn xuống hỏi

"Có chuyện gì thế? Lục Thần?"

"Dạ tiểu thư..tâm trạng thiếu gia không được tốt cho lắm"

"Anh ấy đâu rồi?"

"Tôi cũng không biết. Thiếu gia vừa ra ngoài rồi". TruyenHD

Cô vừa đứng nhìn theo ra cửa, vừa làm bằm

"Hôm nay ăn nhầm cái gì vậy nhỉ?"

Sau đó Ngải My đành quay về phòng, chợt cô thấy một chiếc điện thoại nằm trên giường

Là điện thoại của Hạo Thiên?

Cô đoán chắc rằng anh đã để quên điện thoại ở nhà. Có lẽ anh đã đến công ty, vậy nên cô phải đem điện thoại đến công ty cho anh ấy. Cô vào trong thay đồ,khi vừa thay xong thì có tin nhắn gửi đến.

Cô đến mở lên xem

"Anh đã đến nhà hàng Alden chưa? Em đợi anh đấy! Khả Khả"

Ngải My tròn mắt.

Vậy là sao? Ô! Anh ta tức giận với mình một hồi là vì mình làm trễ cuộc hẹn của anh ta với tình nhân à?

Ngải My cầm chặt chiếc điện thoại rồi đi xông xông xuống lầu,bất chấp mình vẫn còn bị đau chân. Lục Thần vừa thấy cô đi xuống đã hỏi

"Tiểu thư! Cố định đi đâu vậy?"

"Đưa tôi đến nhà hàng Alden!"

"Da!"

Đã đến nhà hàng Alden. Ngải My bước xuống xe đi vào, nhìn vào trong nhà hàng, cô đang tìm vị trí của Hoàng Hạo Thiên

Hạo Thiên thối tha, nói rằng anh không phải đang ở đây đi! Chỉ là cô ta muốn quyến rũ anh mà thôi!

Ngải My ôm hy vọng mong manh đi vào bên trong,nhưng mọi chuyện đã không như cô mong muốn. Ở góc bàn bên cạnh cửa sổ, là bóng lưng của Hoàng Hạo Thiên đang ngồi cùng một cô gái mặc chiếc váy tím trễ vai gợi cảm. Đó là Khả Khả.

Cô nhìn thoáng qua thấy cô ta trông thật quen mắt

Đó là cô gái ngồi cùng Hạo Thiên thối trong buổi tiệc?

Cô ta từ xa có vẻ như đã thấy sự có mặt của Ngải My, còn thấy cô đang đi đến. Chớp lấy thời cơ này, cô ta liền tận dụng hoàn hảo

"Miệng anh dính gì này!"

Thực chất không phải như thế. Khả Khả vờ nói rằng khoé miệng Hạo Thiên dính thức ăn liền ngồi nhón người dậy, đưa tay lau miệng cho anh khiến anh không kịp phản ứng. Vừa lúc đó, Ngải My đã đứng ở phía sau lưng anh, giọng cô run rẩy:

"Hoàng Hạo Thiên! thì ra anh ở đây"