Dịch: Tịch Nguyễn
Beta: Cà ri
Thiệu Văn Quân nhìn Tô An Ninh, trong đầu xuất hiện đủ các loại suy nghĩ, Tô An Ninh nói chi phí không thể dùng tiền tài để đong đếm, liệu có phải là chỉ cần họ ra giá cao hơn, Tô An Ninh sẽ đồng ý giúp đỡ.
Thiệu Văn Quân đè thấp thanh âm, giọng trầm xuống mang theo thỉnh cầu: "Nếu Tô tiểu thư có thể cứu lão gia tử nhà chúng tôi, miễn là điều kiện cô đưa ra, chỉ cần chúng tôi có thể làm được, nhất định sẽ không từ chối."
Tô An Ninh nhìn Thiệu Văn Quân, lắc đầu, "Tôi đã nói qua, mệnh của ông ấy đã tận, nếu cứ làm việc ngược số trời, hậu quả cứu ông ấy tôi sẽ phải chịu, tôi sẽ không làm chuyện như vậy.
Thấy đối phương nhận ra ý của cô, Tô An Ninh nhắc lại một lần nữa.
Việc phiền phức này, cô thật sự không muốn nhận, nếu cô còn sống lâu dài ở thế giới này thì còn có thể, nhưng chỉ có mười năm, cô mới không nghĩ vì người khác mà ảnh hưởng đến bản thân ở thế giới này.
Nghe thấy Tô An Ninh quả quyết từ chối, sắc mặc Thiệu Văn Quân trắng bệch, ông đã hiểu nguyên nhân Tô An Ninh cự tuyệt.
Lẽ nào nhìn thấy cơ hội cứu ba trước mắt mà lại bất lực.
"Không thể cứu ông nội của tôi một mạng, vậy kéo dài tuổi thọ của ông thì sao? Có thể như vị đoán mệnh sư kia kéo dài tuổi thọ của ông nội tôi chứ?" Trong lúc Thiệu Văn Quân còn đang thất thần, Thiệu Tử Hằng vẫn luôn ở một bên trầm mặc đột nhiên lên tiếng.
Nghe vậy, Tô An Ninh kinh ngạc nhìn thoáng qua Thiệu Tử Hằng.
Nhìn vẻ mặt Tô An Ninh có phần do dự, Thiệu Văn Quân cũng vội vàng mở miệng nói, "Nếu có thể kéo tuổi thọ, điều diện tôi đã nêu ra từ trước vẫn như cũ không đổi."
Thiệu Tử Hằng này cảm giác đúng là nhạy bén......
Tô An Ninh nhìn hai người, vẻ mặt có chút chần chừ, kèo dài tuổi thọ cần rất nhiều Linh lực, sẽ hủy đi Linh lực hiện tại cô có được trong chốc lát, về sau vì duy trì sinh mệnh của đối phương, cô còn phải chịu đựng Linh lực thường bị mất đi, cũng có nghĩa là, cô muốn khôi phục mười phần Linh lực càng khó, còn nữa, vận số của ông cũng bị ảnh ảnh hưởng, còn trực tiếp ảnh hưởng đến tuổi thọ của cô, cô và Thiệu lão gia tử không quen không biết, như vậy thật không đáng.
Nhưng nếu cô muốn liều một mạng, chỉ cần xử lí đúng cách, vận số của cô có lẽ không bị ảnh hưởng, chỉ hao tổn một chút Linh lực, nếu như Thiệu gia có thể mang đến cho cô càng nhiều Linh lực, cô cũng có thể suy nghĩ một chút.
Nghĩ nghĩ, trong lòng Tô An Ninh đã có quyết định.
Nhìn hai người nói, "Đúng là có biện pháp kéo dài tuổi thọ của ông ấy."
"Vậy thì nhờ cô giúp ba tôi kéo dài tuổi thọ, bất kể ba tôi có thể sống thêm bao lâu, nhân tình Thiệu gia nợ cô luôn luôn vẫn còn." Thiệu Văn Quân là đương gia chủ nhân, đưa ra lời hứa của chính mình.
Lão gia tử nằm trên giường nhìn chằm chằm sắc mặt tối tăm không rõ của Tô An Ninh, trong lòng lại vô cùng bình tĩnh, may mắn thì sống, không may thì chết, xem xem ông có giữ được cái mạng này hay không, có thể sống lâu thêm mấy năm, nhưng mà, ông liều mạng cả nửa đời mà đồ vẫn chưa hoàn toàn nằm trong tay, ông thật không cam lòng!
Dùng quyền thế cưỡng ép người trẻ tuổi này, ông cũng là bất đắc dĩ.
Cảm thấy ba đôi mắt đang nhìn mình, Tô An Ninh tiếp tục nói, "Tôi hỏi trước ba người một câu hỏi."
"Xin hỏi, vấn đề gì?" Thấy Tô An Ninh mở miệng, Thiệu Văn Quân lập tức nói.
"Tôi lăn lộn trong giới giải trí, tôi cần sự nổi tiếng, danh tiếng càng lớn càng tốt, các người có thể giúp tôi đạt được sự nổi tiếng đến mức nào?" Tô An Ninh nói thẳng, nếu bọn họ khiến cô khôi phục Linh lực nhiều hơn Linh lực cô cho Lão gia tử, cô cũng có thể xem xét giúp lão gia tử kéo dài mạng sống, đương nhiên, nếu cô rời đi, mạng của Thiệu lão gia tử cũng không kéo dài được nữa.
"......" Thiệu Văn Quân tưởng Tô An Ninh sẽ làm khó, không ngờ rằng, điều Tô An Ninh nói hoàn toàn nằm ngoài dự liệu, rồi đem tầm mắt chuyển đến Thiệu Tử Hằng bên cạnh, "Tử Hằng, qua đây."
Ông biết trong tay con trai mình có một công ty giải trí, quy mô còn rất lớn.
Thiệu Tử Hằng bị Thiệu Văn Quân gọi như vậy, vội vàng hoàn hồn, nhìn Tô An Ninh nói, "Nếu cô có thể kéo dài mạng sống của ông nội tôi, nhà tôi không chỉ giúp cô nổi tiếng ở Hoa Hạ, còn giúp cô vươn ra quốc tế..."
Nghe được lời này của Thiệu Tử Hằng nói, ánh mắt Tô An Ninh hiện lên một tia sáng, Thiệu gia này trong tay còn có quân đội, thế lực hẳn không đơn giản, có chỗ dựa này, so với Phong Thần càng đáng tin hơn một chút.
Hắng hắng giọng, Tô An Ninh mở miệng nói, "Nếu đã như vậy, chỉ cần các người đồng ý với tôi hai điều kiện, tôi sẽ giúp lão gia tử kéo dài mạng sống, điều kiện thứ nhất, chính là anh nói, khiến tôi tiến đến diễn đàn phim quốc tế, điều kiện thứ hai, nhà các người phải bảo vệ em trai của tôi, một đời bình an."
Tô An Ninh nói xong hai điều kiện, ba người đàn ông ở đây hoàn toàn khựng lại, chỉ hai điệu kiện đó, Tô An Ninh đã đồng ý rồi, tại sao mà biểu hiện của cô vừa nãy giống như là muốn cả ông trời?
Nếu không phải Thiệu Tử Hằng vừa mới lắm miệng hỏi một câu, Tô An Ninh này còn định thấy chết mà không cứu?
Vẫn là tâm lí tiếp nhận của lão gia tử cao hơn, ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng nói, "Không vấn đề gì."
Nhưng nói xong lại như nghĩ thêm gì đó lại nói,"Em trai cô do cô bảo vệ không phải tốt hơn sao?" Lão gia tử vẫn cứ cảm thấy lời của Tô An Ninh có ẩn ý.
"Đây chính là điều tôi muốn nói tiếp theo, trong khi tôi giúp lão gia tử tính mạng của tôi sẽ gắn liền với lão gia tử, nếu tôi xảy ra chuyện, lão gia tử sẽ gặp phải tình huống giống như vị đoán mệnh sư trước, ngoài ra, nhiều nhất tôi chỉ có thể giúp lão gia tử kéo dài mười năm dương thọ, bởi vì khi đó, tôi sẽ gặp phải chuyện rời khỏi thế tục, đến lúc đó không thể giúp lão gia tử kéo dài tính mạng nữa rồi." Tô An Ninh cảm thấy phải nói rõ ràng với họ.
Nghe xong Tô An Ninh nói, Thiệu Văn Quân hơi hơi vui mừng, mười năm đối với lão gia tử mà nói, đã cực may mắn, đến mức hai người cùng sống cùng chết, ông cảm thấy, với bản lĩnh của Tô An Ninh, cũng sẽ không khiến mình xảy ra chuyện, mà hơn nữa, có Thiệu gia bọn họ che chở, cũng không khiến cô xảy ra chuyện được.
"Chúng tôi hiểu rồi, vậy xin nhờ tiểu sư phụ ra tay đi! Có cần chúng tôi chuẩn bị đồ gì không?" Thiệu Văn Quân nhiệt tình nói với Tô An Ninh, Tô An Ninh tuy là tiểu bối, nhưng bản lĩnh lại cao, Thiệu Văn Quân cũng không ra vẻ khép nép, chỉ có thể dùng lễ đối đáp.
"Mau chóng khiến danh tiếng của tôi lên cao đi, cái khác chính là, kéo dài tuổi thọ chính là hành động nghịch thiên, các người phải làm nhiều điều tốt, nhà các người nhiều phúc phận, xem ra cũng thường làm điều tốt, nhưng mà chuyện tốt không chê nhiều, làm nhiều một chút đối với nhà các người là có lợi." Tô An Ninh nói một cách mơ hồ, những người này không chỉ phúc phận thâm hậu mà lệ khí cũng rất dày, nhưng mà vẫn là phúc duyên chiếm phần hơn, vẫn nên cổ vũ bọn họ làm nhiều điều tốt hơn, để cô cũng có thêm chút phúc duyên, bổ sung vận số bị tổn hại vì giúp lão gia tử của cô, nếu chuyện tốt đủ để đền bù, cô sẽ không có việc gì thậm chí sẽ được lợi nhiều hơn, nếu không thể, tuổi thọ của cô vẫn chịu tổn hại một chút.
"Được." Thiệu Văn quân gật đầu, rồi nhìn về phía Thiệu Tử Hằng, "Tử hằng, hai việc này đều giao cho con."
Thiệu Tử Hằng gật đầu, ánh mắt chạm đến Tô An Ninh mang theo ý tứ không rõ ràng.
Sau đó, Tô An Ninh ngồi trước giường Thiệu lão gia tử, "Lão gia tử, tôi sắp bắt đầu rồi."
"Ừ." Lão gia tử gật đầu ôn hòa với Tô An Ninh.
Tô An Ninh cũng không nói thêm gì, liền cầm cổ tay lão gia tử, vận Linh lực trong cơ thể, Linh lực bắt đầu truyền vào cơ thể lão gia tử cuồn cuộn không ngừng.
Thiệu lão gia tử chỉ cảm giác một luồng khí sảng khoái tiến vào cơ thể mình thông qua cổ tay, cơ hội còn sống của ông đã sáng lên.
Một lát sau, Tô An Ninh buông tay Thiệu lão gia tử, mở miệng nói, "Đây là lần đầu tiên, về sau, mỗi năm cần một lần."
"Được." Thiệu lão gia tử đáp lời, giọng nói chốc lát to hơn, ông thật sự cảm giác được cả người của mình như được sống lại vậy, quét đi hết vẻ suy sút ốm đau trên giường mấy ngày trước, tinh thần trở nên sáng láng hơn hắn.
Thiệu Văn Quân cũng ở bên cạnh nhìn sắc mặt Thiệu lão gia tử càng ngày càng tốt, cục đá lớn trong lòng rốt cục cũng buông xuống.
"Đa tạ tiểu sư phụ." Thiệu Văn Quân lần nữa nói lời cảm tạ với Tô An Ninh, nếu như Thiệu lão gia tử ngã xuống, ông không chỉ mất đi trụ cột của Thiệu gia, còn là ba của ông.
"Không cần, đây cũng là giao dịch." Tô An Ninh đáp lời, thần sắc mang vẻ xa cách, cảm giác mình chỉ còn một phần linh lực, trong lòng cô hô đau một tiếng! Như thế này cần bao nhiêu fans mới có thể phục hồi trở lại?
Rồi nhìn về phía Thiệu Tử Hằng nói, "Có thể đưa tôi đi trở về chứ? Buổi chiều tôi còn cần đóng phim."
Rất nhanh, Thiệu Tử Hằng mang theo Tô An Ninh rời khỏi phòng Thiệu lão gia tử.
Sau khi hai người rời đi, Thiệu lão gia tử nhìn chằm chằm của một lát, rồi chuyển hướng đến Thiệu Văn Quân nói, "Đỡ ta dậy."
"Vâng." Thiệu Văn Quân gật đầu, vội vàng tiến lên đỡ Thiệu lão gia tử đứng dậy.
Thiệu lão gia tử chậm rãi đứng lên từ trên giường, chân chạm xuống đất, lại cảm giác được một lực cứng rắn dưới chân, buôn tay khỏi Thiệu Văn Quân, lão gia tử một mình đi lại trong phòng một lát, lúc cảm thấy mình có thể tự do hoạt động, nhìn Thiệu Văn quân nói, "Ông trời vẫn muốn ông già ta sống a."
"Ba, bản lĩnh của tiểu sư phụ kia đúng là thần kỳ."
"Những đoán mệnh sư này đều có bản lĩnh được kế thừa, hôm nay Thiệu gia chúng ta thiếu cô ấy một cái mạng, cô ấy không đưa nhiều yêu cầu, nhưng Thiệu gia chúng ta không thế biết ân mà không báo." Thiệu lão gia tử là nói, hai điều kiện mà Tô An Ninh đưa ra đối với Thiệu gia quá đơn giản, Tô An Ninh không nhân cơ hội này mà dùng công phu sư tử ngoạm một miếng to, có thể thấy được tâm tính của cô.
Có bản lĩnh đến bậc này, cùng cô qua lại, có trăm lợi mà không một hại.
"Ba, con hiểu rồi, chỉ là tính mạng của cô ấy gắn liền với của ba, nếu như tiếp cận cô ấy, cũng đem đến họa cho cô ấy, con sẽ bảo Tử Hằng ngầm giúp đỡ cô ấy." Thiệu Văn Quân mở miệng phân tích.
"Cũng tốt." Thiệu lão gia tử gật gật đầu, ánh mắt lóe lên một tia sáng nói, "Lần này ta có thêm mấy năm tuổi thọ, cũng có thể vì các con chuẩn bị một chút, về sau, có chết cũng cam lòng!
*
Thành quay phim.
"Sáng nay, Tô An Ninh không đến?" Tần Vũ hỏi trợ lí bên cạnh mình.
"Nói là xin nghỉ rồi." Trợ lý nghĩ đến lời hôm này nghe được, vội vàng nói.
Tần Vũ đột nhiên nhớ ra rằng hôm qua Cận Sầm nói Tô An Ninh bị Thiệu Tử Hằng theo dõi, sẽ không thật sự chuẩn vậy chứ? Hơn nữa, nếu Tô An Ninh thật sự trị hết bệnh của Lão gia tử Thiệu gia, chẳng phải là Tô An Ninh tìm được một chỗ dựa càng cứng hơn sao?
Tốt thôi, đây cũng là cô dựa vào năng lực của chính mình có được, hơn nữa, có Thiệu gia làm chỗ dựa, chẳng phải Tô An Ninh càng nhanh nổi tiếng hơn sao? Quan trọng hơn là, Tô An Ninh là nghệ sĩ của Phong Thần, lại có thể làm Kinh Khải nôn ra tài nguyên, nghĩ lại cũng cảm thấy tốt đẹp biết bao.
Có điều, vấn đề là Tô An Ninh nghỉ thật sự là đi cứu Thiệu lão gia tử sao?
Tần Vũ không nhịn được lấy điện thoại của mình ra, tay vẫn luôn lướt đi lướt lại danh bạ, cuối cùng đầu ngón tay như dừng lại ở ba chữ "Tô An Ninh".
Tinh thần hơi động, nhanh chóng ấn gọi.
"Tút tút..." Thanh âm từ đầu di động bên kia truyền đến.
"Tần Vũ?" Ngay sau đó thanh âm của Tô An Ninh vang lên.
"Tô An Ninh, hôm nay cô không tới quay phim không phải là đến Thiệu gia chứ?" Tần Vũ trực tiếp mở miệng nói.
Đầu bên kia điện thoại Tô An Ninh nghe được Tần Vũ nói, vẻ mặt hơi đổi, nhìn về phía Thiệu Tử Hằng bên cạnh, "Anh ấy hỏi tôi có phải đến Thiệu gia không?"
"Ai ở bên cạnh cô, tên Thiệu Tử Hằng kia sao?" Tần Vũ cũng nghe thấy Tô An Ninh nói chuyện với một người khác, cho nên vội vàng suy đoán nói.
Thiệu Tử Hằng nhìn thoáng qua Tô An Ninh, từ trong tay Tô An Ninh lấy điện thoại qua.
"Tần Vũ......" Thiệu Tử Hằng gọi, đáy mắt trôi nổi sóng nước thăm thẳm.
"Thiệu Tử Hằng!" Tần Vũ kêu to nói, khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý, quả nhiên đúng!
"Mặc kệ cậu từ đâu biết được, nếu tin tức này bị chuyền ra, tôi sẽ tìm cậu." Thiệu Tử Hằng không nói nhiều vô nghĩa, trực tiếp nói với Tần Vũ ở đầu bên kia điện thoại bằng giọng điệu nhàn nhạt bình tĩnh lại mang theo sự uy hϊếp.
"Thiệu Tử Hằng, cậu đừng vô lý như vậy, chuyện này không phải chỉ một mình tôi biết." Tần Vũ nhớ tới cảnh tượng trước kia bị Thiệu Tử Hằng đánh, toàn thân cảm giác phát đau.
"Tút tút......"
Không cho Tần Vũ bất luận đáp án gì, Thiệu Tử Hằng trực tiếp cúp điện thoại.
Tần Vũ nghe tiếng "tút tút" trong điện thoại, lông mày nhăn lại, những lời này của Thiệu Tử Hằng không chỉ là nói với hắn, mà cũng là đang nói với những người bên cạnh hắn.
Tuy rằng thường ngày hắn đi theo Cận Sầm có chút không hợp với Thiệu Tử Hằng, nhưng hai bên cũng có giao tình lớn lên từ nhỏ với nhau, gia tộc hai cũng không có lợi ích xung đột, hắn cũng sẽ không lắm miệng, hắn cũng chỉ là muốn biết có thật sự là Tô An Ninh có bản lĩnh cứu Thiệu lão gia tử hay không mà thôi.
Tình hình hiện tại, Tô An Ninh thật đúng là leo lên được cành cao là Thiệu gia này.
Đối mắt hẹp dài hơi khiêu khiêu, có một nghệ sĩ bản lĩnh như vậy, đối với Phong Thần mà nói, chỗ tốt cũng rất nhiều.
Bên kia, sau khi Thiệu Tử Hằng cúp điện thoại thì trả lai điện thoại cho Tô An Ninh.
"Bọn họ biết không sao chứ?" Tô An Ninh hỏi, cô biết quan hệ giữa bọn họ không tốt lắm, Thiệu gia vừa thấy là biết không đơn giản, cô cũng không thích phiền toái bám theo người.
"Sẽ không." Thiệu Tử Hằng chắc chắn nói, ngữ khí nghiêm túc kiến cho người ta cảm thấy tín nhiệm.
Lúc này Tô An Ninh nhịn không được nổi lên tâm tư đánh giá Thiệu Tử Hằng, mặc một thân tây trang màu đen đặt may cao cấp, kiến cho khí chất vốn lạnh lùng lại càng thêm lạnh như băng xa cách, cả người tản ra khí chất là cho người khác cảm thấy kính trọng nhưng không thể gần gũi. nhưng ngũ quan tuấn tú của hắn lại làm loại khí chất này của hắn mang theo mị lực độc đáo.
Nếu như Thiệu Tử Hằng cũng vào giới giải trí, nhân khí của hắn nhất định cũng phải rất cao đi? Tô An Ninh nghĩ trong lòng.
Lúc này Thiệu Tử Hằng cũng đã nhận ra ánh mắt Tô An Ninh đang dừng trên người mình, nhưng chỉ xem như không thấy, trên mặt vẫn bình tĩnh như trước, rõ ràng hắn đã quen với ánh mắt của người khác.
Bình tĩnh chuyển ánh mắt qua, thẳng tắp đυ.ng phải ánh mắt Tô An Ninh.
Hai người mặt đối mặt, trong ánh mắt đều mang theo sự yên tĩnh giống nhau.
Ngay sau đó, Thiệu Tử Hằn dẫn đầu đánh vỡ sự yên tĩnh lúc này, "Gần đây Kinh khải chúng tôi đang quay một bộ điện ảnh, trong đó có một vai nữ phụ, vốn công ty sẽ quyết định nội bộ một người, nhưng bây giờ, tôi sẽ để cho bọn họ nói với bên ngoài là công khải thử vai, cuối cùng, vai diễn này sẽ là của cô, ngoài ra, nếu cô nhìn trúng vai diễn, hay đại ngôn nào của công ty, có thể nói với tôi, tôi sẽ công gắng hết sức lấy đến cho cô."
"Được." Tô An Ninh thản nhiên trả lời, đây là cô nên được, cô không cần thiết làm ra vẻ.
Thấy Tô An Ninh không khách khí, đôi mắt thanh lãnh của Thiệu Tử Hằng không tiếng động liếc mắt đánh giá Tô An Ninh một cái, rồi chậm rãi thu hồi.
Tô...... An...... Ninh......, Thiệu Tử Hằng ở trong lòng yên lặng mà nhớ kỹ tên này, trong mắt mang theo chút khác thường.
Rất nhanh, xe dừng lại cách tiểu khu Tô An Ninh ở không xa.
Mở khóa cửa xe, Tô An Ninh nói với Thiệu Tử Hằng một tiếng "hẹn gặp lại" rồi trực tiếp mở cửa đi xuống.
Nhìn bóng lưng rời đi của Tô An Ninh, Thiệu Tử Hằng nhìn chằm chằm hồi lâu, mới phân phó tài xế lái xe.
Chiếc xe từ từ đi theo hướng khác, dường như không theo hướng hội tụ, trên thực tế, đã sớm lối liền với nhau.
Xế chiều hôm đó, Tả Lập mới vừa đem Tô An Ninh đưa đến phim trường, liền lập tức nhận được điện thoại công ty gọi tới, nói có kịch bản và quảng cáo tốt tìm tới Tô An Ninh, để Tả Lập tới công ty thương lượng biết rõ hơn một chút.
Nghe được tin tức công ty truyền đến, trên mặt Tả Lập lập tức toáng hiện ý cười rực rỡ, có thể để công ty nói là kịch bản và quảng cáo tốt, vậy xác định chắc chắn là tốt.
"An Ninh, anh phải đến công ty một chuyến, liên quan tới quảng cáo và kịch bản mới cho em, nhưng em..." Tả Lập nói với Tô An Ninh, sau đó lại cảm thấy có chút đau đầu, bởi vì Tô An Ninh bây giờ là người mới còn chưa có xuất đạo nên chưa bố trí trợ lý, đa số thời gian đều là hắn kiêm chức, nếu bây giờ hắn đi thì chẳng phải Tô An Ninh sẽ phải ở đoàn phim một mình sao?
"Anh Tả, anh cứ đi đi, em sẽ chiếu cố tốt cho mình." Tô An Ninh không để ý nói.
"Được, vậy nếu có chuyện gì thì phải lập tức gọi điện cho anh." Tả Lập cũng không từ chối, hiện tai nhân duyên của Tô An Ninh ở đoàn phim rất tốt, thật đúng là không cần hắn quan tâm quá nhiều, hắn dặn dò xong lại nghĩ, phải bàn bạc nhanh chóng một chút còn quay lại sớm, liền lên xe chạy về phía công ty.
Tô An Ninh nhìn xe của Tả Lập chạy đi, đứng tại chỗ suy nghĩ, kịch bản mà Tả Lập nói sẽ không phải là của bên Kinh Khải đi?
Nếu là như vậy, động tác của Thiệu Tử Hằng cũng thật nhanh đi! Vốn tâm tình lúc trước bởi vì Linh lực còn lại một phần mà xấu đi, nhưng lúc này lại trở lên vui vẻ không ít.
Mang theo tâm trạng tốt chào hỏi với Đinh Giang, Tô An Ninh kiền đến phòng hóa trang thay quần áo rồi trang điểm.
Chờ cô trang điểm xong đi ra, Tần Vũ cũng quay xong đang từ giữa sân đi tới.
Khi gần tới, Tần Vũ liền đối với Tô An Ninh lộ ra một nụ cười gọi là sáng lạn, đôi mắt hẹp dài hơi nheo lại, chậm rãi đi tới trước mặt Tô An Ninh, người hơi cúi thấp xuống, ôn nhu ở bên tai Tô An Ninh gọi một tiếng: "Tô sư muội..."
Được Tần Vũ vừa cười quyến rũ vừa hỏi, Tô An Ninh chỉ cảm thấy cả người nhịn không được nổi đầy da gà. lại bởi vì Tần Vũ ở khoảng cách gần trêu chọc cô, nháy mắt tiếp theo, chân cô đảo qua đùi Tần Vũ một cái.
"Bụp" môt tiếng, cả người Tần Vũ té trên mặt đất.
Này một tiếng vang thật lớn, làm không ít người xung quanh xoát một cái nhìn về phía này.
"Hai người chúng tôi đang luận bàn chiêu thức!" Nhìn Tần Vũ trên mặt đất đang vuốt chẳng chân của mình, Tô An Ninh lạnh nhạt giải thích với mọi người xung quanh, sau đó nhìn Tần Vũ trên dất, vẻ mặt làm như vô cùng xin lỗi nói: "Anh Tần Vũ, anh không sao chứ."
"Không có việc gì!" Tần Vũ chịu đựng đau đớn trên cẳng chân, nhanh chóng bò từ trên mặt đất dậy, trừng Tô An Ninh chằm chằm nửa ngày, không thấy cô có chút chột dạ nào, lại nghĩ đến xung quang còn có người nhìn, đành áp chế tức giận đang dâng lên trong lòng, chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
Tô An Ninh này, coi hắn là hồng thủy mãnh thú à?