Chương 27: An Ninh toàn năng

Editor: Cà ri

Ngày hôm đó sau khi quay chụp xong đi ra từ Điện ảnh thành, hai người Thiệu Thi Nhã và Trịnh Liên liền thấy được phóng viên ngồi đợi bên ngoài

Vừa thấy Thiệu Thi Nhã và Trịnh Liên đến, các phóng viên nhanh chóng kiêng máy ảnh ùa tới.

"Thiệu Thi Nhã, cô từng đến Phong Thần thử vai sao?" Phóng viên cầm microphone hỏi Thiệu Thi Nhã.

"Đúng vậy."

"Vậy cô có thử vai thành công không?" Phóng viên tiếp tục hỏi.

"Tôi còn chưa kịp thử, bởi vì anh Tần Vũ đã lập tức nói toạc ra thân phận của tôi rồi a!" Thiệu Thi Nhã không chút nào che dấu nói, nếu đã phải thẳng thắn thành khẩn, cô sẽ không để mình dính một chút vết bẩn nào trên cái loại chuyện tình như thế này.

"Nếu cô đã biết ân oán giữa Phong Thần và Kinh Khải, sao vẫn còn dám đi thử vai chứ?"

"Tôi chỉ là... quá thích nhân vật kia, lại cảm thấy cực hạn công ty mà bỏ qua nhân vật này thì quá đáng tiếc, cho nên rất muốn đi thử xem." Thiệu Thi Nhã nói xong còn lộ ra một nụ cười ngượng ngùng: "Nhưng mà không nghĩ tới lại ảnh hưởng tới Tô An Ninh, cho nên ở chỗ này tôi nguyện ý giúp cô ấy làm sáng tỏ, trước khi tổ chức hải tuyển Phong Thần thực sự chưa quyết định được nhân vật."

"Vậy có khả nằng là sau khi cô rời đi mới quyết định nhân vật không?"

"Tôi là người cuối cùng thử vai, bởi vì khi đó tôi đợi hết người của công ty Phong Thần thử vai xong mới đi vào, vì đã biết ân oán của Phong Thần và Kinh Khải, cho nên tôi mới chờ tới khi họ kết thúc mà chưa quyết định được người mới đi vào thử một lần." Thiệu Thi Nhã nhanh chóng nói giải thích.

Các phóng viên nghe Thiệu Thi Nhã trả lời, trong lòng yên lặng mà cho Thiệu Thi Nhã một điểm cộng.

Tuy rằng là đang giúp Tô An Ninh tẩy sạch, nhưng cũng là giúp chính mình tẩy sạch, năng lực ứng sử của người mới này đối với bọn họ coi như không tồi, lại suy nghĩ, đợi một khoảng thời gian nữa thôi, tương lai sẽ trở thành một chiêu bài của Kinh Khải.

"Vậy cô đối với chuyện trần thuật lần này của " Giải trí bát quái bạo bạo bạo" đối với Tô An Ninh có cảm tưởng gì không?" Có một phóng viên ẩn sâu trong đám người tiếp tục hỏi.

Thiệu Thi Nhã nghe vậy hai mắt nhịn không được tối sầm lại, cái này còn không phải là đang đào hố cho cô ta nhảy xuống sao? Nếu trả lời không tốt, nỗ lực lúc trước của cô đều hủy trong một sớm.

Định thần lại, khóe mỗi hơi gợi lên ý cười ngượng ngùng tránh nặng tìm nhẹ nói: "Bởi vì chúng tôi không cùng công ty, tôi đối với Tô An Ninh cũng không hiểu lắm, nhưng tôi biết, Đinh Giang đạo diễn là một người luôn tận chức tận trách, sẽ không lấy nhân vật mình thích ra đùa, Tô An Ninh có thể lấy được nhân vật này chính là do cô ấy có thực lực."

"Vậy cô đối với chuyện Tần Vũ và Tô An Ninh..."

"Thực xin lỗi, đợi lát nữa Thi Nhã nhà cúng tôi còn có thông cáo, thời gian di chuyển bây giờ có chút gấp, xin các vị nhường đường một chút." Trịnh Liên nhân lúc phóng viên chưa hỏi xong, nhanh chóng xen mồm vào nói, Thiệu Thi Nhã giải thích đã đủ rồi, nếu còn tiếp tục trả lời cũng chỉ bị đàn phóng viên tinh quái này bóp chết mà thôi, mà vừa rồi Thiệu Thi Nhã trả lời cô ta cảm thấy rất hài lòng.

Trịnh Liên nói xong rồi mang theo Thiệu Thi Nhã trực tiếp rời khỏi vòng vây của các phóng viên, nhanh chóng lên xe.

Các viên nhìn chiếc xe nghêng ngang mà đi, rất nhanh liền thu hồi tầm mắt, Trịnh Liên này không hổ là người đại diện kim bài, chọn thời cơ quá chuẩn! Nhưng mà nội dung phỏng vấn vừa rồi cũng đủ để họ kết thúc công việc.

Bên kia, đoàn phim 《 Tam Giới 》quay chụp xong tất cả cảnh quay ngày hôm nay rốt cục cũng kết thúc công việc.

Tổ đạo cụ, tổ quay phim đều đang tự thu thập công cụ của chính mình, còn đám người Tô An Ninh thì trở về phòng hóa trang tháo trang sức thay quần áo.

Tần Vũ là minh tinh chiêu bài lớn nhất đoàn phim, theo lý thuyết thì phải xong đầu tiên.

Ngày thường, sau khi tháo trang, Tần Vũ đã sớm rời khỏi rồi, nhưng hôm nay lại không như vậy, khi Tô An Ninh đang tháo trang sức, Tần Vũ lại không rời khỏi trước, mà lại mang theo trợ lý đi tới trước mặt Tô An Ninh.

"Có việc?"

"Cận Sầm nhờ tôi nói với cô một tiếng, tới công ty thương lượng một chút." Tần Vũ bỏ lại một câu như vậy rồi xoay người rời khỏi phòng hóa trang.

Tô An Ninh nhìn thoáng qua bóng lưng Tần Vũ, rồi rời đi tầm mắt, sau khi tẩy trang xong, cũng rời khỏi phòng hóa trang.

Chờ Tô An Ninh vừa khuất bóng, trong phòng hóa trang bắt đầu ồn ào nghị luận.

"Anh Tần Vũ đối với An Ninh lạnh nhạt như vậy, thật không biết bọn họ từ chỗ nào biết An Ninh với anh Tần Vũ có quan hệ thân thiết đây?"

"Đại khái là có người nào đó ganh tỵ với An Ninh đi? Dù sao thì cô ấy còn chưa chính thức xuất đạo mà đã đóng nhân vật quan trong bộ phim truyền của Đinh Giang đạo diễn."

"Giới giải trí này có thật nhiều đao kiếm vô hình a!"

"Công ty xem trọng An Ninh như vậy, chắc là cô ấy không có việc gì đi!"

"Ha ha, mấy người đều đã quên, An Ninh cô ấy là Đại sư đoán mệnh, nếu có việc gì cô ấy còn có thể bình tĩnh à?"

"Cũng đúng..."

.....

Khi hai người Tô An Ninh và Tả Lập tới công ty thì hai người Cận Sầm và Tẫn Vũ đang xem TV.

Trên màn hình tinh thể lỏng đang chiếu chính là một màn Thiệu Thi Nhã trả lời phỏng vấn.

"Người mới này của Kinh Khải có chút tài năng." Tầm mắt Cận Sầm dừng trên hình ảnh trong TV, không chút để ý nói.

"Nếu mà không có chút tài năng thì có thể trở thanh nghệ sĩ dưới tay Trịnh Liên sao?" Tần Vũ lười biếng nói, tùy lời nói là công nhận Thiẹu Thi Nhã, nhưng lại không đen Thiệu Thi Nhã để trong lòng.

"Cậu cảm thấy nếu so sánh Tô An Ninh với Thiệu Thi Nhã thì thế nào?" Cận Sầm hỏi, tầm mắt từ TV chuyển về Tần Vũ.

"So độ khéo đưa đẩy, so ra kém Thiệu Thi Nhã; so thái độ, so ra kém Thiệu Thi Nhã.... mà kỹ thuật và diện mạo... ừ xem như cũng miễn cưỡng đi!" Tần Vũ nhíu mày mày nói.

"Cậu có thành kiến với Tô An Ninh à?" Cận Sầm nhìn vẻ mặt buồn bực của Tần Vũ, cảm xúc khuôn mặt tuấn tú nhiễm chút ý cười như có như không, nếu Tô An ninh thật sự kém giống như lời Tần Vũ nói vậy, bọn họ sẽ còn coi Tô An Ninh là đối tượng bồi dưỡng sao?

"Không, chỉ có chút khó chịu mà thôi, tôi còn chưa có bị ai uy hϊếp như thế bao giờ đâu!" Tần Vũ hừ hừ hai tiếng.

Đúng lúc này, có hai tiếng gõ cửa vang lên.

"Mời vào." Cận Sầm trả lời một câu.

Cửa được mở ra, hai người Tô An Ninh và Tả Lập đi vào.

Thấy người tới là Tô An Ninh, Tần Vũ ngồi thẳng người dậy, còn đang nói về Tô An Ninh đấy, khôg nghĩ tới lần này lại thấy chính chủ, tuy rằng da mặt hắn rất dày, nhưng lúc này cũng có chút không được tự nhiên.

"Ngồi đi." Nhưng Cận Sầm thì ngược lại, rất tự nhiên nói với Tô An Ninh và Tả Lập.

Nghe vậy, hai người Tô An Ninh và Tả Lập cùng ngồi xuống.

"Cận tổng, gọi chúng tôi tới đây, là có chuyện gì cần phân phó sao?" Tả Lập dẫn đầu mở miệng nói, đánh vỡ bình tĩnh trong phòng.

Cận Sầm không nói gì, cầm lấy điều khiển từ xa bên cạnh, ấn một cái, trên TV lại xuất hiện một màn Thiệu Thi Nhã trả lời phỏng vấn.

Tả Lập và TôAn Ninh nghiêm túc nhìn xem.

Một lát sau khi phỏng vấn kết thúc, Cận Sầm nhìn Tô An Ninh, không nhanh không chậm nói: "Xem xong phỏng vấn, cô đối Thiệu Thi Nhã có cảm tưởng gì không?"

"Khuôm mặt to sắc nét, thiên đình no đủ rộng lớn, vầng trán cao... điều đó cho thấy suy nghĩ của cô ấy tiên tiến, thông minh, lực lĩnh ngộ cao, khá giỏi cách nắm bắt lấy cơ hội, lòng tự tin mạnh mẽ, nhưng môi trên đoạn hậu, chứng tỏ cô ấy suy nghĩ quá nhiều, mặc dù thông minh nhưng cản trở cuộc sống, nếu cô ấy có thể thư giãn tâm trí, thì có thể sống lâu lại vừa ý." Tô An Ninh nhớ lại tướng mạo vừa thấy của Thiệu Thi Nhã, chậm rãi nói phân tích.

Tô An Ninh vừa dứt lời, ba người đàn ông có mặt ở hiện trường đều đem ánh mắt nhìn thẳng Tô An Ninh.

Hỏi một đằng trả lời một nẻo!

Tả Lập ho nhẹ một tiếng, tiếp tục nói: "An Ninh nói cũng rất đúng a! Thiệu Thi Nhã thông minh, lực lĩnh ngộ cao, lại tương đối giỏi về cách nắm bắt lấy cơ hội, đầu xoay chuyển nhanh, nên An Ninh mới đem biểu hiện của Thiệu Thi Nhã khi đối mặt với phóng viên vừa rồi đánh giá ra."

Lúc này, Tả Lập lại một lần nữa đối với Tô An Ninh cúi đầu sát đất, đánh giá này đối với Thiệu Thi Nhã thật sự rất đúng.

Mà lúc này, Cận Sầm nhìn Tô An Ninh, trong ánh mắt mang theo ý cưới không che dấu được, Tô An Ninh cái người thiệt là....

Trong lòng suy nghĩ muôn vàn, trên mặt Cận Sầm lại chẳng mảy may không lộ, theo Tả Lập tiếp tục nói: "Tô An Ninh, cô sau này nhớ rõ gương mặt này đi! Tương lai cô ấy sẽ là đối tượng cạnh tranh của cô, chỉ có thể cùng cô ấy cạnh tranh thì cô mới có thể càng nổi tiếng, tôi hi vọng cô có thể sáng rọi, che lấp tất cả người mới cùng kỳ xuất đạo với cô, bao gồm cả Thiệu Thi Nhã! Cô cảm thấy, cô có thể làm được không?"

Giọng Cận Sầm rất trầm thấp, lại rất có từ tính, còn mang theo gợi cảm khó có thể miêu tả.

"Được." Nhìn chằm chằm đôi mắt trong trẻo thâm thúy của Cận Sầm, Tô An Ninh nhẹ nhàng mà gật đầu.

"Nếu đã như vậy, tiếp theo, Tả Lập sẽ giúp cô sắp xếp một số chương trình cần thiết học tập, hi vọng cô có thể nhanh chóng hoàn thành, đến lúc đó công ty sẽ tăng cường an bài cho cô, mà thời gian này điều cô cần phải làm là hoàn thành thật tốt quay chụp 《Tam Giới》." Cận Sầm nghe thấy Tô An Ninh trả lời ngắn gọn một chữ, trong ánh mắt có thưởng thức nhàn nhạt, hắn thích nghệ sĩ có tự tin.

Mặc kệ Tô An Ninh vì cái gì mà vào giới giải trí. Nhưng hắn tin tưởng rằng, chỉ cần giữa bọn họ có được nhận thức chung, không tin là không có thể sáng tạo hai bên cùng nhau thắng.

"Tôi sẽ nghe theo an bài của công ty." Danh khí của cô là nơi phát ra linh lực, mà lịnh lực là hi vọng về nhà của cô, mặc kệ như thế nào, cô cũng đồng ý tiêu hết tâm tư tìm kiếm, chuyện giới giải trí cũng không quá hiểu, nhưng cô lại có thể phán đoán ra trong lời nói của Cận Sầm đối với chuyện gia tăng linh lực của cô trăm lợi mà không một hại.

Sau đó, mấy người Tả Lập, Cận Sầm và Tần Vũ bắt đầu thương lượng kế hoạch tiếp theo, Tô An Ninh lại như là một người ẩn hình yên lặng không lên tiếng.

Đến cuối cùng, sau khi thảo luận xong, hai người Tả Lập và Tô An Ninh đứng dậy tạm biệt.

Chỉ là, một giây khi sắp bước ra khỏi cánh cửa, Tô An Ninh đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Tần Vũ nói: "Tôi sẽ làm cho anh biết, bất kể là dộ đưa đẩy, thái độ....hay là kỹ thuật diễn, tôi cũng sẽ không kém hơn so với Thiệu Thi Nhã!"

Nói xong, lúc này Tô An Ninh mới đi ra khỏi văn phòng Cận Sầm.

Mà lúc này, trong văn phòng mặt Tần Vũ đã đen thành đáy nồi, nhìn về phía Cận Sầm: "Cậu xác định hiệu quả cách âm văn phòng của cậu thật sự rất tốt sao?"

"Đương nhiên." Cận Sầm chắc chắn mở miệng, sau đó mới trêu chọc nói: "Nhưng mà thật ra đã quên nói với cậu, thân thủ của Tô An Ninh dường như không tồi, có lẽ còn biết chút võ thuật như trong truyền thuyết đi! Lúc trước đứa cháu trai kia của Thiệu Tử Hằng được Tô An Ninh cứu, hai tên bắt cóc bị Tô An Ninh chế trụ, sau đó tối hôm qua Thiệu Tử Hằng nói với tôi, hai người bị cô ấy chế trụ giống như có mấy tiếng đồng hồ không thể nhúc nhích, cậu có thể tạm thời nghĩ rằng.... cô ấy giống mấy người trong phin truyền hình mà cậu đóng có võ công nội lực gì đó,...... mà đã có nội lực, đương nhiên là có thể ở ngoài cửa nghe được cậu đang nói cái gì! Trên người cậu còn đang trúng độc của cô ấy, nên vẫn khiềm chế chút đi!"

Nghe xong lời Cận Sầm nói, khóe miệng Tần Vũ run rẩy một trận: "Cận Sầm, cậu nói xem, loại người "Thế ngoại cai nhân" giống như cô ấy, lại tới giới giải trí lăn lộn làm cái gì?"

Nghĩ lại những biểu hiện mà Tô An Ninh biểu hiện ra từ trước đến giờ, biết dùng độc, biết võ công, lại đoán mệnh.... cô ấy còn có cái gì không biết không?

"Có lẽ, giới giải trí rất mê người đi!" Đuôi lông mày Cận Sầm giật giật, thong thả ung dung nói.

Tần Vũ nghe vậy khóe miệng mấp máy, quỷ tin! Nhưng mà, về sau có phải hắn cần phải khách khí với Tô An Ninh một chút không?