Chương 2: Ai sẽ bị đào thải (Phần 2)

Lớp C được cô Tần chia nhóm theo sơ đồ lớp như sau:

Nhóm 1: Nghiêm Thuỷ Linh, Hắc Đinh Mộc, Đàm Bác, Bạch Nguyệt Anh, An Kiều Vy, Nhϊếp Trụ Thiên và Hà Kinh Ngôn.

Nhóm 2: Lý Thế Duy, Hạ Tú My, Triệu Tấn Lôi, Liêu Thập Long, Diệp Dao Tịnh, Phương Nhã Vy và Tạ Lục Thâm.

Nhóm 3: Lưu Quân, Bách Tố Loan, Mạnh Thiên Kỳ, Mặc Tấn Bảo, Dương Hiểu Hiểu, Ngô Nam Hàn và Tiết Kiều Kiều.

Nhóm 4: Giang Uyển Nhi, Phúc Kiến Vỹ, Hoàn Tố Trân, Đồng Tuấn Phong, Lý Kỳ Vũ, Vương Hiểu Hoa và Thái Thuận Phong.

Nhóm 5: Lại Như Hoa, Lập Nhạc Phong, Cúc Hân Nghiên, Tô Tiểu Yến, Phùng Khai Phú, Từ Khiết Bình và Bùi Bạch Ngọc.

Nhóm 6 là nhóm của Chu Nguyệt Thiền.

Mục tiêu của bài kiểm tra là bắt buộc chọn ra hai nhóm có nguy cơ bị đào thải. Mặc dù đây là kết quả không ai mong muốn nhất nhưng cũng phải bắt buộc tham gia nếu không thì cả lớp C đều phải bị đuổi học.

Cuộc đào thải diễn ra vào ngày 20 tháng 9, thời gian bầu chọn thủ lĩnh đến hết 18 giờ ngày 16 tháng 9, còn khoảng hai tuần nên mọi người đều có thời gian để suy nghĩ thật kỹ chọn ra thủ lĩnh của nhóm mình. Tất cả học sinh đều có thể nói dối, diễn xuất qua mặt các nhóm khác hoặc làm nội gián hoặc phản bội nhóm của chính mình vì lợi ích cá nhân. Lúc này, tình bạn sẽ bắt đầu trở nên rạn nứt vì không ai muốn mình lọt vào chỗ nguy hiểm cả.

Chu Nguyệt Thiền ngồi nhâm nhi tách café, cả nhóm đều vừa ăn vừa suy nghĩ cách để vượt qua kỳ kiểm tra này, hiện tại trước mắt phải chọn ra thủ lĩnh của nhóm. Nhóm của Chu Nguyệt Thiền muốn chọn La Phi làm thủ lĩnh vì tin cậu ta có thể giúp cho cả nhóm. Ngoài ra, La Phi có điểm thi đầu vào cao nhất trong nhóm.

Bước tiếp theo là thuyết phục tên giang hồ Lâm Tất Minh. Tính tình cậu ta thuộc dạng bất cần đời và chẳng có hứng thú tham gia vào bài kiểm tra này. Thành viên trong nhóm có ý kiến muốn thâm nhập vào nhóm khác để moi móc thông tin hoặc đi tìm tình báo. Chu Nguyệt Thiền hiện tại không có ý kiến vì cô chưa nhớ hết tên học sinh trong lớp và chưa đủ thời gian để tìm hiểu tính tình của mỗi người. Bước đầu rất gian nan đây.

La Phi nói với Chu Nguyệt Thiền, cậu ta muốn cô đi cùng thuyết phục Lâm Tất Minh.

Hai người cùng nhau đi đến sân bóng đá, Chu Nguyệt Thiền quan sát những động tác ra sân của Lâm Tất Minh, sau một hồi lâu, cô thấy nhóm của Lâm Tất Minh đối đầu với các thành viên lớp D, lúc đầu cậu ta chơi rất hăng hái nhưng rồi sau đó lại trở nên tệ hơn, điều đáng tiếc đã xảy ra với đội của Lâm Tất Minh đang bị lớp D bỏ xa và có nguy cơ thua cuộc.

"Hahaha, chúng ta thắng chắc rồi!" Tên lớp D cười lớn.

"Còn hai mươi phút nữa hết giờ." Trọng tài nói lớn.

Tỷ số hiện tại là 5-8 nghiêng về lớp D. Lâm Tất Minh mệt mỏi cúi người chống hai tay vào đầu gối.

Lý Kỳ Vũ cũng thở mạnh ra nói: "Đại ca, chúng ta sẽ thua mất."

Đồng Tuấn Phong cũng lo lắng không thôi: "Làm sao giờ Lâm ca?"

"Tụi bây hỏi tao thì sao tao biết? Mệt chết tao rồi!" Lâm Tất Minh bực bội gào lên.

Lâm Tất Minh, tính tình giang hồ, hay nói tục và không quan tâm đến học tập, cậu ta hình như rất thích chơi thể thao đặc biệt là bóng đá. Rất có tiềm năng trở thành cầu thủ nhưng tại sao cậu ta lại trở nên mệt mỏi và dễ dàng bỏ cuộc như thế?

Chu Nguyệt Thiền theo dõi từng cử chỉ của Lâm Tất Minh, cô chỉ im lặng xem trận bóng mà không nói gì cả.

Kết quả đã có, Lâm Tất Minh thua cuộc.

Hiện tại Lâm Tất Minh rất bực bội không phục đội bạn, cậu tức giận đấm mạnh vào bức tường, những đốt xương tay ửng đỏ nhưng cậu chẳng thấy đau một tí nào cả.

"Đại ca?" Đồng Tuấn Phong muốn chạy đến an ủi.

"Kệ mẹ tao." Lâm Tất Minh giận dữ bỏ đi.

La Phi ra hiệu cho Chu Nguyệt Thiền đuổi theo sau Lâm Tất Minh. Hai người thấy Lâm Tất Minh đi đến sân sau trường, nơi đó khuất ánh sáng, cậu một mình đứng dựa lưng vào tường, cúi đầu suy nghĩ gì đó.

"Lâm Tất Minh." La Phi bước đến lên tiếng.

Lâm Tất Minh vừa mệt vừa giận nói: "Muốn gì? Tôi không rảnh nói chuyện về bài kiểm tra đâu."

"Tại sao cậu lại cố chấp như vậy? Tụi tôi chỉ muốn bảo vệ cậu thôi, xin hãy hợp tác." La Phi nghiêm túc nói.

"Tôi chẳng có hứng thú." Lâm Tất Minh bực mình nói, cậu bỏ tay vô túi quần muốn quay đi.

"Nếu như cậu không sợ thì tôi sẽ chọn cậu bị đuổi học, đến lúc đó thì cậu sẽ không thể chơi bóng đá được nữa." Chu Nguyệt Thiền nói.

Nghe vậy, Lâm Tất Minh khựng lại vài giây, cậu không nói gì cả mà bỏ đi.

Tiết tiếp theo là môn toán do cô Tần đứng lớp. Lý Thế Duy giơ tay lên hỏi: "Thưa cô, về bài kiểm tra đặc biệt đó, nếu như nhóm bị rơi vào khu vực đào thải thì ngoài chọn ra học sinh bị đuổi học thì còn bị gì nữa không?"

"Khi nhóm rơi vào khu vực bị đào thải thì cả nhóm sẽ bỏ phiếu thêm một lần nữa để bầu ra người bị đuổi học." Cô Tần khoanh tay nói.

Cả lớp một lần nữa rơi vào sự im lặng đến tột cùng. Ai nấy bây giờ cũng cảm thấy căng thẳng.

Lâm Tất Minh cúp học, cậu ta cũng không đến tham gia họp nhóm vào buổi chiều. Mặt trời bắt đầu xuống núi, ánh hoàng hôn chiếu vào căn phòng học. Học sinh đều đang chuẩn bị ra về.

Chu Nguyệt Thiền nhìn thấy ba cô gái trong hội bạn thân của Phương Nhã Vy, bọn họ chắc đang hợp tác với nhau hoặc đang chuẩn bị đối đầu với nhau. Tình hình trước mắt chẳng có chút tiến triển nào cả.

Chu Nguyệt Thiền định đi về ký túc xá dọn dẹp phòng ngủ, trên đường đi cô thấy có ba cô nữ sinh đang đứng chờ mình sẵn ở trước sảnh khu ký túc xá. Bọn họ ngồi trên ghế sô-fa với tâm trạng lo lắng.

"Nguyệt Thiền, cậu đến rồi!" Phương Nhã Vy đứng bật dậy chạy đến thì lại bị vấp té.

Hạ Tú My đỡ Phương Nhã Vy đứng lên, thở dài: "Cậu thật tình."

"Hihi, cảm ơn cậu Tiểu My." Phương Nhã Vy cười.

"Các cậu đợi tớ có việc gì?" Chu Nguyệt Thiền bước đến hỏi.

Chu Nguyệt Thiền bị nhóm của Phương Nhã Vy kéo đến quán café MoonLight, Phương Nhã Vy cười: "Cậu thích gì thì kêu, tớ bao."

Chu Nguyệt Thiền ngạc nhiên, cô chọn một ly café sữa nóng: "Nói thẳng vấn đề nào."

"Cậu thật là..." Hạ Tú My thở dài.

"Như cậu đã biết, tớ khác nhóm với Phương Nhã Vy và Hạ Tú My, bọn tớ sẽ hợp tác với nhau sẽ không chỉ định ra thủ lĩnh của hai nhóm mà sẽ tìm thủ lĩnh của bốn nhóm còn lại nhưng sẽ rất khó, nếu chỉ định sai thì bọn tớ chết chắc, nên tớ muốn hợp tác với nhóm của cậu để giảm đi một đối thủ. Chúng ta hãy cùng nhau tìm ra hai thủ lĩnh trong ba nhóm kia." Giang Uyển Nhi nói.

"Nhóm Nguyệt Thiền có La Phi, một nam sinh thông minh có thành tích cao nhất lớp, ngưỡng mộ quá đi và tớ chẳng muốn trở thành đối thủ với La Phi đâu." Phương Nhã Vy cười.

Tìm ra hai thủ lĩnh trong ba nhóm còn lại? La Phi chắc chắn sẽ không hợp tác vì cậu ta thuộc tuýp người không tin tưởng bất kỳ ai ngoài bản thân mình.

"Để tớ hỏi La Phi." Chu Nguyệt Thiền móc điện thoại ra gửi tin nhắn cho La Phi thì bị một bàn tay chặn lại.

Giang Uyển Nhi gấp rút nói: "Tớ muốn cậu ra quyết định cơ."

Chu Nguyệt Thiền bỏ điện thoại vào túi áo, cô bình tĩnh nói: "Không được đâu, tớ không thể tự mình ra quyết định vào lúc này."

Nói xong, Chu Nguyệt Thiền đứng dậy rời khỏi quán café.

Đi qua khu ký túc xá thì trời đã tối hẳn, Chu Nguyệt Thiền từ chối lời đề nghị của Giang Uyển Nhi chắc sẽ gây thù với cả hai nhóm nữ sinh đó, mặc dù vậy thì cô chẳng còn cách nào khác.

Đi vào cửa hàng tiện lợi, Chu Nguyệt Thiền bắt gặp Lâm Tất Minh đang ngồi ăn mì gói, cô cũng mua một cái bánh bao đi đến ngồi cạnh Lâm Tất Minh. Thấy bóng dáng của Chu Nguyệt Thiền, Lâm Tất Minh giật mình họ sặc sụa.

"Làm gì mà ho dữ vậy?" Chu Nguyệt Thiền tò mò nhìn cậu.

"Khụ khụ, cậu đến đây làm gì?" Lâm Tất Minh khó chịu hỏi.

Chu Nguyệt Thiền cắn một miếng bánh bao: "Thuyết phục cậu hợp tác để vượt qua bài kiểm tra."

"Tôi đã nói rồi, ai bị đuổi học thì tôi chẳng quan tâm đâu, mấy người muốn tôi bị đuổi học thì đến lúc đó bỏ phiếu cho tôi là được rồi." Lâm Tất Minh cằn nhằn.

"Còn bóng đá thì sao? Cậu có ghét bóng đá không? Nếu như cậu bị đuổi học thì cậu sẽ không còn cơ hội chơi nữa đâu với cả hai đàn em kia sẽ buồn chết đấy!" Chu Nguyệt Thiền khuyên bảo.

Quả nhiên hai từ "bóng đá" đã đυ.ng chạm vào trong trái tim của Lâm Tất Minh, cậu ngừng lại không nói gì cả.

"Tôi biết cậu yêu thích bóng đá, hãy suy nghĩ cho kỹ, nếu như cậu chịu hợp tác, cậu sẽ có thể tiếp tục tham gia vào đội tuyển của trường và trả thù tên lớp D kia, khi cậu nghe tin bài kiểm tra này có thể đuổi học bấy kì ai thì cậu lo sợ và chẳng tập trung chơi được trận hồi sáng." Chu Nguyệt Thiền lần nữa thuyết phục.

"Cậu... vậy thôi, được rồi, tôi đồng ý hợp tác nhưng cậu có chắc là nhóm mình sẽ không có ai bị đuổi học không?" Lâm Tất Minh nheo mắt hỏi.

"La Phi sẽ cố gắng hết sức, cậu chỉ cần tin tưởng cậu ta thôi." Chu Nguyệt Thiền tiếp tục cúi đầu ăn bánh bao.

Sáng 8 giờ ngày 6 tháng 9, cả lớp đều có mặt đầy đủ vì hôm nay sẽ chính thức bỏ tên thủ lĩnh của từng nhóm vào hộp đen.

Cô Tần nói: "Chiều ngày mai tan học, các em có thể đi đến phòng giáo viên gặp tôi để bỏ tên thủ lĩnh vào hộp đen được niêm phong trong phòng giáo viên, các em yên tâm sẽ không có ai đến gần được vì trong phòng có lắp rất nhiều camera giám sát và có cả khóa vân tay của tôi. Khi bỏ phiếu thì yêu cầu có ít nhất ba người trong nhóm đi theo để cùng nhau chứng kiến bỏ phiếu thủ lĩnh vào trong hộp đen, một khi đã bỏ vào thì không thể thay đổi được. Hạn chót để các em bỏ phiếu là ngày 16 tháng 9. Thời gian có thể gặp tôi chỉ có giờ tan học từ 17 giờ 30 phút đến 18 giờ thứ hai, tư, sáu."

Cả lớp đều không có tâm trạng nghe giảng, mọi người đều đang xôn xao tính toán lại thời gian thích hợp để bỏ phiếu.

Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học thể dục, lớp C di chuyển đến phòng thay đồ, nam nữ học hai môn khác nhau, nam học bóng rổ còn nữ học bóng chuyền. Chu Nguyệt Thiền ngồi ôm hai chân ở dưới nền nhà, La Phi ngồi kế bên cô nói: "Xem ra cậu đã thuyết phục được Lâm Tất Minh rồi."

"Ừ, rõ ràng là cậu ta rất sợ bản thân mình bị đuổi học." Chu Nguyệt Thiền nhìn Lâm Tất Minh đang hang hái chơi bóng rổ.

"Cậu có chắc sẽ chọn tôi không?" La Phi ngạc nhiên hỏi.

Chu Nguyệt Thiền gật đầu: "Chọn ai cũng được, tôi nghĩ nhóm mình sẽ an toàn thôi."

La Phi đột nhiên mỉm cười, cậu cho rằng Chu Nguyệt Thiền đang an ủi bản thân trước cuộc đào thải.

Chu Nguyệt Thiền nhìn xung quanh căn phòng, cô thấy nhóm nữ sinh vẫn nô đùa như bình thường không có biểu hiện gì lạ chỉ đến khi cô nhìn thấy Đỗ Ngọc Thi đang ngồi co ro trong góc. Có hai nữ sinh trong lớp bước đến nói vài câu rồi bỏ đi.

Đỗ Ngọc Thi biết La Phi sẽ làm thủ lĩnh, cô ấy sẽ không nói cho người khác biết chứ?

Giờ nghỉ trưa, Chu Nguyệt Thiền cùng với nhóm La Phi đi đến nhà ăn, hiện tại thì đi chung nhóm sẽ an toàn hơn. Quan Dực hỏi: "Có tiến triển gì chưa?"

La Phi lắc đầu: "Hiện tại thì chưa, nhưng các cậu có nói cho ai biết về tôi chưa?"

Tề Nham, Thẩm Cát Tinh và Lâm Tất Minh lắc đầu chỉ riêng một mình Đỗ Ngọc Thi vẫn giữ im lặng, La Phi nghi hoặc hỏi: "Còn cậu?"

Đỗ Ngọc Thi bị dò hỏi, cô nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng của La Phi liền ấp úng run sợ: "Chưa... tớ chưa nói gì hết."

Đỗ Ngọc Thi bưng khay cơm bước ra khỏi nhà ăn.

"Hôm qua tôi nghe nói rằng Đỗ Ngọc Thi lúc cấp hai học cùng với Cúc Hân Nghiên và Tô Tiểu Yến, hai cô gái đó đã từng bắt nạt Đỗ Ngọc Thi và sau đó thì bị giáo viên bắt quả tang và đến giờ đã không xảy ra tình trạng bắt nạt đó nữa." Quan Dực nói.

Câu nói này của Quan Dực làm cho cả nhóm bắt đầu nghi ngờ Đỗ Ngọc Thi có thể sẽ làm nội gián nhưng cô ấy muốn ai bị đuổi học cơ chứ?

"Theo cậu thì chúng ta có nên thay đổi thủ lĩnh không? Chọn lúc không có mặt của Đỗ Ngọc Thi mà thay đổi tên thủ lĩnh." Quan Dực nêu lên ý kiến.

"Thời gian còn lâu mà, chúng ta hãy suy nghĩ thật kỹ và điều tra thêm về Đỗ Ngọc Thi." Tề Nham nói.

Chu Nguyệt Thiền đi về lớp, cô hỏi Lại Như Hoa, nữ sinh ngồi phía trên cô: "Cúc Hân Nghiên và Tô Tiểu Yến, cậu có biết gì về hai cô gái ấy không?"