Chương 4

Bùi Niên: "Tôi không chấp nhận nổi!"

Hệ thống: "Cô phải chấp nhận."

Bảy giờ tối, trợ lý Tiểu Trừng đến giúp Bùi Niên làm thủ tục xuất viện.

Sảnh bệnh viện đông đúc người qua lại, vừa ra khỏi phòng bệnh, Bùi Niên đã bị ép đeo khẩu trang.

Theo lời Lâm Sanh, với hình tượng hiện tại của cô, tuy không đến mức bị ném trứng thối, nhưng nếu bị chụp ảnh đăng lên mạng thì chắc chắn sẽ bị chế giễu một phen.

Bùi Niên vươn vai, "Đói bụng quá, chúng ta đi ăn mì bò nhé? Hình như gần đây có một quán..."

Lời còn chưa dứt, đã bị tiếng ồn ào phía trước cắt ngang.

Bùi Niên nhìn theo hướng đó.

Một chiếc xe bảo mẫu màu đen dừng trước cửa bệnh viện.

Cửa xe mở ra, một người đàn ông bước xuống dưới sự vây quanh của vài người khác.

Anh chỉ mặc một chiếc áo đơn màu sáng, lông mày cau lại, khi quay sang nói chuyện với người bên cạnh, càng lộ rõ bờ vai rộng, eo thon, dáng người cao ráo thẳng tắp.

Trong sảnh bệnh viện nổi lên một trận xôn xao nho nhỏ.

Tiểu Trừng kích động đến mức suýt nhảy dựng lên, "Là Tạ Liên! Là Tạ Liên!"

Cô lập tức lấy điện thoại ra quay phim, Bùi Niên còn chưa kịp phản ứng thì Tạ Liên đã sải bước tiến lại gần.

Càng đến gần, biểu cảm của anh càng rõ ràng hơn.

Môi mím chặt, mí mắt rũ xuống thiếu sức sống, mái tóc đen vốn được chải gọn ra sau giờ có vài lọn rơi xuống trán, trông có vẻ hơi luộm thuộm.

Khi lướt qua nhau, Bùi Niên vừa vặn nhìn thấy tay anh.

Tay áo dài được xắn lên đến khuỷu tay, cánh tay gầy gò của người đàn ông có một vết cắt khá dài, máu thịt lộn xộn, máu đỏ tươi chảy dọc cánh tay xuống đầu ngón tay, cuối cùng nhỏ giọt xuống đất, để lại một vệt đỏ tươi.

Tiểu Trừng tắt máy quay, mở Weibo.

"Nghe nói là bị thương ngoài ý muốn ở phim trường, vết cắt dài như vậy!" Tiểu Trừng lấy tay ra so sánh, "Thật xui xẻo, chị Niên Niên thấy sao?"

Bùi Niên không trả lời.

Cô vẫn giữ nguyên tư thế nghiêng đầu, biểu cảm trên mặt thay đổi liên tục, cuối cùng hóa thành sự kinh ngạc tột độ.

Cô há hốc miệng, bên tai là giọng nói dò hỏi của Tiểu Trừng, nhưng trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất.

Trong giấc mơ tiên tri đó, Tạ Liên——

Là official couple của cô.

...

Tạ Liên ra mắt từ năm mười lăm tuổi, nổi tiếng nhờ vai diễn một nam sinh trung học gϊếŧ người trong phim điện ảnh.

Anh đã hoạt động được mười hai năm, dù hiện tại đang dần chuyển hướng sang hậu trường, mỗi năm chỉ sản xuất một bộ phim, nhưng vị trí đỉnh lưu của anh vẫn không hề bị lung lay.

Thời mới biết yêu, Bùi Niên cũng từng mơ mộng về một tình yêu đẹp với anh.

《Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ trung học》, 《Ba đứa con trời ban: Người phụ nữ, đừng hòng trốn thoát》...

Cao hứng nhất là lúc còn cãi nhau chí chóe với bạn học để tranh giành vị trí "chính thất" của anh.

Nhưng bây giờ biết được anh thực sự là official couple của mình...

Bùi Niên không nhịn được, mím môi cười khẽ.

Ai mà không thích trai đẹp chứ, huống hồ là trai đẹp sở hữu gương mặt có thể "hoành hành bá đạo" khắp cả nước như vậy.

"Không được không được!" Bùi Niên xoa xoa mặt mình, "Mục tiêu hiện tại là tập trung sự nghiệp!"

Còn phải đánh bại Hạng Tư Gia nữa!

Yêu đương cái gì...

"Không được!"

"Tuyệt đối không được!"

Tiểu Trừng nhìn Bùi Niên với ánh mắt như nhìn người thần kinh, "Chị Niên Niên, chị đang lẩm bẩm cái gì vậy?"

Lúc này, ánh đèn đường vàng ấm áp chiếu xuống từ trên cao, Bùi Niên đứng lặng dưới ánh đèn, bóng dáng mảnh mai, ánh mắt dịu dàng.

Khoảnh khắc đó, Tiểu Trừng cảm thấy những màn cosplay nữ thần đang hot trên mạng đều quá tầm thường!

Cô tiện tay chụp một bức ảnh, nhìn người phụ nữ trên màn hình dù để mặt mộc nhưng ngũ quan vẫn tinh tế, cảm thán: "Chị Niên Niên, chị thật sự quá..."

Chữ "đẹp" còn chưa kịp thốt ra, đã bị một tiếng "ục ục" vang dội cắt ngang.

Bùi Niên xoa bụng, thúc giục: "Nhanh lên, tôi sắp chết đói rồi!"

Sau khi ăn tối, Bùi Niên trở về khách sạn.

Cô ngồi khoanh chân trên ghế sofa, chăm chú đọc kịch bản trong tay.

《Minh Huy Truyền》 được chuyển thể từ một bộ tiểu thuyết tiên hiệp nổi tiếng trên mạng, kể về câu chuyện người phàm Thẩm Minh Huy tình cờ bước vào con đường tu tiên, cuối cùng thành công phi thăng.