Anna ngồi lặng yên một lúc, tâm trí vẫn xoay quanh hình ảnh viên pha lê trong giấc mơ. Jett đứng bên cạnh, ánh mắt chăm chú theo dõi từng cử chỉ của cô. “Cậu thực sự đã thấy viên pha lê sao?” cậu hỏi, giọng trầm ngâm. Anna gật đầu, cố gắng nhớ lại chi tiết. "Nó đang cầu cứu... Mình không biết tại sao, nhưng cảm giác đó rất rõ ràng. Như thể nó có liên quan trực tiếp đến việc chúng ta tìm kiếm những mảnh ghép của ngôi sao."
Cô giáo đứng dậy từ chiếc bàn, ánh mắt suy tư. “Có thể em đã kết nối với một trong những mảnh ghép của ngôi sao cuối cùng. Sự kết nối này không dễ dàng và cũng không hề ngẫu nhiên. Nó có thể là dấu hiệu cho thấy em đã được chọn để thực hiện nhiệm vụ quan trọng hơn mà em tưởng tượng.”
Reyna tiến lại gần, ánh mắt lo lắng. “Nhưng nếu điều đó thực sự xảy ra, có thể Anna sẽ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn nữa. Chúng ta đều biết thế lực bóng tối của Kaliss đang không ngừng tìm kiếm những mảnh ghép đó. Nếu Anna đã kết nối với chúng, Kaliss sẽ không để yên.”
Anna cắn môi, đôi mắt sáng rực sự quyết tâm. "Dù thế nào đi nữa, mình không thể lùi bước. Nếu viên pha lê ấy là một phần của ngôi sao, thì chúng ta cần phải tìm ra nó. Và mình chắc chắn rằng đó là chìa khóa để đánh bại Kaliss."
Cả lớp im lặng trong giây lát, không khí trở nên căng thẳng. Jett chợt lên tiếng, phá vỡ bầu không khí. “Chúng ta không chỉ đơn độc. Còn rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ, và hơn nữa, mỗi người trong chúng ta đều có sức mạnh riêng. Nếu chúng ta cùng nhau, mình tin rằng không có gì là không thể.”
Cô giáo gật đầu đồng tình. “Các em đã sẵn sàng đối diện với những thử thách. Nhưng hãy nhớ, để hoàn thành nhiệm vụ này, không chỉ cần sức mạnh mà còn phải có sự kiên nhẫn, trí tuệ và sự đoàn kết. Phép thuật nguyên tố không chỉ là thứ để chiến đấu, nó còn là cầu nối để hiểu rõ bản thân và thế giới xung quanh.”
Jett nhìn Anna, ánh mắt ấm áp. “Cậu không cần phải làm điều này một mình. Mình sẽ ở bên cậu, cùng nhau chúng ta sẽ tìm ra tất cả những mảnh ghép của ngôi sao.”
Anna mỉm cười, cảm thấy lòng mình nhẹ bẫng. “Cảm ơn cậu, Jett. Và cảm ơn tất cả mọi người. Mình biết rằng cuộc hành trình này sẽ không dễ dàng, nhưng chúng ta sẽ không từ bỏ.”
Reyna tiến lên, tay đặt lên vai Anna. “Nếu chúng ta đã bắt đầu, thì hãy hoàn thành nó. Tất cả chúng ta cùng nhau sẽ vượt qua mọi thử thách.”
Cô giáo đứng dậy, vẻ mặt nghiêm nghị. “Tốt. Vậy hãy chuẩn bị tinh thần, các em. Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu hành trình đầu tiên—đến vùng đất của gió, nơi ẩn chứa manh mối đầu tiên về mảnh ghép của ngôi sao cuối cùng.”
Tiếng chuông tan học vang lên, nhưng không ai trong lớp cảm thấy nhẹ nhõm như thường lệ. Họ biết rằng đây chỉ mới là khởi đầu cho một cuộc hành trình đầy cam go và thách thức, nhưng cũng đầy hi vọng và ý nghĩa. Anna siết chặt tay, lòng tràn đầy quyết tâm.
Buổi tối hôm đó, khi Anna về nhà, cô ngồi xuống bàn, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Tâm trí cô tràn ngập những suy nghĩ về tương lai và về những gì đang chờ đợi cô phía trước. "Mảnh ghép của ngôi sao... mình phải tìm ra nó," cô thì thầm với chính mình, trước khi ánh mắt của cô rơi vào chiếc kèn nhỏ bằng bạc, món quà mà bà đầu làng đã mang về. Chiếc kèn phát ra ánh sáng nhè nhẹ dưới ánh trăng, như một lời nhắc nhở rằng sức mạnh thực sự nằm ở những điều nhỏ bé mà cô không ngờ tới.
Anna biết rằng hành trình này sẽ thay đổi tất cả, nhưng cô không hề e ngại. Cùng với Jett, Reyna và những người bạn khác, cô đã sẵn sàng đối mặt với số phận của mình.
Sáng hôm sau, Anna, Jett và Reyna cùng nhau đến lớp, trong lòng vẫn còn đầy háo hức và tò mò về bài học phép thuật nguyên tố hôm trước. Cả lớp đã sẵn sàng cho ngày học tiếp theo. Cô giáo bước vào lớp, hôm nay trông có vẻ khác lạ, ánh mắt nghiêm túc hơn thường ngày. "Hôm nay, chúng ta sẽ đi sâu hơn vào phép thuật nguyên tố gió, không chỉ để tấn công mà còn để phòng thủ. Và các em sẽ được làm quen với một khía cạnh rất quan trọng: gió bảo vệ," cô giáo nói, giọng đầy bí ẩn.
Cô đứng giữa lớp, bàn tay giơ lên cao. “Gió không chỉ là công cụ của sự tự do và thay đổi, mà còn là người bảo vệ vô hình. Với sự tập trung và lòng tin, các em có thể biến gió thành một tấm khiên vững chắc để bảo vệ bản thân và đồng đội.” Vừa nói, cô giáo vừa niệm chú, không khí xung quanh bỗng nhiên rung chuyển. Từ bàn tay của cô, một cơn gió mạnh mẽ xoay tròn, nhưng thay vì gây ra hỗn loạn, nó bao quanh cô như một chiếc khiên vô hình. Cơn gió ấy nhẹ nhàng, nhưng đủ mạnh để đẩy lùi bất kỳ thứ gì đến gần.
“Đây là gió bảo vệ,” cô nói. “Một dạng phép thuật gió có thể đẩy lùi nguy hiểm và bảo vệ người sử dụng. Giờ thì các em sẽ thử học cách triệu hồi nó.”
Anna, Jett, Reyna và cả lớp chăm chú lắng nghe, mỗi người đều bắt đầu cố gắng tập trung năng lượng của mình. “Đầu tiên, hãy nhắm mắt lại và cảm nhận luồng gió xung quanh. Hãy tưởng tượng nó như một dòng chảy, bao quanh các em, sẵn sàng bảo vệ mọi thứ mà các em yêu quý,” cô giáo hướng dẫn.
Anna nhắm mắt, cảm nhận từng hơi gió nhẹ nhàng lướt qua làn da. Cô bắt đầu tập trung, tay cô dần giơ lên và cảm nhận luồng gió tụ lại. Nhưng lần này không phải là cơn gió hung dữ, mà là một lớp gió mềm mại, nhẹ nhàng, tạo thành một lớp màn chắn bao quanh cô. Dù cảm giác vẫn chưa hoàn toàn vững chắc, nhưng cô cảm nhận được sức mạnh bảo vệ dần hình thành.
Reyna và các bạn khác cũng bắt đầu thử sức. Một vài người có thể triệu hồi gió, nhưng vẫn chưa đủ mạnh để hình thành lớp khiên như cô giáo. Reyna cố gắng tập trung hơn nữa, nhưng dù đã tạo ra luồng gió, nó vẫn chưa đủ để đẩy lùi bất cứ thứ gì.
Đúng lúc đó, cô giáo quyết định tiến xa hơn. “Bây giờ, các em sẽ đối mặt với một thử thách. Ta sẽ triệu hồi linh thú gió để kiểm tra khả năng tự vệ của các em.”
Cô giáo mỉm cười, đôi tay bắt đầu di chuyển, miệng niệm một câu thần chú phức tạp. Gió trong phòng học dần thay đổi, trở nên mạnh mẽ và hoang dã hơn. Một cơn lốc nhỏ bắt đầu xoáy tròn, rồi từ trong cơn lốc, một hình dáng kỳ lạ dần hiện ra. Đó là một con chim khổng lồ với đôi cánh làm từ gió, mỗi khi vỗ cánh, cơn gió mạnh mẽ cuốn theo khắp phòng. “Đây là Phượng Hoàng Gió, linh thú bảo vệ của nguyên tố gió,” cô giáo giải thích.
Con Phượng Hoàng Gió bay vòng quanh lớp, đôi cánh của nó quạt ra những cơn gió cuồng phong. “Bây giờ, các em hãy triệu hồi gió bảo vệ của mình để chống lại những cơn gió mạnh này,” cô giáo ra lệnh.
Anna, Jett, Reyna và các bạn trong lớp tập trung hết sức. Anna cảm nhận được cơn gió đang đẩy mạnh về phía mình. Cô cố gắng điều khiển năng lượng của mình, tạo ra lớp gió bao quanh để bảo vệ bản thân. Cơn gió từ Phượng Hoàng Gió đập vào, nhưng lớp gió bảo vệ của cô đã thành công đẩy lùi được một phần, dù không hoàn toàn.
Jett, với khả năng điều khiển gió và nước, đã tạo ra một lớp phòng thủ hỗn hợp giữa gió và những giọt nước nhỏ lấp lánh, giúp giảm bớt sức mạnh của cơn lốc từ Phượng Hoàng. Reyna cũng đã tiến bộ hơn, tạo ra được một lớp gió lạnh bao quanh cô, khiến những cơn gió mạnh kia khó lòng xâm nhập.
Nhưng không phải ai trong lớp cũng thành công. Một vài bạn bị cơn gió cuốn bay đi, không thể giữ vững được lớp phòng thủ của mình. Cô giáo nhẹ nhàng nhắc nhở, “Đừng nản chí. Điều khiển gió bảo vệ đòi hỏi sự tập trung cao độ và sự kiên nhẫn. Hãy thử lại một lần nữa.”
Anna nhắm mắt lần nữa, quyết tâm không bỏ cuộc. Cô tập trung vào cảm giác của gió, để nó bao bọc lấy cơ thể mình. Rồi cô cảm nhận được, lớp gió bảo vệ dần trở nên mạnh mẽ hơn. Khi cơn lốc của Phượng Hoàng Gió lại lao đến, lớp gió của cô đã đủ mạnh để đẩy lùi hoàn toàn nó.
Một nụ cười xuất hiện trên môi Anna. "Mình đã làm được!" cô reo lên trong lòng.
Cô giáo nhìn cả lớp, mỉm cười hài lòng. “Rất tốt. Các em đã bắt đầu hiểu được cách điều khiển gió bảo vệ. Điều này sẽ rất quan trọng trong những trận chiến sắp tới.”
Nhìn vào sự tiến bộ của cả lớp, Anna cảm thấy một nguồn năng lượng mới đang dâng trào trong lòng. Cô biết rằng phép thuật này không chỉ là về sức mạnh, mà còn về sự kết nối với thiên nhiên, và quan trọng hơn, với chính bản thân mình.