"Này các cháu , hãy ngồi quanh ta"
" Câu chuyện sẽ bắt đầu từ khởi nguồn của làng này"....
Một đêm trăng sáng, bà giữ làng ngồi trước bếp lửa, ánh sáng vàng ấm áp chiếu lên khuôn mặt già nua nhưng đầy thần thái của bà. Những cô gái trẻ trong làng, mắt sáng rực tò mò, quây quần xung quanh, lặng im chờ nghe câu chuyện huyền thoại. Bà khẽ mỉm cười, đôi mắt nhìn về quá khứ xa xôi trước khi bắt đầu kể.
“Ngày xửa ngày xưa, trên bầu trời cao xa, có một vị thần tên là Aelina,” bà bắt đầu, giọng trầm ấm vang lên như lời nguyện cầu. “Aelina là nữ thần của ánh sáng, không khí, tự nhiên, lửa, và nước. Cô ấy cai quản cả năm nguyên tố, và từ bầu trời, cô nhìn xuống thế giới, thấy ngôi làng nhỏ bé của chúng ta bị đe dọa bởi thế lực đen tối.”
Bà ngừng lại một chút, đôi mắt nhìn vào ngọn lửa bập bùng trước mặt như thể nó đang tái hiện lại câu chuyện. “Khi những thế lực xấu xa trỗi dậy, dẫn dắt bọn quái vật và bóng tối xâm chiếm làng, Aelina không thể đứng nhìn. Cô lao xuống từ bầu trời, mang theo sức mạnh của các nguyên tố. Ánh sáng từ cô sáng rực như mặt trời, xua tan bóng đêm. Khi gió độc tràn ngập, cô điều khiển không khí, biến chúng thành những cơn gió mát lành. Khi ngọn lửa hắc ám thiêu rụi mọi thứ, cô dùng nước từ trời cao để dập tắt chúng, tái sinh lại đất đai bằng sự sống và sức mạnh của tự nhiên.”
Bà giữ làng nghiêng người, tay vẽ lên không trung hình ngôi sao. “Cuộc chiến kéo dài suốt hàng trăm năm. Aelina đã không biết bao lần đối mặt với hiểm nguy và không ngừng chiến đấu để bảo vệ ngôi làng. Cuối cùng, sau nhiều thế kỷ chống lại những thế lực đen tối, cô đã đánh bại chúng, buộc chúng phải ẩn mình sâu trong bóng tối. Nhưng cuộc chiến đó khiến cô hao tổn rất nhiều sức mạnh."
Bà giữ làng lại ngừng một lúc, nhìn về phía các cô gái với ánh mắt nghiêm nghị. "Trước khi quay về bầu trời, Aelina đã để lại một phần sức mạnh của mình dưới dạng các ngôi sao. Bốn ngôi sao đầu tiên đã được trao cho những người có đủ phẩm chất và lòng can đảm để bảo vệ ngôi làng. Nhưng còn một ngôi sao cuối cùng, ngôi sao mạnh nhất, cô ấy giữ lại cho đến khi tìm được một người xứng đáng. Đó phải là một cô gái mang trong mình sự dũng cảm, kiên cường, và trái tim tràn đầy ánh sáng."
Bà mỉm cười, đôi mắt như sáng lên dưới ánh lửa. "Ngôi sao cuối cùng ấy không chỉ trao cho người được chọn sức mạnh của lửa và ánh sáng, mà còn là sứ mệnh bảo vệ hòa bình và sự sống của ngôi làng. Các cháu, một trong số các cháu có thể chính là người mà Aelina đang chờ đợi. Ngôi sao cuối cùng đang dõi theo từ trên bầu trời, và khi thời điểm đến, nó sẽ trao quyền năng ấy cho người xứng đáng nhất."
Tiếng củi lách tách trong bếp lửa vang lên, như đang thì thầm cùng câu chuyện cổ xưa. Các cô gái lặng yên, cảm nhận được sức nặng của lời bà giữ làng. Trái tim họ bừng lên niềm tự hào và khao khát trở thành người kế thừa sức mạnh của Aelina, vị thần trên trời đã che chở cho ngôi làng trong suốt hàng trăm năm.
Khi bà giữ làng kể xong câu chuyện về Aelina và ngôi sao cuối cùng, cả nhóm cô gái dường như đều bừng lên niềm hứng khởi. Mọi người đứng dậy, nhốn nháo bàn tán về việc ai sẽ trở thành người xứng đáng nhận được sức mạnh của vị nữ thần. Trong khi đó, Anna, một cô bé nhỏ nhắn, đôi mắt sáng ngời đầy niềm tin, tự tin tuyên bố:
"Em sẽ là người đầu tiên nhận ngôi sao ấy! Em sẽ trở thành vệ binh mạnh nhất!"
Lời nói đầy hứng khởi của Anna vừa dứt, cả đám bạn xung quanh lập tức bật cười. Họ đều nghĩ Anna quá nhỏ bé, yếu ớt, làm sao có thể trở thành người xứng đáng. Một cô gái khác bật cười lớn, vừa cười vừa trêu chọc:
"Ôi, Anna, em nghĩ mình đủ sức à? Nhìn mình đi, còn nhỏ xíu thế kia! Chị mới chính là người sẽ được chọn."
Mọi người đều rộ lên cười, những tiếng nói pha lẫn sự tự tin của mỗi người về khả năng sẽ trở thành ngôi sao đầu tiên. Anna đỏ mặt, lúng túng cúi đầu. Nhưng trong lòng, cô bé vẫn giữ nguyên niềm tin. Dù có bị cười nhạo thế nào, cô vẫn không từ bỏ ước mơ của mình.
Sau khi bà giữ làng kể xong, mọi người tản ra, mỗi nhóm tụ tập riêng bàn tán về câu chuyện của Aelina. Trăng đã lên cao, tỏa ánh sáng dịu nhẹ trên những con đường nhỏ của làng. Anna và người bạn thân của cô, Reyna, rảo bước trở về nhà cùng nhau.
"Chị Reyna này," Anna nói, giọng pha lẫn sự phấn khích, "chị nghĩ sao về Aelina? Em thấy chị ấy thật tuyệt vời! Một vị thần mạnh mẽ, dùng sức mạnh của ánh sáng và thiên nhiên để bảo vệ tất cả mọi người."
Reyna mỉm cười, nhìn cô bé với ánh mắt dịu dàng. "Ừ, chị cũng rất ngưỡng mộ Aelina. Chị ấy dũng cảm và đầy lòng nhân ái. Bà giữ làng nói đúng, sức mạnh của Aelina là điều mà ai cũng ao ước. Nhưng để trở thành người được chọn, chúng ta cần không chỉ sức mạnh mà còn cả trái tim."
Anna nhìn lên bầu trời, nơi hàng ngàn vì sao lấp lánh. Cô nắm chặt tay, đôi mắt đầy quyết tâm. "Em biết, nhưng em tin rằng nếu mình cố gắng hết sức, em có thể trở thành ngôi sao đầu tiên."
Reyna nhìn Anna, đôi mắt cô thoáng chút lo lắng, nhưng rồi cũng bật cười nhẹ nhàng. "Ừ, cứ mơ ước và cố gắng hết sức. Chị sẽ luôn ở bên cạnh em."
Hai cô gái tiếp tục đi về, câu chuyện về Aelina và những vệ binh trẻ tuổi vẫn vang vọng trong tâm trí họ. Dưới ánh trăng sáng, bóng dáng nhỏ bé của Anna bước đi, mang theo niềm hy vọng và khát vọng trở thành người bảo vệ làng như nữ thần Aelina trong truyền thuyết.