Chương 62: Bàn bạc

Ngày lên ngôi đã định Lý Trị đang chờ đợi nhưng trước đó hắn cần xem xét lại các quần thần đang đứng về phía nào?

Ai là người trung thành với mình, ai là...

Trước sự thịnh vượng của các thế gia môn phiệt hiện nay hoàng thất hiện lên đặc biệt sa sút, vì vậy hắn ta cần càng nhiều người giúp đỡ.

Hắn liếc nhìn Trưởng Tôn Vô Kỵ cảm thấy có chút không hài lòng với người cữu cữu này.

Sau cái chết của tiên đế mặc dù hàng loạt biện pháp của Trưởng Tôn Vô Kỵ đã ổn định được triều chính nhưng nó cũng đồng nghĩa với việc độc chiếm quyền lực.

Bây giờ hắn chỉ biết hy vọng rằng vị cữu cữu của mình sẽ tự giác ngộ và theo đó kiềm chế bản thân một chút.

Mà lúc này Hứa Kính Tông lại trở nên vô cùng cần thiết chính hắn đã dốc hết tâm sức gầy dựng một tấm biển chữ vàng.

Ai nói Đại Đường không có trung thần? Lão Hứa chính là trung thần.

Chử Toại Lương đứng ra khỏi hàng và nói: "Điện hạ, Giả Bình An là một ngôi sao chổi thế nhưng hắn có thể giúp Hứa Kính Tông trở về chính đạo? Lão thần nghĩ điều đó rất đáng để thảo luận."

Những lời này có chút quá đáng, một lời nói mà lại động đến cái bớt đang âm ỉ của Giả Bình An và lão Hứa, sao chổi và gian thần.

Khóe miệng Lý Trị giật giật, hận không nhanh chóng triệu trung khuyển trở về sau đó cùng những người này đại chiến một trận.

“Chuyện này... để hắn nói đi.” Lý Trị chỉ vào Bách kỵ, tưởng tượng cảnh lão Hứa đứng trong triều đem đám người kia cắn xé không khỏi cảm thấy ham muốn mãnh liệt.

Bạch kỵ ở một bên vừa mớ báo cáo xong, nghe vậy liền tiến lên một bước rồi lại nói: “Sau khi tin tức tiên đế băng hà truyền đến Hoa Châu, sao chổi đó suýt chút nữa bị thôn dân chôn sống sau đó hắn tự nghĩ được cách cứu chính mình, nói nếu hắn thật sự là sao chổi vậy sau khi hắn chết, hắn sẽ khắc ai..."

Các triều thần cảm thấy ngứa ngáy khắp người hận không thể gãi cho hết ngứa.

Đúng thế!

Nếu chổi sao chết có trời mới biết ai sẽ bị khắc, trước hết là hoàng đế gặp nguy hiểm.

Vì vậy nếu có ai dám lớn tiếng, ra tay với Giả Bình An, Lý Trị tự nhiên sẽ đem công lý ra xử lý.

Ngươi như vậy là muốn ta chết?

"Giả gia nghèo nên hắn làm đậu phụ bạch ngọc bán, bây giờ mỗi tháng cũng có thể kiếm được hơn mười xâu tiền lãi."

"Hứa sứ quân vừa đến Hoa Châu liền tới Dương Gia ổ để điều tra về sao chổi, vốn muốn đưa Giả Bình An vào chùa rồi trấn áp nhưng Giả Bình An lại hiến kế giúp Hứa sứ quân phá được vụ án Lương Ba tham nhũng."

Trong lòng Trưởng Tôn Vô Kỵ chấn động, sự khinh thường ban đầu dành cho Giả Bình An được thu lại ít nhiều.

Ban đầu hắn nghĩ ngôi sao chổi kia có thể gϊếŧ dễ dàng bằng một cái tát nhưng hắn lại kiêng kỵ vì có Lý Trị nên mới không ra tay. Bây giờ xem ra ngôi sao chổi đó lại là một người có tài hoa chuyện này thật ngoài ý muốn.

".... Hai thôn làng vì tranh chấp ruộng đất từ bảy năm trước mà đánh nhau, quan địa phương đều bó tay không có biện pháp giải quyết. Hứa sứ quân khuyên can rồi dẫn những thôn dân đó đi khai khẩn đất hoang vì chuyện này mà kết thù oán với các cường hào địa phương."

Đây....

Những lời này nói ra đúng thật là đang nói về một hiền thần.

Bách kỵ tiếp tục nói: "Hứa sứ quân đích thân cầm cuốc khai hoang làm gương, ngài làm quần quật cả một buổi sáng, hai tay phồng rộp chảy máu làm cho bách tính cảm kích khâm phục quỳ lạy bày tỏ lòng ngưỡng mộ."

Nghe xong Lý Trị âm thầm vui mừng.

Hứa Kính Tông trong quá khứ làm sao có thể hạ mình cúi xuống cầm cuốc khai hoang? Hắn làm sao phải loạn người hiểu được dân sinh có bao nhiêu thống khổ? Nhưng hắn hiện tại vậy mà lại khai hoang đến nỗi tay phồng rộp chảy máu, sự thay đổi này quá lớn a.

"Đủ rồi!"