Soả Tử - Chương 5

Chương 05: Trợ lý tỷ tỷ trợ công nữ trang, lái xe về nhà ở trên xe bị nhét khiêu đản

Ngày hôm nay trong phòng làm việc không nhiều người lắm, một người nhϊếp ảnh dẫn người chạy ra ngoài chụp, trong phòng làm việc còn lại Bạch Túc Hiên, Thường Cửu cùng trợ lý Trương Kỳ.

Bởi vì trước khi tới Bạch Túc Hiên ở phòng làm việc trong đám đại gia nói qua chuyện Thường Cửu, cho nên Bạch Túc Hiên dẫn cậu tới Trương kỳ cũng không có gì kinh ngạc.

Nàng còn rất ưa thích Tiểu Cửu, cậu tựa như đứa ngốc tiểu đệ đệ đáng yêu bên nhà, hoàn toàn kích tính mẫu tính Trương Kỳ trong phòng làm việc Bạch Túc Hiên vẫn che chở Thường Cửu, ngay cả mới vừa tính toán buổi hiều mua cho Tiểu Cửu ăn món điểm tâm ngọt tiểu bánh ga-tô.

Bạch Túc Hiên ở trong phòng chụp hình, để Trương Kỳ ở bên ngoài chiếu cố Thường Cửu. Trong phòng làm việc có một tủ quần áo nữ trang, Trương Kỳ nhìn dáng dấp Thường Cửu khả ái như vậy, nhịn không được lấy ra một bộ quần áo thủy thủ ở trên người Thường Cửu so so, nói: "Tiểu Cửu nếu như mặc vào nhất định rất khả ái! "

Thường Cửu nháy mắt một cái, hỏi: "Em mặc nó vào, tỷ tỷ sẽ rất vui vẻ sao? "

"Ai? Sẽ. . . Sẽ a !. . . " Trương Kỳ sửng sốt một chút, không nghĩ tới Thường Cửu biết hỏi cái này.

Thường Cửu lập tức cười rộ lên, cầm quần áo chạy đến phòng trong đi thay.

Một lát sau, Thường Cửu mở cửa phòng, có điểm xấu hổ đi tới, nhỏ giọng nói: "Tỷ tỷ em thay xong rồi. "

Bởi vì ngày hôm nay có mặc áσ ɭóŧ, bộ ngực nho nhỏ Thường Cửu được nơ con bướm che phủ lên không hiện rõ, Trương Kỳ cũng không có nhìn ra manh mối gì, Nàng ngược lại kinh ngạc nhìn Thường Cửu ăn mặc nữ trang, thét to: "Tiểu Cửu em thật là đáng yêu! ! "

Thường Cửu gương mặt trắng như tuyết hiện ra một tia đỏ ửng, có chút ngượng ngùng kéo vạt váy ngắn. Cậu so với Bạch Túc Hiên thấp một ít, nhưng tốt xấu cũng cao chừng 1m7, mặc dù bản thân rất gầy dĩ nhiên có thể đem quần áo thủy thủ mặc vào, nhưng váy cùng quần áo quả thực có chút ngắn.

Bất quá, nhìn tỷ tỷ hài lòng như vậy cậu thật cao hứng là được. Nguyên do bởi vì tỷ tỷ này đối tốt với cậu, cho cậu ăn bánh ga-tô, kể chuyện xưa cho cậu, cho nên cậu cũng muốn làm cho tỷ tỷ cao hứng.

Tay Trương Kỳ run run, nàng có điểm không khống chế được chính nàng. Nàng nhớ là nhớ là cho Tiểu Cửu cả nguyên bộ a!

"Tỷ tỷ mặc cho em toàn bộ được không? " Trương Kỳ cười hỏi ý kiến Thường Cửu

Thường Cửu có chút không rõ nàng là chỉ cái gì, bất quá cảm thấy tỷ tỷ sẽ không hại chính mình, cũng liền đối với nàng nhu thuận gật gật đầu.

Trương Kỳ mở ra một đôi tất qua đầu gối mặc vào cho Thường Cửu, nàng tuyệt đối muốn nhìn vùng thân thể lông thưa thớt của Tiểu Cửu!

Tóc Thường Cửu thật lâu chưa có cắt, dài đến bả vai, Trương Kỳ lấy ra máy uốn tóc giúp cậu đem tóc bên trong uốn, nếu như Thường Cửu không nói, người khác nhìn sẽ cảm giác được đây là một cô gái nhu thuận

Thật đáng yêu. . .

Trương Kỳ ở trong lòng giơ ngón tay cái.

"Hiên ca nhìn thấy khẳng định cũng cảm thấy rất khả ái. . . Có lẽ a !. . . " Trương Kỳ bỗng nhiên nghĩ đến mặc dù quan hệ mọi người đều rất tốt, nhưng mà dù gì cùng là biểu đệ của ông chủ nàng, cô hiện tại đem Tiểu Cửu nghịch thành như vậy, anh sẽ không tức giận đâu!? ! Không nên không nên, mau bỏ đi bỏ đi. . . Không không không, hay là chụp kiểu ảnh trước a!. . .

Trương Kỳ lấy điện thoại cầm tay ra, kéo Thường Cửu đồng thời nhìn phía màn ảnh: "Tiểu Cửu, nhìn chỗ này ~ "

" Mấy người đang làm gì thế? " Bạch Túc Hiên chụp xong ảnh sản phẩm, cầm cameras ra khỏi phòng chụp ảnh thì nhìn thấy Trương Kỳ cùng Thường Cửu lén lút không biết đang làm gì, vội vàng mặt xạm lại hỏi.

" Nằm cái. . . " Trương Kỳ luống cuống tay chân thu điện thoại di động, có tật giật mình mà dùng thân thể che đậy Thường Cửu, "Cái kia, Hiên ca anh bận rộn a hắc hắc. . . "

Nào biết Thường Cửu sau lưng một bước dài lao tới chạy đến bên người Bạch Túc Hiên ôm cánh tay hắn, một đôi mắt sáng trông suốt mà nhìn Bạch Túc Hiên nói: "Ca ca rốt cục cũng đi ra. . . "

Mặc dù có Trương Kỳ ở cùng cậu, nhưng ở chỗ này, người cậu quen thuộc nhất thân cận nhất vẫn là Bạch Túc Hiên.

Bạch Túc Hiên thấy cậu ăn mặc quần áo thủy thủ ngắn ngủn cùng tất quá gối, tim đập tăng nhanh. Không cần phải nói, nhìn Trương Kỳ chột dạ, nhất định là nàng đã làm chuyện tốt nha

Làm tốt lắm Trương Kỳ, bữa cơm cho cô thêm đùi gà.

Không, tăng tiền lương!

Bạch Túc Hiên cố giả bộ bình tĩnh đưa cameras giao cho Trương Kỳ, nói: "Hậu kỳ cô mang về làm a !, tăng ca cấp tiền thưởng. Dù sao không có lịch hẹn trước, trước giờ tan tầm a !, đồ đạc ngày mai làm đưa cho Tiểu Ngô thu thập là được rồi. "

"Hiên ca, hiện tại mới bốn. . . " Trương Kỳ nhịn không được nhắc nhở hắn một câu, sau đó bỗng nhiên câm miệng, phòng làm việc bọn họ không có khái niệm 9h đi 5h về, khó có được trước giờ tan tầm còn có cầm tiền thưởng, nàng lại còn muốn nhắc nhở, quả thực tựa như thứ thiểu năng trí tuệ, " Vâng Hiên ca, không thành vấn đề Hiên ca, Em lần này trở về làm hậu kỳ. Tiểu Cửu bái bai ~ "

Trương Kỳ thay dép phòng làm việc, cầm lấy túi liền đi, lo sợ Bạch Túc Hiên đột nhiên đổi ý.

Bạch Túc Hiên khóa cửa lại xoay người đem Thường Cửu để ở trên tường, xít lại gần Thường Cửu bên tai thấp giọng nói: "Tiểu Cửu tại sao đột nhiên muốn mặc đồ con gái vậy? "

"Bởi vì, bởi vì tỷ tỷ rất vui vẻ. . . " Thường Cửu đỏ mặt co ro đứng lên, khí tức phun ở trên lỗ tai, có điểm ngứa.

"Nhưng mà ca ca không vui. . . " Bạch Túc Hiên nhẹ nhàng khẽ cắn lỗ tai Thường Cửu liếʍ liếʍ vành tai mỏng.

"Ân. . . Ca ca. . . Không vui sao? "Người Thường Cửu cảm giác tê dại nhịn không được rêи ɾỉ một tiếng.

"Anh rất thích ah, không muốn để cho người khác có thể thấy bộ dáng này của Tiểu Cửu, bởi vì Tiểu Cửu thật là đáng yêu. " Bạch Túc Hiên vuốt ve gò má Thường Cửu nói.

"Kia. . . Tiểu Cửu về sau sẽ không như vậy đâu." Ca ca không vui nói, tâm tình của cậu cũng sẽ trở nên kém.

Bạch Túc Hiên lặng lẽ đem một chân để ở giữa hai chân Thường Cửu, sau đó tự tay từ đáy quần đi vào, theo bắp đùi trơn bóng mò vào bộ vị bí ẩn giữa hai chân Thường Cửu, ngón tay cách qυầи ɭóŧ ở phía trên ma sát mật huyệt. Hắn suy nghĩ một chút, bỗng nhiên lại nói: "Tiểu Cửu, ca ca với em làm cái chuyện này, thì không thể cùng người khác làm biết không? "

"Ân a. . . Biết. . . Đã biết. . . " Hoa huyệt nhạy cảm bị ngón tay khıêυ khí©h cọ sát, Thường Cửu muốn khép lại hai chân, lại bị một chân Bạch Túc Hiên chặn lại, chỉ có thể mở ra mặc hắn xoa.

Qυầи ɭóŧ thấm ướt một lượng nhỏ Bạch Túc Hiên thu tay về cùng chân kẹp Thường Cửu, đột nhiên nói: "Tiểu Cửu, chúng ta về nhà đi. "

Hắn thực sự không nhịn được nghĩ đem Tiểu Cửu ăn sạch sẻ, cho nên hắn muốn dẫn Tiểu Cửu về nhà, lần đầu tiên của Tiểu Cửu, hắn muốn cho cậu ở nhà buông lỏng.

Thường Cửu sắc mặt đỏ ửng nghe lời gật gật đầu, chỉ là có chút khó nhịn mà kẹp kẹp chân.

Bạch Túc Hiên xem ở trong mắt , khẽ cười nói: "Chúng ta đi lên xe. Lên xe ca ca khiến em thoải mái ah. "

Nói giúp Thường Cửu thay đổi giầy, Thường Cửu đỏ mặt nói: "Không. . . Không muốn mặc cái này cái về nhà. . . "

Hắn cầm lấy quần áo Thường Cửu thay lại, mang theo Thường Cửu đi tới bãi đậu xe dưới hầm.

Lên xe, Bạch Túc Hiên ở trên xe lấy ra khiêu đản, muốn Thường Cửu mở chân, hắn dùng nước bọt đem khiêu đản thấm ướt, sau đó kéo qυầи ɭóŧ, đem khiêu đản nhét vào trong tiểu huyệt Thường Cửu

Lúc trước, lúc hắn mua còn nghĩ về sau có thể dùng đến, không nghĩ tới đã cần dùng nhanh như vậy

Lần đầu tiên bị nhét cái thứ đó vào hoa huyệt có chút không quen, Thường Cửu xin giúp đỡ mà nhìn Bạch Túc Hiên. Bạch Túc Hiên hôn môi Thường Cửu hôn một cái, bỗng nhiên mở công tắc khiêu đản

A --! Nó. . . Nó đang động. . . " Thường Cửu hoảng sợ, ngón chân khẩn trương co rúc, mật huyệt nhịn không được buộc chặt, nhưng bắp thịt bọc lại thật chặt khiêu đản, có thể cảm nhận được nó chấn động mãnh liệt.

"Đừng sợ, một lúc Tiểu Cửu sẽ rất thoải mái. " Bạch Túc Hiên cho Thường Cửu sửa sang xong váy, trở lại buồng lái, kích hoạt lên đường.

"Ân. . . A a. . . " tiểu huyệt cắn thật chặt cái đồ kỳ quái đang chấn động này, bị nó ma sát vách trong , dần dần trở nên tê dại.

Thường Cửu không biết làm sao nắm chặt nắm tay, hai chân nhịn không được vén kẹp chặt, muốn có được cảm giác tê dại như vậy

"Ách a. . . Ân. . . " Thường Cửu đỏ mặt ửng hồng phát ra giọng mũi nhỏ giọng, dâʍ ŧᏂủy̠ theo khiêu đản chặn kẽ hở chảy ra, làm ướt qυầи ɭóŧ. Khiêu đản quấy loạn dâʍ ŧᏂủy̠, phát ra thanh âm òm ọp òm ọp

Cậu rất muốn ca ca kiểm tra ngực của mình, rất muốn ca ca làm cho giống như hôm qua đưa ngón tay cắm vào trong tiểu huyệt. Y hiện tại cảm thấy tiểu huyệt thật là nhột, rất muốn ca ca giúp cậu khẩy khẩy.

Bạch Túc Hiên nhẫn tâm không cho khiêu đản dừng lại, hắn hiện tại sẽ làm cho hoa huyệt Thường Cửu thả lỏng đã, chờ về đến nhà mới có thể cho cậu ăn côn ŧᏂịŧ thật lớn