Soả tử - Chương 24

Chương 24: Hai câu chuyện ngắn END

[1] Em gái làm thế nào mà có?

"Đây là thai thứ hai của Tiểu Cửu. " Liễu Lệ mới kiểm tra xong, liếc mắt nhìn Bạch Túc Hiên.

Bạch Túc Hiên biểu tình phức tạp, mà Thường Cửu một bên cũng là vẻ mặt mộng bức*.

* Vẻ mặt mộng bức: din t biu cm đng hình, trn mm há hc khi gp mt chuyn kinh ngc, chn đng,. . .

Ngốc Tử - Soả tử - Chương 24

"Bạch Túc Hiên, vẻ mặt của mi là cái quỷ gì vậy? " Liễu Lệ không giải thích được nhìn Bạch Túc Hiên, chẳng nhẽ trong lòng Tiểu Cửu vì có con rồi nên mới không vui.

Bạch Túc Hiên vò lấy lấy mái tóc, bất đắc dĩ nói: "Sao lại thế chứ... Rõ ràng, mỗi lần làm em đều mang áo mưa... "

"Cũng không phải một trăm phần trăm tránh thai. Cho nên đứa bé này có muốn hay không? " Thấy phản ứng của hắn không vui lắm.

"Cũng không phải là không muốn, trọng điểm là Tiểu Cửu không muốn sinh a... Lúc lão đại sinh ra đã cùng em nói là không sinh nữa. " Bạch Túc Hiên thở dài.

"Vậy mi có thể cắt cái đó đi vĩnh viễn. " Liễu Lệ cười trên nỗi đau của người khác.

Thường Cửu tới tới lui lui nhìn hai người mấy lần, cẩn thận hỏi: "Cho nên trong bụng Tiểu Cửu... Lại có bảo bảo? "

Bạch Túc Hiên gian nan gật gật đầu.

"Tại sao? Ca ca, chúng ta không phải nói đã nói là không muốn sinh bảo bảo sao? " Thường Cửu mờ mịt nhìn hắn, không hiểu nổi chính mình tại sao còn có thể mang thai.

"Ân... Tiểu Cửu, chuyện này là chuyện ngoài ý muốn xảy ra. " Liễu Lệ giải thích.

Thường Cửu ồ một tiếng, không nói gì thêm. Khi về nhà, Thường Cửu ngồi ở vị trí kế bên tài xế chẳng nói câu nào. Bạch Túc Hiên cầm tay lái nhìn cậu, hỏi: "Tiểu Cửu sao vậy? "

"... " Thường Cửu quay đầu trừng mắt liếc hắn một cái, "Tiểu Cửu đang tức giận. "

"Ahaha... Tiểu Cửu đang tức giận nha... " Bạch Túc Hiên lúng túng gãi đầu, hắn thực ra cũng không biết tại sao Thường Cửu sẽ mang thai. Rõ ràng làm đều có làm biện pháp tránh thai... Có thể là bαo ©αo sυ có vấn đề a !.

" Nếu Tiểu Cửu không muốn, chúng ta sẽ không cần đứa bé này nữa được không? " Bạch Túc Hiên suy nghĩ một chút, đưa ra biện pháp bổ cứu**.

** Bổ cứu: Dùng các biện pháp để uốn nắn, sửa chữa, xoay chuyển tình hình bất lợi, nghĩ cách để khuyết điểm không gây ra ảnh hưởng

Thường Cửu môi giật giật, rõ ràng đang do dự. Cuối cùng Thường Cửu vẫn lắc đầu, nói: "Bảo bảo sẽ chết...... Đây là bảo bảo Tiểu Cửu cùng ca ca, Tiểu Cửu muốn bé được sống."

"Cho nên Tiểu Cửu muốn sinh ra sao? "

"Hừ! Đều là lỗi ca ca! " Thường Cửu nghĩ đến mang thai rất khổ cực, nhất thời nóng nảy bùng lên.

Bạch Túc Hiên cũng chỉ nở nụ cười, ý Tiểu Cửu dĩ nhiên là muốn đứa bé này sinh ra rồi.

Tiểu Cửu của hắn thật là một đứa bé ngoan hiền lành.

Thế nhưng hắn không biết, nguyên nhân mang thai thật ra là bởi vì Bạch Thiên Lý ba tuổi.

Lúc chơi đùa Bạch Thiên Lý ở phòng ngủ chính, mở ra ngăn tủ đầu giường của ba ba, sau đó tìm thấy một túi vuông nhỏ bên trong, tiện tay lấy kéo cắt một cái. Sau đó đã bị Tiểu Cửu phát hiện bé đang nghịch cây kéo, liền đem bé bế đi ra ngoài. Vào buổi tối, một người đang vội vã mò lấy túi bαo ©αo sυ, thế mà Bạch Túc Hiên sơ ý cũng không có phát hiện bαo ©αo sυ đã bị xé.

Bạch Thiên Lý: Mắng ta ~... Rõ ràng là mắng bố lớn ...

[2] Tiểu Cửu khôi phục trí lực rồi? !

Lúc Tiểu Cửu mang thai đứa em gái Tiểu Quyên, Bạch Túc Hiên dần dần cảm thấy có cái gì không đúng.

Mặc dù Tiểu Cửu được hắn và Bạch Hi dạy rất kỹ.Tuy nhiên, vẫn có thể phát hiện ra rằng trí thông minh của cậu còn có chỗ thiếu sót.

Bất quá dạo này, Bạch Túc Hiên lại cảm thấy Thường Cửu càng ngày càng không ngốc nữa, càng càng giống như người bình thường.

Nói ví dụ như:

"Hạt đậu đặt ở dưới giường cùng chăn nhung lông vịt thật dày, khiến công chúa hạt đậu ngủ không ngon giấc. . . " Bạch Túc Hiên ngồi bên giường Thường Cửu, nhẹ giọng đọc một cuốn truyện cổ tích cho cậu và đứa con trong bụng.

"Gạt người, đè ép nhiều vậy, hạt đậu cũng phải bị đè bẹp chứ, sao còn có thể làm công chúa hạt đậu khó ngủ. " Thường Cửu bỗng nhiên trề môi nói.

". . . " Bạch Túc Hiên khép sách lại, ngỡ ngàng nhìn Thường Cửu.

? ? ?

Cái này không khoa học, Tiểu Cửu của hắn hồn nhiên hỏi: "Ca ca, tại sao công chúa hạt đậu có thể cảm giác được hạt đậu vậy?" nếu không phải như vậy khác nào thô bạo mà phủ định truyện cổ tích a!

Cho đến khi sinh ra Thường Tiểu Quyên, Bạch Túc Hiên xác định Thường Cửu xác thực là khôi phục trí lực, vẫn như trước kéo cậu đi làm kiểm tra đo lường.

Kết quả kiểm tra đo lường dĩ nhiên là trình độ trí lực bình thường.

Bạch Túc Hiên nhớ tới trước đây lúc Tiểu Cửu năm tuổi là một đứa bé bình thường, sau một cơn sốt cậu trở nên ngốc nghếch. Xem ra là bởi vì Thường Tiểu Quyên sinh ra làm cho Tiểu Cửu khôi phục

Hắn không rõ ràng lắm, nhưng có thể khẳng định đây là một chuyện tốt.

Nhưng trong lòng Bạch Túc Hiên luôn lo sợ bất an, trước đây Tiểu Cửu là một đứa ngốc không nơi nương tựa dựa vào hắn, lợi dụng Tiểu Cửu đối với hắn ỷ lại đem Tiểu Cửu trói bên người, hiện tại Tiểu Cửu khôi phục trí lực, không biết sẽ hận hắn hay không, có phải là sẽ muốn rời khỏi hắn?

Nếu như là như vậy, vậy hắn có thể thả Tiểu Cửu đi được hay không?

Bạch Túc Hiên cau mày nhìn bên cạnh Thường Cửu đang thay tã cho Thường Tiểu Quyên, đáy mắt vừa ôn nhu vừa lo âu.

"Ca ca? Ngây người cái gì vậy a. . . Mau đem tã vứt đi. " Thường Cửu quay đầu nhìn Bạch Túc Hiên, gắt giọng.

Bạch Túc Hiên vứt tã của con gái, do dự trở về trong chốc lát, hỏi: "Tiểu Cửu có hận ca ca không? "

Thường Cửu hoang mang nhìn hắn, vẻ mặt như trước mông lung: "Ca ca đang nói cái gì nha? "

"Ca ca khiến Tiểu Cửu biến thành cái dạng này, còn làm cho Tiểu Cửu vì ca ca mà sinh ra hai đứa bé. . . "

"Ca ca là sợ Tiểu Cửu không ngốc nghếch nữa rồi về sau rời khỏi ca ca hay không? " Tiểu Cửu khôi phục trí lực phá lệ nhạy cảm, cậu bỗng nhiên cười rộ lên, ôm lấy Bạch Túc Hiên: "Tiểu Cửu sẽ không đâu, không phải là bởi vì Tiểu Cửu là đứa ngốc chỉ có yêu ca ca, mà là vì bản thân Tiểu Cửu yêu ca ca, cho nên mặc kệ Tiểu Cửu ngốc hay không ngốc, Tiểu Cửu đều sẽ không rời khỏi ca ca. "

Cậu nhón chân lên hôn Bạch Túc Hiên một cái, nói: "Mặc dù thân thể Tiểu Cửu có điểm kỳ quái. . . Không giống với những người khác, thế nhưng ca ca vẫn ở bên cạnh, Tiểu Cửu rất hạnh phúc.

Trái tim Bạch Túc Hiên bỗng nhiên đập rất nhanh, hắn dùng lực ôm chặt Thường Cửu, bỗng nhiên không biết nên nói cái gì.

Một thân thể nho nhỏ bỗng nhiên nhào tới, hồn nhiên nói: "Ôm một cái! "

Bạch Túc Hiên cười, một tay ôm lấy Bạch Thiên Lý, tay kia ôm lấy hông của Thường Cửu.