Soả tử - Chương 21

Chương 21: Hài tử sinh ra (thượng)

Ngày sinh dự tính sắp đến, Bạch Túc Hiên đã sớm đem Thường Cửu đưa vào bệnh viện. Đến lúc này, cổ tử ©υиɠ đã đến lúc mở rồi, từng cơn đau đẻ làm cho Thường Cửu sắc mặt trắng bệch, mồ hôi từng giọt một từ trên trán lăn xuống.

Bụng đau khiến Thường Cửu nắm chặt lấy tay Bạch Túc Hiên, cậu ủy khuất nhìn Bạch Túc Hiên, giọng nói : "Ô... Đau quá... Ca ca... "

"Ca ca đây " Bạch Túc Hiên đau lòng nhìn Thường Cửu, lau mồ hôi trên trán cậu, "Tiểu Cửu kêu rất đau, vậy cắn ca ca một cái có được không?"

Thường Cửu cố sức mà lắc đầu: "Tiểu Cửu... Một mình đau là được rồi... Không muốn ca ca đau... "

Bạch Túc Hiên trong lòng căng thẳng, không nói nên lời. Hắn trong lòng Tiểu Cửu rốt cuộc có vị trí cao thế nào mới có thể làm cho cậu vào lúc này còn lo lắng cho mình?

Hắn liếc nhìn bụng của Thường Cửu, trong lòng thầm nói chờ đứa bé sinh ra, đến khi lớn lên có thể đánh được nhất định phải hung hăng đánh một trận, cư nhiên làm cho Tiểu Cửu thống khổ như vậy. Hắn biết sinh con sẽ rất đau, chỉ là không nghĩ tới sẽ đau thế này, Tiểu Cửu cũng không phải người đã trải qua đau đớn, hiện tại đối với cậu mà nói, quả thực rất là khổ thân.

"Tiểu Cửu, ca ca yêu em... " Bạch Túc Hiên hôn trên cánh môi không có huyết sắc của Thường Cửu, ôn nhu nói. Hắn không biết nên nói cái gì mới có thể giảm bớt gánh nặng của Thường Cửu, hắn cũng không phải dạng người sẽ tự an ủi mình, đành nhắc lại biểu đạt tình yêu đối với Thường Cửu.

"Tiểu Cửu cũng yêu ca ca... Nhưng mà ̣, Tiểu Cửu sẽ chết không... Đau quá... Thật đau... Ô... " Thường Cửu đau đến chảy ra nước mắt, trong lòng bỗng nhiên rất sợ.

Trước khi biết mình có thể sinh con cho ca ca, cậu thực sự rất vui, thế nhưng cậu thật không ngờ sẽ đau đến mức này, bụng đau như sắp muốn nổ tung.

"Nói lời ngu ngốc gì vậy!! " Bạch Túc Hiên nhíu mày lại lắc đầu, đưa tay nhẹ nhàng đặt ở trên ngực Thường Cửu, nói: "Tiểu Cửu, tới, cùng ca ca cùng nhau. "

Bạch Túc Hiên chậm rãi tiến hành hít sâu, Thường Cửu học bộ dạng của hắn cũng bắt đầu hít sâu, một lát sau, trong lòng dần dần bình tĩnh trở lại, bụng dường như không đau lắm.

Chênh lệch thời gian không nhiều, Thường Cửu được đưa vào phòng sinh. Khoảnh khắc không thể nhìn thấy Bạch Túc Hiên, vẻ mặt Thường Cửu lập tức khẩn trương.

Thấy vẻ mặt của cậu, Bạch Túc Hiên nhất thời cũng trở nên tâm thần không yên, hận không thể chờ ở bên người Thường Cửu cùng cậu sinh con.

Liễu Lệ từ phía sau vỗ vỗ bả vai Bạch Túc Hiên, nói: "Vừa mới kẹt xe nên tới muộn, Tiểu Cửu đã vào chưa? "

"Ân. " Bạch Túc Hiên quay đầu nhìn nàng, có chút kỳ quái nói: "Lệ Lệ hôm nay chị không đi làm à? "

"Không đi làm, nhưng mà hôm nay Tiểu Cửu sinh con nha, " Liễu Lệ liếc mắt, "Mặc dù có nữ hộ sinh, ta sợ cái tên đần độn thiếu kinh nghiệm chỉ biết hại Tiểu Cửu căng thẳng, liền định tới xem một chút, bất quá trên đường đi bị kẹt xe. "

Bạch Túc Hiên bất an nhìn phòng sinh, nói: "Tiểu Cửu sẽ không sao chứ?"

"Mi đừng có căng thẳng... Tiểu Cửu kiểm tra mọi thứ đều bình thường, dù thế nào thì cũng phải tin đồng nghiệp của ta chứ? Cho dù không tin đồng nghiệp của ta, chí ít cũng phải tin tưởng Tiểu Cửu!? " Lườm Bạch Túc Hiên ở trên hành lang đi lại thật sự là vướng mắt, nhưng Liễu Lệ vẫn đè giữ hắn ở trên ghế.

"Thế nhưng Tiểu Cửu rất sợ đau...em ý nhất định rất đau... " Bạch Túc Hiên lẩm bẩm nói.

"Hừ hừ, để cho mi biết sinh con là chuyện đau đớn như thế nào. " Liễu Lệ ở ngồi xuống bên cạnh hắn, nói: "Chẳng qua... Tình cảm hai người thực sự rất tốt nha, nhiều người cha tương lai quan tâm đến con cái của họ hơn phụ nữ mang thai. " Liễu Lệ lắc đầu, câu đầu tiên sau khi đứa trẻ được sinh ra là hỏi đứa trẻ sao lại có hình dáng như thế, nàng thực sự nhìn thấy quá nhiều rồi.

"Đó là đương nhiên, không có con em vẫn có thể sống được, nhưng mà ̣ không có Tiểu Cửu, em không biết cuộc sống sau này sẽ ra sao." Bạch Túc Hiên như cũ cau mày.

"Chị biết không, ban nãy Tiểu Cửu kêu bụng rất đau, em để cho em ý cắn , em ý không chịu, nói một mình em ý đau thôi, không muốn em phải chịu đau. Tiểu Cửu yêu em như vậy, tại sao em không thể đặt em ý lên hàng đầu?? " Bạch Túc Hiên bỗng nhiên vỗ đùi, "Tiểu hỗn đản kia cư nhiên khiến ba ba nó đau đớn như vậy, về sau em nhất định phải trừng trị nó một trận. "

"Đừng nên có sở thích buồn nôn như vậy. " Liễu Lệ nhìn ghét bỏ vì mấy lời nói của Thường Cửu mà Bạch Túc Hiên mang vẻ mặt hạnh phúc, lập tức không kềm được bật cười. Nàng quan sát Bạch Túc Hiên một phen, nói: "Bạch Túc Hiên, mi chắc đời trước đi giải cứu thế giới à ! bằng không sao lại gặp được bé Tiểu Cửu như vậy."

"Rõ ràng là giải cứu vũ trụ . " Bạch Túc Hiên hiếm khi mỉm cười, được Liễu Lệ hữu ý vô tình chỉ dẫn, tâm tình của hắn cũng không có khẩn trương nữa.

"Trong nhà đã chuẩn bị phòng cho đứa bé chưa? " Liễu Lệ tán dóc.

"Vốn có một căn phòng trống, chỉ cần sửa soạn một lần nữa thôi là xong rồi. Đồ chơi thì mua rất nhiều, bất kể là cái gì Tiểu Cửu đều rất thích a. " nghĩ đến bộ dáng Thường Cửu cầm món đồ chơi yêu thích không buông tay, Bạch Túc Hiên trên mặt lộ ra thần sắc ôn nhu.

"Mi rốt cuộc là mua cho đứa bé hay là mua cho Tiểu Cửu thế ? Liễu Lệ nhổ nước bọt trong im lặng.

"... Không thể chơi cùng nhau sao? " Bạch Túc Hiên quẫn bách nói. Đúng là đối với một đứa bé, vẫn còn quá nhiều đồ chơi.

"So với cái này, tên của đứa bé đã nghĩ chưa? "

Bạch Túc Hiên ngẩn người, nói: "Ân... Nhũ danh đã nghĩ xong rồi, theo lời của nếu như Tiểu Cửu sinh ra là bé trai, thì gọi là Thiên Lý, sinh ra là bé gái thì gọi là Tiểu Nguyệt. "

"Cho nên con trai mi về sau là muốn trở thành đệ nhị Dương Vạn Lý* à? "

* Dương Vạn Lý 楊萬里 (1127 - 1206), nhà thơ Nam Tống, tên chữ là Đình Tú hiệu là Thành Trai, người Cát Thủy (nay thuộc Giang Tây). Tiến sĩ năm Thiệu Hưng thứ 24, trải qua chức: Vĩnh Châu Linh Lăng các học sĩ. Ông làm quan ở triều không sợ quyền thế, ngay thẳng dám nói, chăm lo việc nước, chủ trương chống Kim, mọi người đều khen thơ ông, ban đầu học phái Giang Tây, sau học Vương An Thạch và thất tuyệt vãn Đường. Bấy giờ gọi là: "Thể Thành Trai", nổi tiếng ngang với Vưu Mậu, Phạm Thành Đại, Lục Du, gọi là Nam Tống tứ gia.

"Chị không châm chọc chị sẽ chết hả? ! " Bạch Túc Hiên cả giận nói.

Liễu Lệ Liễu Lệ cười lên, khoát tay: " Sao lại đặt tên như vậy? "

"...Đãn nguyện nhân trường cửu, Thiên lý cộng thiền quyên**. " Bạch Túc Hiên biểu tình trở nên ôn nhu, hắn không phải đã có Thường Cửu rồi sao?

** Hai câu trên là hai câu thơ cuối trong bài Thuỷ điệu ca đầu - Trung thu

Minh nguyệt kỷ thời hữu?

Bả tửu vấn thanh thiên.

Bất tri thiên thượng cung khuyết,

Kim tịch thị hà niên.

Ngã dục thừa phong quy khứ,

Hựu khủng quỳnh lâu ngọc vũ,

Cao xứ bất thắng hàn.

Khởi vũ lộng thanh ảnh,

Hà tự tại nhân gian.

Chuyển chu các,

Đê ỷ hộ,

Chiếu vô miên.

Bất ưng hữu hận,

Hà sự trường hướng biệt thời viên.

Nhân hữu bi, hoan, ly, hợp,

Nguyệt hữu âm, tình, viên, khuyết,

Thử sự cổ nan toàn.

Đãn nguyện nhân trường cửu,

Thiên lý cộng thiền quyên.

Tết trung thu năm Hy Ninh thứ 9 đời Tống Thần Tông (tức năm Bính Thìn 1076), Tô Thức uống rượu vui đến sáng, nhớ đến em là Tử Do (tức Tô Triệt), làm bài từ này.

Dịch nghĩa

Trăng có từ bao thuở

Nâng chén hỏi trời cao

Đêm nay nơi thiên cung nguyệt điện

Chẳng biết thuộc năm nào

Ta muốn bay về theo gió

Chỉ sợ lầu quỳnh gác ngọc

Cao thẳm rét nhường bao

Múa nhảy mừng vui bóng nguyệt

Cõi trần thích thú hơn nhiều

Qua gác tía

Dòm cửa gấm

Dọi canh sầu

Chẳng nên oán giận

Cớ sao tròn mãi lúc lìa nhau

Người có vui buồn ta hợp

Trăng có tỏ mờ tròn khuyết

Từ xưa khó trọn đều

Chỉ ước người sống mãi

Dặm nghìn chung bóng yêu kiều.

(nguồn: thivien.net/forum/Thơ-đời-Tống/topic-IJSv4Lsm4isxCbvWMnVAgg? )

"Mi thật là... Ba câu không tách rời khỏi Tiểu Cửu. " Liễu Lệ lắc đầu bất đắc dĩ.

Bạch Túc Hiên cười cười, quay sang hướng nhìn phòng sinh. Hắn kỳ thực biết Liễu Lệ là đang cố ý giúp hắn thả lỏng, thế nhưng Tiểu Cửu của hắn còn đang ở bên trong đau đớn, hắn thực sự không thể thư giãn trong giây lát.

Không biết bao lâu, Bạch Túc Hiên khẩn trương đến không có khái niệm thời gian, cửa phòng sinh rốt cục được mở ra.

Bạch Túc Hiên lập tức đi tới hỏi: "Người lớn thế nào, có sao không? "

Hộ sĩ cười hướng hắn gật đầu, nói: "Người lớn không có việc gì, sinh thuận lợi, sinh một cậu bé. "

Nghe được tin tức này Bạch Túc Hiên mới thở phào nhẹ nhõm , Tiểu Cửu không có việc gì là tốt rồi.

"Chúc mừng mi nha, bắt đầu trở thành một người cha rồi. " Liễu Lệ cười vỗ vai hắn chọc ghẹo.

Bạch Túc Hiên nuốt nước miếng, hắn cũng có ngày trở thành cha sao?