Soả tử - Chương 14

Chương 14: Tiểu Cửu thân thể không thoải mái, quyết định ngày thứ hai đi kiểm tra thân thể

Sáng sớm, tiếng rung động không lớn không nhỏ làm đánh thức Bạch Túc Hiên. Hắn mò lấy điện thoại di động tắt đi đồng hồ báo thức, ôm Thường Cửu lười biếng nói: "Tiểu Cửu, ngày hôm nay có muốn cùng ca ca đi đến phòng làm việc không? "

Mệt mỏi không chịu nổi, đôi môi Thường Cửu hơi cong lên, con mắt còn chưa mở mở, hàm hàm hồ hồ đáp: "Ân... Không muốn... Tiểu Cửu buồn ngủ quá... "

Bạch Túc Hiên cười cười, nói: "Được rồi, Tiểu Cửu ở nhà ngủ, ca ca liền đi ra ngoài. "

Khi Thường Cửu trở nên quen thuộc dần dần với cuộc sống ở đây, Bạch Túc Hiên thu hết những vật dụng sắc nhọn có thể làm thương Thường Cửu sau này, vậy mới từ từ dám để cho Thường Cửu một mình đợi ở nhà.

Hắn đứng lên thay đổi y phục, hôn gò má Thường Cửu một cái, nói: "Trong ngăn kéo có bánh mì cùng đồ ăn vặt, Tiểu Cửu lúc thức dậy nếu mà đói bụng, ăn trước những thứ này lót bụng, buổi trưa ca ca gọi thức ăn ngoài cho em. "

"Vâng, ca ca tạm biệt. " Thường Cửu miễn cưỡng mở mắt ra nhìn Bạch Túc Hiên một chút, lập tức dùng chăn che kín hết mình.

Tiểu Cửu gần đây...Cảm thấy rất buồn ngủ. Mỗi ngày chỉ cần hoạt động hơi nhiều, đã bắt đầu muốn ngủ, có phải thân thể có vấn đề gì đó hay không?

Bạch Túc Hiên vừa đi vừa nghĩ, tính toán nếu không thì buổi chiều trở về cùng Tiểu Cửu thương lượng một chút, đến bệnh viện để khám sức khỏe cá nhân.

Thường Cửu ngủ thẳng hơn mười giờ mới tỉnh lại, sau khi cậu ăn một mảnh bánh mì, cảm thấy có phần khó chịu, uống chút nước sau liền không có ăn cái gì nữa, chỉ là ngồi trên ghế sa lon, đang cầm ly nước nóng xem tiết mục trong ti vi.

Đến trưa, Bạch Túc Hiên bỗng nhiên gọi điện thoại trở về: "Tiểu Cửu thức dậy rồi sao? Bữa trưa đã đặt trong tủ, nhanh đi lấy, một lát sẽ lạnh sẽ ăn không ngon. "

"Ân! Ca ca cũng phải ăn cơm thật ngon ah. " Thường Cửu lên tiếng rồi cúp điện thoại. Cậu mở cửa, ở cạnh cửa trong một cái ngăn tủ nhỏ lấy thức ăn ngoài mới vừa đưa tới không bao lâu.

Bởi vì lúc rời giường chỉ ăn một lát bánh mì, hiện tại Thường Cửu đói bụng đến mức bụng kêu lên rồi. Cậu vội vã mở túi xách đựng thức ăn, đem đồ vật bên trong đều đặt trên bàn cơm.

Bạch Túc Hiên gọi cho cậu một mặn, một chay và một chén canh, mùi thơm của thức ăn bay vào trong lỗ mũi, Thường Cửu thèm ăn nước bọt ứa ra. Cậu cầm đũa lên bắt đầu ăn cơm trưa, nếm vị thức ăn chay sau lại lấy đũa gắp món ăn mặn, chỉ là còn chưa có bỏ vào trong miệng, mùi dầu mỡ phả vào mặt bỗng nhiên làm cho Thường Cửu buồn nôn.

Trong dạ dày một trận phiên giang đảo hải, Thường Cửu vội vã vọt vào phòng vệ sinh nôn mửa liên tục.

Trong cổ họng căng lên, toàn bộ thức ăn trong dạ dày vừa mới ăn vào toàn bộ phun ra. Nôn mửa liên tục làm cho Thường Cửu đặc biệt khó chịu, nước mắt không tự chủ chảy ra viền mắt.

Thật vất vả sau khi ói xong, Thường Cửu dùng cốc để xúc miệng, lặng lẽ trở lại phòng khách.

Cậu núp ở trên ghế sa lon, có chút sợ sờ sờ bụng của mình.

Gần đây luôn cảm thấy rất buồn ngủ, cũng không đói bụng, ngày hôm nay thậm chí trực tiếp ói ra, tuy đói bụng, thế nhưng ngửi mùi vị đã cảm thấy rất buồn nôn. Cậu đây là làm sao?

Chẳng lẽ là ngã bệnh?

Cậu sẽ chết ư...

Thường Cửu chưa từng có loại thể nghiệm này có chút hoang mang, cuộn mình ở trên ghế sa lon vẫn không nhúc nhích, một lát sau, dần dần buồn ngủ xông tới, cậu ngẹo đầu, ngủ trên ghế sa lon.

Buổi chiều, Bạch Túc Hiên tan tầm về nhà, phát hiện trong nhà tối om, hắn ngẩn người, vội vàng mở đèn.

Thức ăn trên bàn không động bao nhiêu, Bạch Túc Hiên cởi giày đi tới phòng khách, mới nhìn thấy Thường Cửu co lại thành một đoàn ở trên ghế sa lon ngủ .

"Tiểu Cửu? " Bạch Túc Hiên ở bên người Thường Cửu ngồi xổm xuống, lắc lắc bờ vai của cậu.

Thường Cửu mơ mơ màng màng mở mắt ra: "Ca ca... ? Anh đã về rồi... "

"Tiểu Cửu gần đây dường như rất buồn ngủ ah. " Bạch Túc Hiên đỡ cậu dậy, sửa lại đầu tóc rối bời cho cậu một chút, "Hôm nay thức ăn ngoài ăn không ngon sao? Sao Tiểu Cửu không có ăn gì cả. "

Thường Cửu dụi dụi con mắt, có chút ủy khuất nói: "Tiểu Cửu thật là đói... Nhưng mà ̣ ngửi thấy mùi vị mỡ mỡ thì muốn ói. "

Bạch Túc Hiên nhíu mày lại, đau lòng nhìn cậu: "Rất nghiêm trọng sao "

Thường Cửu lắc đầu, không biết miêu tả ra sao.

"... Ngày mai Ca ca dẫn em đi xem bác sĩ có được hay không? "

Thường Cửu gật đầu.

Bạch Túc Hiên mở ra bọc bánh bích quy nhỏ để cho Thường Cửu trước tiên lót bụng đã, chính mình vào phòng bếp nấu cơm cho cậu.

Cơm tối ăn rất thanh đạm, không có mùi dầu mỡ, Thường Cửu ăn những hai bát lớn.

Ăn cơm xong, Thường Cửu chạy đi tắm, Bạch Túc Hiên gọi điện thoại cho Liễu Lệ: "Lệ Lệ, chị ngày mai có đi làm không? Em muốn mang một người qua tới kiểm tra thân thể một chút. "

"Yêu, mang người yêu qua đây sao? " Thanh âm Liễu Lệ mang theo chế giễu .

". . . Không phải, là vợ. " Bạch Túc Hiên cười rộ lên, "Này, nghiêm chỉnh mà nói, em ấy gần đây có điểm nôn mửa và buồn nôn, còn luôn luôn mệt rã rời. "

"Hmm ... Điều này sẽ xảy ra với các vấn đề khác, bất quá theo lời nói lão bà của mi, kia không phải mang thai sao. . . Tháng này có đến kỳ kinh nguyệt chưa? " Liễu Lệ hí một tiếng, nghiêm túc suy nghĩ một chút.

Bạch Túc Hiên đần thối, cầm điện thoại di động không nói được một lời.

Kinh nguyệt? Tiểu Cửu chưa từng có a.

"Làm sao, câu hỏi này rất khó trả lời lắm sao? Thử hỏi người yêu của mi là được thôi. "

". . . A, như vậy a, " Liễu Lệ cũng trầm mặc một chút, " hẳn không phải là rồi, mi vẫn nên mang tới đây kiểm tra một chút a !, Mình cũng không thể vô căn cứ đoán được. Haiz, mi nói mi có người yêu từ lúc nào a? ! "

"Lệ Lệ, " Bạch Túc Hiên tằng hắng một cái, "Tiểu Cửu cậu ấy. . . Là một song tính nhân. "

"Song tính nhân? " Liễu Lệ có chút kinh ngạc, "Trách không được lần trước mi hỏi cái này. . . "

"Em ấy vẫn chỉ là đứa ngốc. "

". . . Bạch Túc Hiên mi sẽ không hãm hại lừa gạt đâu a !? Ta đã nói với mi là làm như vậy là phạm pháp. "

"Giảng đạo lý, đến lúc đó em mang người về để xem em có bị lừa hay không. " Bạch Túc Hiên thở dài, dù sao thì ngày mai đi kiểm tra cũng sẽ bị Liễu Lệ biết thân phận Thường Cửu, còn không bằng nói cho nàng biết trước, để cho nàng chuẩn bị tâm lý.

Dù sao tính tình Liễu Lệ hắn biết rõ ràng, sẽ không bởi vì ... chuyện này mà kỳ thị Tiểu Cửu. Hắn bị người chỉ chõ không sao cả, nhưng mà hắn không muốn việc này để cho Thường Cửu gánh chịu .

Bạch Túc Hiên đem chuyện Tiểu Cửu nói cho Liễu Lệ, Liễu Lệ ở bên kia đầu điện thoại tranh cãi nửa ngày: " Mi đúng là mặt người dạ thú a, tiểu hài tử ngây thơ như vậy mi cũng hạ thủ được. "

"Lăn, bọn em là lưỡng tình tương duyệt. " Bạch Túc Hiên liếc mắt, thái độ thường ngày của Liễu Lệ làm cho hắn thở phào nhẹ nhõm.

Cửa phòng tắm cọt kẹt một tiếng mở ra, Thường Cửu mặc đồ ngủ, dùng khăn tắm vừa lau tóc vừa đi tới, thấy Bạch Túc Hiên đang gọi điện thoại, nhịn không được tò mò kêu một tiếng: "Ca ca? "

"Yêu, là cậu bé a? " Liễu Lệ phi thường không phải nhã nhặn mà huýt sáo. Mặc dù là song tính nhân, thế nhưng cũng có thể sẽ có thiên hướng, nghe thanh âm Thường Cửu, hẳn là thiên hướng nam tính nhiều một chút.

Bạch Túc Hiên cười cười, đem Thường Cửu ôm vào trong ngực: "Tiểu Cửu, đây là bác sĩ sẽ đưa chúng ta đến kiểm tra ngày mai. Đến đây, chào dì Liễu Lệ. "

"Ca ca cái gì ạ? " Thường Cửu không hiểu nhìn hắn, "Không phải nên gọi là tỷ tỷ sao? "

Liễu Lệ không kiềm chế chút nào mà cười rộ lên: "Bạch Túc Hiên mi xem em ấy, không dạy tốt. Tiểu Cửu hài tử này miệng ngọt, đến đến đến, ta muốn gọi video với em ấy, để ta xem tiểu dễ thương này hình dạng như thế nào. "

Bạch Túc Hiên nhìn Thường Cửu, nói: "Tỷ tỷ muốn cùng em gọi video, có thể chứ? "

"Ân! " Thường Cửu hiếu kỳ gật gật đầu.

Bạch Túc Hiên mở video ra trò chuyện, một cô gái tóc dài xuất hiện ở trong màn ảnh.

"Tỷ tỷ khỏe. " Thường Cửu nhìn màn ảnh nháy mắt một cái, lần đầu tiên gọi video với người xa lạ, cậu có chút xấu hổ, nói xong liền trốn trong lòng Bạch Túc Hiên .

"Ai u tiểu khả ái chào em! " thấy Thường Cửu không có nghe, Bạch Túc Hiên bảo gọi mình là cô, Liễu Lệ quả thực vui mừng hớn hở. Hơn nữa tướng mạo Thường Cửu thật sự là bé ngoan bé ngoan, cô từng tiếp xúc nhiều với trẻ em. Đối với tướng mạo như vậy đặc biệt không có sức chống cự, "Ngày mai Thiên tỷ tỷ dẫn em đi kiểm tra thân thể, không cần phải sợ ah. "

"Vâng. " Thường Cửu ngoan ngoãn đáp ứng rồi.

"Tỷ tỷ còn có việc, gác máy đây ~? Tiểu Cửu ngày mai gặp. Liễu Lệ ôn nhu cười cười.

Bạch Túc Hiên thấy vậy lắc đầu, Liễu Lệ chỉ có đối với tiểu hài tử mới có thể ôn nhu như vậy.

Cúp điện thoại, Thường Cửu bỗng nhiên nhìn về phía Bạch Túc Hiên: "Tỷ tỷ thích chocolate không? Tiểu Cửu có thể cầm chocolate đưa cho nàng không? "

Bạch Túc Hiên cưng chìu đưa khăn tắm cho Thường Cửu lau tóc ướt: "Thích ah, lau xong tóc Tiểu Cửu đi đến cầm chocolate trong ngăn kéo a ! A !, ca ca giúp em trang bị. "

Thường Cửu vui vẻ gật gật đầu.

Cậu sẽ gặp thêm những người bạn mới!

"Đi đến bệnh viện Tiểu Cửu không sợ sao? " Một lát sau, Bạch Túc Hiên đột nhiên hỏi.

"Không sợ, có ca ca đi cùng em, hơn nữa tỷ tỷ kia cũng là người tốt. " Thường Cửu cười rộ lên.

Bạch Túc Hiên thở phào nhẹ nhõm, Thường Cửu không sợ là tốt rồi.





Edit: Dạo này mình vẫn khá bận nhưng mình sẽ cố gắng update chương mới sớm nhất có thể!!