Chương 15

Trong một lần đoạt bảo Mặc Lãnh Lam bị đồng môn huynh đệ hãm hại rơi xuống vực sâu. May mắn không chết nhưng chân tay bị phế tu vi tụt giảm. Hắn không cam tâm, bất lực mà không biết làm gì.

Sau khi ngất xỉu bị một ma thú kéo vào hang động làm thức ăn dự phòng. Tỉnh lại lần nữa không biết mình đang ở nơi đâu, tay trái bị thương nhẹ nhưng cũng đủ làm cho Mặc Lãnh Lam đau đớn khôn tưởng.

Từ trong nhẫn trữ vật hắn lấy ra một viên đan dược mà sư phụ tặng khi mới thu nhận.

Một lúc sau dược lực phát huy tác dụng, tay chân hắn bắt đầu hồi phục. Mặc Lãnh Lam bắt đầu bỏ chạy khỏi đây. Ma thú kia rất mạnh tu vi còn cao hơn hắn lúc trước mà hiện tại tu vi sụt giảm làm sao đấu nổi nó.

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, sau khi ra khỏi hang động của ma thú hắn lại rơi xuống một hang động khác. Chẳng biết vận rủi phân chó gì bám lấy người khác. Nếu trở về được hắn thề sẽ cho lũ kia chết không chỗ chôn.

Ngã xuống một đám cỏ lớn nên không bị trọng thương. Lết thân xác bị va đập liên tục trong một ngày ngồi xuống một bệ đá.

Đan dược trị thương tuy không hiếm nhưng đan dược hồi phục phẩm chất cao thì lại rất ít. Tiếc buốt ruột nhưng Mặc Lãnh Lam vẫn phải ăn vào để hồi phục. Nếu không muốn chết thì phải làm vậy.

Bình thường hắn tu luyện chăm chỉ vì không muốn tốn đan dược. Hắn nghèo, không có tiền nên tích cóp được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Đan dược thì để bao giờ đột phá mới dùng đến.

Đúng là dù ở bất kì thời đại nào thì kẻ giàu vẫn có vị trí nhất định.

Khi khôi phục lại được một nửa tu vi Mặc Lãnh Lam đi lên phía trước. Hắn biết nếu càng nguy hiểm thì càng tìm được cơ duyên. Hang động này không ai phát hiện chắc chắn còn bảo vật.

Đi sâu vào trong, hắn thấy một cây cổ thụ mọc giữa hồ nước. Trong một nơi như vậy mà lại có hồ nước to vậy. Chắc chắn có vấn đề.

Sử dụng linh lực tạo một vòng kết giới bảo vệ. Tiến thêm vào hắn thấy dưới hốc cây là một bức tượng nữ chiến tướng.

Bất giác dẫm phải cơ quan một loạt mũi tên đá bắn ra. Lại bước hụt chân vào một cơ quan khác. Một trận pháp hiện ra. Hắn thầm chửi thề. Cái vận xui khỉ gió gì không biết.

Trận pháp khởi động, hắn không biết giải quyết thế nào đâm ra hoảng loạn. Lại dẫm linh tinh trúng thêm cơ quan khác. Nếu Cửu Ưu Nhã ở đây nàng ta sẽ khinh bỉ nói:'' Sao lại có loại người vừa ngu vừa ăn hại như vậy. Chết đi cho đỡ lãng phí không khí.''

Trận pháp khiến cho Mặc Lãnh Lam nhớ lại quãng thời gian đau khổ nhất cuộc đời hắn. Tự mình chứng kiến cảnh phụ mẫu chết không thể làm gì.

Mặc Lãnh Lam bắt đầu có triệu chứng nhập ma lại nghe thấy tiếng chửi độc địa của lão sư phụ:" Thằng nhóc keo kiệt kia có vậy không giải quyết được đúng là ăn hại...''

Hắn như bừng tỉnh, tất cả là tâm ma, phải tĩnh tâm lại. Mặc Lãnh Lam ngồi xuống niệm khẩu quyết, trận pháp được phá vỡ. Một cuốn công pháp, đan dược, linh bảo hiện ra.

Linh hồn nữ tướng kia hiện ra. Nàng truyền lại toàn bộ tu vi cả đời mình cho người hữu duyên này. Nàng là một nữ tướng từng tham gia trận đại chiến tiên ma trước kia.

Sau khi bại chiến, nàng dùng mọi biện pháp trốn xuống dưới nhân giới. Nữ tướng để lại một sợi linh hồn tìm người có duyên để truyền thừa lại.

Đúng là trong cái rủi có cái may. Sau khi rời khỏi hang động hắn quay về tông môn báo cáo lại mọi chuyện xảy ra. Tất nhiên hắn không ngu đến nỗi nói ra chuyện nhận được truyền thừa.

Cùng sư phụ bày tính để xử lí những tên kia. Mấy tên đó biết tin hắn bình yên trở về tu vi còn thăng tiến lên kim đan sơ kì. Bọn chúng không khỏi hoảng hốt.

Khi thấy Mặc Lãnh Lam vẫn đối xử với bọn chúng như thì thường thì lúc đấy mới thở phào. Thì ra là một tên ngốc.

Nhưng tới khi bị gϊếŧ chết một cách tàn nhẫn họ mới cảm thấy mình mới là kẻ ngu bị hắn quay một vòng. Gϊếŧ chết bọn chúng, huỷ thi diệt tích xong thì trở về tông môn.

Nếu để những đệ tử kia mà biết Mặc sư huynh tốt tính mà họ khâm phục lại làm những việc như vậy thì sẽ chẳng lạnh rét run.

Báo thù xong, Mặc Lãnh Lam bắt đầu bế quan tu luyện. Nhờ tẩy tuỷ đan mà kinh mạch được đột phá thúc đẩy quá trình tu luyện. Công pháp nhận được từ bí cảnh kia cùng cách thức tu luyện mà nữ tướng truyền thừa lại.

Rất nhanh Mặc Lãnh Lam đã tấn thăng tu vi. Tốc độ tu luyện không ngừng tăng cao.

Ban đầu tu vi chỉ là Kim đan sơ kì chỉ sau một tháng đột phá trung kì rồi tiếp đến là hậu kì đỉnh phong. Tốc độ tu luyện nhanh đến đáng sợ có thể sánh ngang với thiên kiêu trong tông môn.

Sư phụ của hắn cũng rất bất ngờ về điều này. Y càng thêm hài lòng về tiểu đồ mình tin tưởng.

Về phần Cửu Ưu Nhã, sau khi thành công độ kiếp tu vi tấn thăng thần ma. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử ma tộc có tộc nhân chỉ mới chưa tới hai trăm năm đã đột phá thân ma cảnh.

Ngay cả nhân giới thiên tài trùng trùng liệu đã có ai tấn thăng tu vi nhanh như vị tiểu công chúa ma tộc này.

Nhận được mật tin, tiên giới có chút hỗn loạn. Dẫu biết nàng ta tư chất trời phú nhưng họ không ngờ lại có thể tấn thăng nhanh như vậy.

Ma tộc tuy thần ma không dưới ngàn người nhưng đây là vị thần ma trẻ tuổi nhất. Họ tự hào về tiểu công chúa. Như vậy khả năng hoàn thành ước nguyện vạn năm của ma giới lại tới gần hơn.

Trong ma cung, ma hậu ôm bé nhỏ vào lòng. Bà rất tự hào về nữ nhi của mình. Ma quân gật gù nói:" Với tư chất của con thì thần ma là chưa đủ phải tiếp tục bế quan tu luyện bao giờ đạt cảnh giới của tam ca con mới được dừng.''

Cửu Ưu Việt cùng châm thêm vào:" Tốn nhiều tài nguyên vậy mà mới chỉ đột phá có ma thần. Muội muội à ngươi cần phải cố gắng nhiều lên.'' Nói xong hắn thở dài ra vẻ thất vọng.

Cửu Ưu Nhã liếc xéo ca ca. Nhị ca nàng lại an ủi:" Ưu Nhã mặc kệ huynh ấy đi. Ngoại trừ việc không sử dụng thiên tài địa bảo ra thì tốc độ tu luyện của huynh ấy có nhanh đâu. Chẳng phải cũng mất gần ba trăm năm đó thôi.'' Nói rồi xoa xoa đầu nàng.

Cửu Ưu Việt thẹn quá hoá giận:" Nhị đệ! Ngươi,,,''

Nói hồi cả ma cung tràn ngập tiếng cười nói. Cửu Ưu Nhã lại tiếp tục bế quan tu luyện. Lúc nàng tới cảnh giới ma hoàng cũng là một trăm năm sau.

Sau trăm năm nhân gian cũng thay đổi rất nhiều. Tống Minh tu vi đã là nguyên anh hậu kì. Hắn trở thành một nguyên trưởng lão môn phái. Đồ đệ được hắn thu nhận không ít.

Về phần những đệ tử đi theo hắn đa số đều đột phá kim đan trở thành nội môn đệ tử.

Ở phía Vân Trường tông, lúc bày Mặc Lãnh Lam tu vi tấn thăng hợp thể trung kì. Vì để tránh rắc rối hắn che giấu thực lực chỉ thể hiện ra bên ngoài uy áp của nguyên anh hậu kì.

Với thực lực như vậy được xếp vào hàng ngũ thiên kiêu. Dù vậy cũng chỉ là hạng chót.