Nàng nữa muốn thét lên để ngay cản nửa muốn rú lên vì sướиɠ khoái.
Âʍ ѵậŧ Hoa Thiên Thiên cứ mỗi lúc một phình ra với dòng suối tiên từ từ chảy xuống đùi non cho thấy bản thân nàng nọ đã nứиɠ lên quá đỗi rồi.
Ngọc Tiêu Kỳ thấy nàng nọ ban đầu giẫy giụa dữ dội nhưng càng về sau lại cứ dịu dần rồi nằm im thinh thích mà run động thôi thì cũng đủ hiểu nàng nọ đã nứиɠ lên rồi.
Lã Mai nhìn thấy cảnh Ngọc Tiêu Kỳ mân mê thân hình trần trụi của Hoa Thiên Thiên mà nứиɠ l*и không chịu được. Nàng vừa chọc tay vào l*и vừa khe khẽ nhắc cậu nhỏ sao không ȶᏂασ cho nhanh cái l*и kia đi.
Ngọc Tiêu Kỳ thấy nước da^ʍ đã trào ra lênh láng nơi chỗ kín của nữ nhân nọ thì hiểu rằng Lã Mai nói đúng. Cậu bây giờ không ȶᏂασ l*и nàng này thì còn đợi đến bao giờ.
Thế rồi, cậu từ từ áp người lên thân hình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Hoa Thiên Thiên trong khi tay cậu hướng dẫn ©ôи ŧɧịt̠ đi vào đúng chỗ cái khe l*и.
Hoa Thiên Thiên hai tay, hai chân bị trói, miệng bị nhét giẻ không cách gì chống cự hay phản đối được.
Nàng thấy cái l*и mình cứ mỗi lúc lại được nong ra trong khi cái khối nóng ấm và cương cứng kia cứ từng chút từng chút đi sâu thêm vào trong người nàng.
Hoa Thiên Thiên sướиɠ vô tả. Nàng không ngờ có ngày cái l*и nàng lại được thưởng thức một ©ôи ŧɧịt̠ to bự như vậy.
Mấy đêm trước nàng đã mất ăn, mất ngủ vì chuyện thèm muốn này rồi, bây giờ đây lại được hưởng thụ thì còn nói gì được nữa.
Thế rồi, Hoa Thiên Thiên chỉ còn nước nằm run rẩy trong sướиɠ khoái trước những phát ȶᏂασ như nện chày của Ngọc Tiêu Kỳ xuống cái l*и nàng.
Hoa Thiên Thiên được đυ. sướиɠ quá cứ rùn rùn người mà xuất khí ra ào ào. Nàng dồn nén dục tình lâu quá nên khi phát tiết thì thật là kinh khủng.
Côи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ bị cái l*и của Hoa Thiên Thiên liên tục bóp vuốt và nhào nặn khiến cậu cũng sướиɠ tê tái.
Hai người đυ. nhau không biết mệt mỏi là gì.
Thế rồi ngày hôm đó, Ngọc Tiêu Kỳ chỉ có ăn ngủ và đυ. nhau cùng với Hoa Thiên Thiên mà thôi.
Hoa Thiên Thiên thì do bị trói và bịt miệng nên chỉ còn nước nằm ra đó mà chờ ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ đυ. vào l*и mình.
Chuyện cụp lạc đó kéo dài đến sáng hôm sau. Hoa Thiên Thiên thì cơ thể mệt mỏi rủ rượi nằm yên ra đấy trong khi Ngọc Tiêu Kỳ đã được Lã Mai đưa trở về ph*ng rồi.
Hoa Thiên Thiên được tha nhưng phải ba hôm sau nàng mới đi đứng lại được bình thường. Nhưng bây giờ nàng đã bị xoáy sâu vào dòng suối tìиɧ ɖu͙© rồi làm sao dứt ra được nữa.
Câu chuyện tìиɧ ɖu͙© sau đó giữa 1 nam và hai nữ là Lã Mai và Hoa Thiên Thiên khỏi cần phải kể nữa cũng có thể hiểu được là sướиɠ như thế nào.
Về phần Hoa bà bà thì đã hài lòng ra đi, trở về Vạn Hoa Lầu của bà.
Còn Ngọc Tiêu Kỳ ở lại hàng ngày được ăn, được đυ. thì chẳng cần phải nói nữa.
Có điều, chuyện về sau lại chẳng hề đơn giản đến vậy. Đám bạn của Hoa Thiên Thiên là các vị phu nhân rốt cuộc cũng phát giác ra chuyện lạ. Bọn này ban đầu cũng chỉ nghi ngờ nhưng sau khi dò hỏi tiểu phụ Lã Mai thì nàng nọ đã lộ ra hết chuyện.
Thế là các vị phu nhân nhao nhao tìm đến nhà Hoa Thiên Thiên để chứng thực mọi chuyện.
Không may cho Hoa Thiên Thiên người mở cửa cho các vị phu nhân vào trong nhà nàng lại chính là cô ả Lã Mai.
Vì vậy mà trong lúc Hoa Thiên Thiên cùng Ngọc Tiêu Kỳ đυ. nhau đến đoạn cao trào thì các vị phu nhân ai ai cũng đều có mặt.
Bọn này đều sững sờ và phấn khích khi chứng kiến hai kẻ lõα ɭồ đang đυ. nhau đến mức tơi bời.
Và rồi, đầu tiên là Lã Mai lột bỏ y phục trên người đi đến đυ. với Ngọc Tiêu Kỳ.
Các phụ nhân còn lại không ai bảo ai cứ thế lần lượt lột truồng ra để mà được đυ. cho đã.
Vậy là ngay trong ngày hôm đó, Ngọc Tiêu Kỳ phải tiếp một lúc mấy chục nữ nhân đang trong trạng thái khích dục thì cậu chịu làm sao cho nổi.
Côи ŧɧịt̠ của cậu vào ra hết cái l*и này đến cái l*и khác làm cho nó rát hết cả ra.
Thế mà vẫn còn không ít các mệnh phụ phu nhân vẫn còn chưa được hưởng khoái lạc nên khó chịu vô cùng.
Hoa Thiên Thiên thấy tình cảnh như vậy đành phải lên tiếng để các bà cho cậu nhỏ được nghỉ. Nàng tuyên bố Ngọc Tiêu Kỳ là của chung nên không việc gì phải vội vàng cả. Ai ai rồi cũng sẽ được đυ. cho sướиɠ l*и thôi.
Ngọc Tiêu Kỳ ở lại nơi này trở thành một công cụ cho các nữ nhân hưởng lạc. Bọn họ ngày nào cũng tụ tập ở nhà của Hoa Thiên Thiên để ăn chơi và được đυ. cho đã.
Cuộc sống của Ngọc Tiêu Kỳ kể từ lúc đó là “khoái lạc” trong cái “khổ”. Cậu thường xuyên phải tiếp không ít các bà nên mệt mỏi rã rời.
Tuy mỗi ngày Hoa Thiên Thiên đều cho cậu ăn toàn đồ bỏ và uống rượu sâm nhưng sức một người thì cự sao cho lại mấy chục người. Mà bọn nữ nhân này ai nấy đều “xa chồng” đã lâu nên nứиɠ l*и kinh khủng. Họ hành hạ cậu nhỏ đến là khổ sở với cái l*и của họ.
May cho cậu nhỏ là cuộc hành da^ʍ tập thể chỉ kéo dài được hai tuần. Đến tuần thứ ba thì có một nhân vật bất ngờ tìm đến. Người này xuất hiện ngay cả Ngọc Tiêu Kỳ cũng không thể ngờ. Đó chính là nàng Tiêu Huệ Lan.
Tiêu Huệ Lan sau khi tìm được phương dược bí truyền có thể chữa được bệnh mù cho Ngọc Tiêu Kỳ thì vội vàng quay trở lại Hạ gia trang.
Nàng không ngờ mới cách đó không lâu mà thế sự đã đổi dời nhanh đến vậy. Ngọc Tiêu Kỳ thì bị đuổi đi chẳng biết lưu lạc nơi đâu, còn Hạ Mộng Cầm, Hạ Mộng Thúy thì bị nhốt ở nơi biệt ph*ng.
Tiểu Thúy Loan thì còn thê thảm hơn. Nàng ta sau khi bị đánh và bỏ đói vài ngày thì bây giờ phải làm công việc của bọn tỳ nữ thấp kém. Nàng ta suốt ngày tất bật và bị đói, bị đòn nên mặt mày, y phục sộc sệch nhìn rất thương tâm.
Tiêu Huệ Lan thấy nàng nọ bị đầy ải như vậy không khỏi chạch lòng liền cứu nàng ra hẳn bên ngoài.
Hai người tìm một căn nhà nhỏ thuê tạm rồi bắt đầu dò hỏi tung tích Ngọc Tiêu Kỳ.
Hai người tìm mãi gần như đã tuyệt vọng thì bất ngờ Tiểu Thúy Loan nhận ra Lý Thiếu Hà trong lúc nàng nọ đi chợ cùng với nữ tỳ.
Tiểu Thúy Loan liền chặn nàng nọ lại để hỏi chuyện về Ngọc Tiêu Kỳ. Thế nhưng Lý Thiếu Hà căm giận
Tiểu Thúy Loan không biết sao cho hết thì làm sao nàng ta lại nói ra tung tích của cậu nhỏ mù kia.
Tiểu Thúy Loan không làm gì được liền nhờ vào tay của Tiêu Huệ Lan để khám phá bí mật.
Nàng thần trộm lập tức thể hiện bản lãnh. Ngay trong đêm đó, nàng ta đã đột nhập thẳng vào nơi ở của
Lý Thiếu Hà với con dao sáng loáng.
Lý Thiếu Hà khϊếp đảm vội vàng kể rõ mọi chuyện ra.
Tiêu Huệ Lan và Tiểu Thúy Loan hết sức mừng rỡ vội vàng thúc ngựa đi tìm Ngọc Tiêu Kỳ.
Tiêu Huệ Lan để Tiểu Thúy Loan ở ngoài giữ ngựa. Còn nàng thì bí mật đột nhập vào nơi ở của Hoa
Thiên Thiên ngay giữa ban ngày.
Nàng đến nơi chứng kiến cảnh Ngọc Tiêu Kỳ bị mấy chục nữ nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quấn lấy thì nổi giận lôi đình quát ầm lên.
Bọn mệnh phụ phu nhân ai nấy đều thất kinh khi thấy một người bận y phục đen, mặt mày bịt kín, trong tay lại đang lăm lăm một con dao sáng loáng. Cả bọn không ai bảo ai đều la ó, hốt hoảng lùi lại.
Tiêu Huệ Lan bước tới nắm tay Ngọc Tiêu Kỳ kéo cậu nhỏ đứng dậy.
Lúc này trên người Ngọc Tiêu Kỳ không một mảnh vải che thân. Hạ thể cậu dính đầy dịch chất do vừa đυ. nhau.
Tiêu Huệ Lan nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ còn đang cứng ngắt và đầy chất dịch chảy ra nhớp nhúa thì vừa buồn vừa tức.
Nàng nếu không nghĩ, vì cậu nhỏ đang bị mù lòa không thể tự mình quyết định chuyện đυ. đéo kia thì nàng đã phất tay mà bỏ đi rồi.
Ngọc Tiêu Kỳ thấy bọn nữ nhân la hoảng rồi bất ngờ có bàn tay mềm mại kéo cậu đứng lên thì hết sức ngạc nhiên.