TG3 - Chương 4: Đoạt lấy

Lê Sân nghe lời này của hắn không khỏi hơi sửng sốt, đối với dáng vẻ này của nàng , hắn cư nhiên có thể kêu ra ba chữ này, hắn không thấy bộ dáng của nàng không ăn nhập gì với cách gọi đó hay sao?

Phỉ nhổ, Lê Sân vẫn xác nhận người nam nhân này là đối tượng công lược của thế giới này. Cũng may mắn không phải Dương Thần, nói thật đã trải qua hai người trước , đối Dương Thần loại hán tử dựa nữ nhân này, nàng thật sự ăn không tiêu.

Nhưng mà người trước mắt này lại thực quỷ dị , trong lòng Lê Sân luân chuyển luôn hồi không biết nên bắt tay vào từ chỗ nào, thấy hắn bệnh trạng như vậy , không lẽ đoạt lấy bằng cách bá vương ngạnh thượng cung đi?

Lê Sân nhất thời sầu não.

Nam nhân kia nói xong cũng không đi, nhướng mày liếc xéo nàng, rất có hứng thú đánh giá, giống như trên người nàng có đồ vật gì thập phần thú vị .

Trong tay Lê Sân cầm kiếm, hai mắt híp lại, chuyển sang tư thế phòng bị hắn. Tóc dài màu bạc ánh nắng chiếu xuống nhuộm thành màu bạch kim, xoã tung ở trên vòng eo mảnh khảnh của nàng, cực kỳ ái muội dán lên mông hoàn mỹ.

Thật ra không phải Lê Sân cố ý, chỉ là dáng người Cindia quá mức nɧu͙© ɖu͙©, nếu không phải nàng là thánh vực kiếm sĩ, chỉ sợ đã sớm trở thành cấm luyến người khác.

Nam tử thấy thế, khẽ cười một tiếng, mang theo làn điệu thong thả ưu nhã ung dung nói:

"Mèo con, em đang giơ móng vuốt với anh sao?"

Tiếng nói của hắn cực kỳ thuần hậu khéo đưa đẩy, tựa như uống một ngụm rượu vang đỏ nồng đậm , làm tỏa hương thơm quanh miệng.

Trong lòng Lê Sân có chút tức giận, nhưng nghĩ đến mình thà thua người cũng không muốn thua trận, nhìn dáng vẻ hắn cũng không định đả thương mình, huống chi lại là đối tượng công lược , có cái gì không tốt đâu.

Sau khi dung hợp với ký ức của nguyên thân nàng cắn răng cười, con ngươi ngọc lục bảo hoảng hốt có thể phun ra lửa. Chỉ là nàng không có hành động, mà là từng câu từng chữ nói:

"Đúng vậy, ta chờ không nổi muốn giơ móng vuốt, cào vào mặt hoa của nàng, tiểu mỹ nhân."

Nam tử nghe vậy, hai mắt yêu dị trong nháy mắt thất sắc, nhưng thực nhanh khôi phục lại bình thường.

Lê Sân không biết hắn làm như thế nào, chỉ thấy hoa mắt, đôi đồng tử ngăm đen của người nọ gần ngay trước mắt. Mũi nàng ngửi được một cỗ mùi hương tinh khiết , nếu ký ức nàng không sai, mùi này là mùi nước hoa của nam được yêu thích nhất ở tầng lớp quý tộc , giá cả xa xỉ.

Hiển nhiên, mùi hương của hắn đã được tinh luyện qua, càng thêm hiếm có được.

Nam tử duỗi tay sờ gương mặt nàng , đầu ngón tay tái nhợt xẹt qua đôi môi nàng:

"Mèo con, không nên xen vào việc của người khác."

Đôi môi màu máu của hắn thoáng nhếch lên, Lê Sân chỉ cảm thấy trong đầu đau nhức kịch liệt , dường như cả linh hồn đều đau đớn cuộn tròn lại.Nhưng thân thể của nàng lại không thể động đậy, bị gông cùm xiềng xích của nam tử kia giam giữ lại.

Tựa như là thật vừa lòng nàng trong nháy mắt sắc mặt xanh trắng, nam tử đứng sát vào nàng, cơ hồ muốn hôn lên chóp mũi của nàng.

"Ngoan ngoãn trở về, chuyện kế tiếp , không phải là chuyện em có thể quản."

Trong lòng Lê Sân không ngừng mắng,đối tượng công lược lần này quả thực quá biếи ŧɦái tàn bạo, thật là không cho người ta lối thoát.

Bất quá, nàng chính là người thích ăn mềm không thích ăn cứng.

Vì thế nàng cố nén một đợt một đợt đau đớn, cười xen vài phần dữ tợn:

"Tôi thật muốn nhìn xem, người dám gọi tôi là mèo con , bị tôi đè ở dưới thân sẽ có cảm giác cái gì."

Nàng nói xong, trong nháy mắt nam tử ngây người, nàng nhân cơ hội mạnh mẽ phá giải giam cầm của hắn.

Sau khi loại giam giữ không còn tồn tại nữa , nàng chỉ cảm thấy cả người buông lỏng, tuy bởi vì một kích kia hao tổn hết sức mạnh nhưng lại không ảnh hưởng đến tâm tình sung sướиɠ của nàng trong giờ phút này.

"Tiểu mỹ nhân, tôi sẽ không quản. Nhưng tôi có lấy Thần Khí của anh hay không thì tùy vào vận khí của anh."

Lê Sân đường hoàng cười nói, nam tử nhíu mày nhìn qua, lập tức bóp nát trục di quyển rồi biến mất.

Nàng không ngốc, nam nhân này , chắc chắn là BOSS vai ác của thế giới này.

=====

Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ và đừng quên vote và cmt cho mình nha_____ Cảm ơn nhiều ____