Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ngốc Nữ Phúc Phi

Chương 14: Ta Cứ Giả Ngu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Ái Tuyết

Phải biết rằng, Thẩm Ngoạn không phải loại người cố chấp, trước mắt Liễu Thanh nếu vẫn còn rối rắm muốn biện minh. Vậy Thẩm Ngoạn nàng sẽ không có tính tình tốt đi chịu đựng nàng ta.

Liễu Thanh còn muốn nói nữa, nhưng khi nhìn đến dáng vẻ này của Thẩm Ngoạn, lập tức không dám lên tiếng.

"Ta...... Ta......"

"Quy củ cũng không học tốt, ở trước mặt bổn Mỹ nhân, ngươi tự xưng "ta"?"

Một câu này, càng khẳng định sự thật Liễu Thanh không có quy củ.

Những người khác không dám nói lời nào, lúc này mọi người đều mang vẻ mặt cảnh giác, sợ có chuyện dính đến trên người mình. Mà trên thực tế, Thẩm Ngoạn căn bản không thèm làm chuyện giận cá chém thớt này.

Thẩm Ngoạn bất quá chỉ muốn tìm lý do đem Liễu Thanh thu thập một lần mà thôi, về phần những người khác? Thực xin lỗi nga, Thẩm Ngoạn nàng căn bản không nghĩ nhiều như vậy.

Nàng lại nhìn về phía Thanh Áp.

"Ngày sau, hết thảy trong trắc điện này, ngươi đều phải trông coi cho thật tốt, có Lý ma ma bên cạnh hỗ trợ, sẽ không có gì khó khăn chứ?"



Thanh Áp lập tức quỳ xuống đất dập đầu. "Nô tỳ tất nhiên không phụ Mỹ nhân kỳ vọng."

"Rất tốt!" Thẩm Ngoạn thích loại người thông thấu*(hiểu rõ, thông suốt) như vậy, không quan tâm chuyện gì đã xảy ra mà chỉ nghe theo lệnh nàng, nàng muốn chính là người phục tùng, tuyệt đối phục tùng.

Sau đó Thẩm Ngoạn lại phân phó Lý ma ma một phen, toàn bộ quá trình đều đem Liễu Thanh coi như không khí.

Trong lòng Liễu Thanh không cam lòng, nhưng lại không dám nói cái gì.

Bữa sáng vừa trôi qua trong chốc lát, Tô Tài nhân* dẫn theo đại cung nữ bên người tới Trắc điện.

*(Ở mấy chương trước gọi là Tài tử, chương này bản cv ghi Tài nhân, Tuyết đọc thấy cũng ổn nên về sau ghi Tài nhân nha :3)

Thẩm Ngoạn lập tức bày ra bộ dáng ngu si nghênh đón.

"Tỷ tỷ."

Thẩm Ngoạn gọi Tô Hoàn một tiếng, sau đó lại cười hì hì. Bộ dáng kia, hồn nhiên đến không thể hồn nhiên hơn.

Mà Tô Hoàn thời điểm nhìn thấy dáng vẻ này của Thẩm Ngoạn, trong ánh mắt hiện lên một tia chán ghét, nhưng lại che giấu cực nhanh, người khác cũng không phát hiện được.

Bất quá cũng là người khác không phát hiện ra mà thôi, Thẩm Ngoạn nàng chính là nhìn thấy rành mạch.



Thẩm Ngoạn đã sớm đã nhìn ra mục đích Tô Hoàn thân cận nàng không đơn thuần, mà nàng tuy giả ngu, nhưng trên thực tế Thẩm Ngoạn lại rất thông minh. Lúc này mặc dù nhìn thấy, nhưng lại án binh bất động, làm bộ như mình cái gì cũng đều không nhìn thấy, ngay cả tươi cười cũng chưa từng biến hoá nửa phần.

"Hôm qua muội muội ngủ rất thoải mái?"

Trong lòng Tô Hoàn mặc dù chán ghét, nhưng lúc này cũng chỉ có thể chịu đựng, thậm chí còn hít sâu một hơi. Tóm lại thì Chiêu Dương điện cũng chỉ có ba người các nàng ở, nàng cùng Hạ Vũ Hân đã nháo thành như vậy, sẽ không có cơ hội hòa hảo nữa, trước mắt chuyện Tô Hoàn muốn làm, chính là muốn kéo bè kết cánh.

Cùng ở dưới một mái hiên, cũng chỉ có Thẩm Ngoạn để nàng lợi dụng một chút. Tô hoàn tuy coi thường Thẩm Ngoạn, nhưng lại không có biện pháp nào khác, bởi vì cũng không có người thứ ba để nàng ta chọn.

Thẩm Ngoạn cũng rõ ràng hết thảy, bất quá đang nhàn đến nhàm chán, hơn nữa cùng ở dưới một mái hiên, không làm ra dáng vẻ xa lạ thì sẽ không nháo quá căng.

Nếu Tô Hoàn thích diễn trò, vậy ngốc tử như Thẩm Ngoạn tất nhiên sẽ diễn với nàng ta tới cùng. Tóm lại cuối cùng người khó chịu tuyệt đối không phải là nàng.

Cho nên Thẩm Ngoạn lúc này cũng chỉ cười hì hì gật đầu.

"Ngủ thoải mái!"

Đây là sự thật, bởi vì Thẩm Ngoạn thật sự ngủ rất thoải mái, đãi ngộ trong cung không giống như lúc trước. Tuy nàng chỉ được phong làm một Mỹ nhân nho nhỏ, nhưng đãi ngộ so với thời điểm làm tú nữ tốt hơn rất nhiều. Hơn nữa còn được một mình một phòng riêng biệt, loại đãi ngộ này đã làm Thẩm Ngoạn rất vừa lòng.

Tô Hoàn nghe xong lời này, không khỏi trừu rút khóe miệng.
« Chương TrướcChương Tiếp »