Mê mang trong đêm, Long Phong tăng cước bộ, trên đường về nhà. Nữ nhân cổ đại thật đúng là danh bất hư truyền, ôn ngôn lời nói nhỏ nhẹ, khó trách nam nhân đều thích đến kỹ viện như vậy. Nhưng là, đối mặt đám nữ nhân xinh đẹp kia, hắn luôn nghĩ đến khuôn mặt của Huyễn Thế. Điên rồi, chẳng lẽ chính mình điên rồi. Hắn chính là món đồ chơi, hắn chính là người hầu mà thôi, không chỉ vậy, hắn còn là một nam nhân cường tráng. Long Phong như là đang thuyết phục chính mình, không ngừng mà tìm lý do.
Ngồi ở ven đường, Long Phong đột nhiên nở nụ cười, “Ta chính là ‘Ngọc diện diêm vương’ trong thương giới, mỗi người đều e ngại ta lãnh khốc vô tình, vì cái gì vừa đến cổ đại ta liền thay đổi? Ta còn phải nghĩ gì nữa, hắn là món đồ chơi của ta, chủ nhân muốn như thế nào hắn đều phải phục tùng, không phải sao?”
Như là đã hạ quyết tâm, Long Phong bỏ đi bộ dạng âu sầu, nhẹ nhàng quay về. Khinh thủ khinh cước đi vào phòng của Huyễn Thế, nhìn khuôn mặt ẩn hiện dưới trăng của Huyễn Thế, Long Phong vươn tay vuốt dọc theo đường cong, lông mi dày, đôi mắt nhắm chặt, cái mũi thẳng, đôi môi dày vừa phải, ngón tay xâm nhập miệng hắn, nhẹ nhàng đùa bỡn răng nanh.
Cúi đầu, in dấu lên môi Huyễn Thế, cái lưỡi linh hoạt xâm nhập vào bên trong Huyễn Thế, tham lam mυ"ŧ vào. Huyễn Thế lờ mờ cảm thấy có cái gì trong miệng mình, trợn mắt nhìn, dung mạo mê người gần đến mức hô hấp của hai người đều có thể cảm nhận được, Long Phong say mê mυ"ŧ lấy đầu lưỡi của Huyễn Thế, một cỗ nhiệt khí từ chỗ sâu trong thân thể chậm rãi lan ra tứ chi, muốn đẩy Long Phong ra, tay lại yếu đuối vô lực, chỉ có thể nhẹ nhàng đặt trên lưng Long Phong. Thẳng đến khi hết không khí, Long Phong mới chịu rời khỏi môi của Huyễn Thế, Huyễn Thế được giải khai, vừa mới há mồm, Long Phong lại che miệng hắn lại, mắt phượng phóng ra tia điện, âm thanh từ tính ở bên tai vang lên “Huyễn Thế, không cần đặt câu hỏi, ngươi chỉ cần hưởng thụ.”
Nhìn dung mạo khiến bản thân mê luyến, Huyễn Thế giống như là đang ở trong mộng, nhất định là mộng. Huyễn Thế chậm rãi nhắm hai mắt lại, cảm thụ cảm giác trong giấc mộng tâm nguyện được thực hiện.
Cảm xúc từ tai tràn vào hai bên má, lại thâm nhập vào miệng hắn, ôm lấy lưỡi hắn cùng nhau nhảy múa, hết thảy đã mất đi khống chế.
Lưu luyến mật nước trong miệng Huyễn Thế, Long Phong ngẩng đầu, nhìn biểu tình lâm vào tìиɧ ɖu͙© của Huyễn Thế, hai mắt mê say như bị che kín bởi một tầng hắc sa, như là che đậy đi sự tinh tường, đôi môi Huyễn Thế bị hôn đến phiếm hồng không ngừng há ra hô hấp, một tia chỉ bạc bên môi hắn, bộ dáng này chẳng khác gì mỹ nữ đang khiêu tâm của Long Phong.
Dọc theo xương quai xanh xuống phía dưới, theo chuyển động của đôi môi, y phục đơn bạc của Huyễn Thế bị thoát ra, da thịt màu đồng cổ xuất hiện vài dấu hôn ngân hồng sắc, làn da tinh tế co dãn, hương thơm sau khi tắm rửa, kí©h thí©ɧ tìиɧ ɖu͙© của Long Phong. Khinh xúc cắn cắn, mỗi một cái động tác của Long Phong đều khơi mào chỗ sâu du͙© vọиɠ trong thân thể của Huyễn Thế, mẫn cảm cảm nhận được nhiệt độ chỉ đang tập trung vào một chỗ, chưa bao giờ hưởng thụ tìиɧ ɖu͙© lễ rửa tội, Huyễn Thế căn bản không phải là đối thủ của Long Phong, môi của Long Phong ở trên người hắn một tấc một tấc công thành chiếm đất. Khẽ cắn nhũ tiêm, cảm giác điện giật từng đợt chạy toàn thân, Long Phong từ lúc thân thể hai người tiếp xúc phát hiện Huyễn Thế phát nhiệt, biết Huyễn Thế cũng có cảm giác đồng dạng, khẽ cười ra tiếng.“Thoải mái sao? Xem ra ngươi đây chính là lần đầu tiên, yên tâm, ta sẽ thập phần ôn nhu.”
Bàn tay linh hoạt tiến vào khố nội của Huyễn Thế, cầm lấy du͙© vọиɠ của hắn nhẹ nhàng mà cao thấp chuyển động, từ chậm đến mau, Long Phong nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa với du͙© vọиɠ nam tính của Huyễn Thế, ý thức của Huyễn Thế sớm đã bay thật xa, trong miệng vô ý phát ra rêи ɾỉ, “Đủ, đủ….., buông…… A!”
Không muốn bộc phát trước mặt Long Phong, nhưng mà Huyễn Thế vẫn bắn ra bạc trọc trên tay của Long Phong.
Hô hấp trong ngực bắt đầu không có quy tắc, ánh mắt Huyễn Thế mất đi tiêu điểm, trong lúc nhất thời không định thần lại được. Long Phong hôn lấy Huyễn Thế, nằm ở bên người Huyễn Thế, cánh tay ôm lấy Huyễn Thế, “Hôm nay trước cứ như vậy đi, chờ ngươi quen, ta cũng không dễ dàng bỏ qua cho ngươi như vậy.” Hai người cứ như vậy ôm nhau vào giấc ngủ. Ánh mặt trời theo ngoài cửa sổ xâm nhập vào căn phòng, hai người trên giường vẫn như cũ ngủ say, giao cảnh triền miên, hình thành một bức đồ án xinh đẹp. Huyễn Thế mở hai mắt, trong lúc nhất thời thích ứng không được dương quang sáng lạn, nhắm mắt lại, trong chốc lát mới mở ra.
“Nguy rồi, quên nấu điểm tâm.” Giãy dụa rời giường, lại thấy dung nhan trong lòng mình mê luyến chính là đang ngủ bên cạnh mình, tay chân hai người quấn lấy nhau.
Nghĩ đến chính mình nửa đêm xâm nhập vào phòng Long Phong, nhưng bố trí phòng này rõ ràng là phòng của chính mình. Đây là chuyện gì xảy ra?
Long Phong mở mắt phượng, thấy vẻ mặt nghi hoặc bộ dáng, ngơ ngác, thập phần đáng yêu của Huyễn Thế, kéo lấy đầu của Huyễn Thế, khẽ hôn một cái lên môi Huyễn Thế, bạc thần tạo thành
một độ cong xinh đẹp.
“Sớm an.”
Bị Long Phong hôn, suy nghĩ lại tối hôm qua, nhớ tới tối hôm qua chính mình bộ dáng phóng đãng, không biết nên đối mặt Long Phong như thế nào mới tốt.
“Như thế nào? Hiện tại mới xấu hổ, có điểm chậm. Bụng của ta hảo đói, ngươi đi nấu điểm tâm có được không?” Mang theo một chút làm nũng ngữ khí mê luyến khiến Huyễn Thế thần hồn điên đảo, mơ mơ màng màng rời giường đi nấu điểm tâm.
Nhìn trên người Huyễn Thế che kín dấu ấn của mình, Long Phong có điểm tự mãn cười rộ lên. Không biết chính mình chính là dùng ánh mắt yêu thương nhìn theo bóng dáng Huyễn Thế rời đi. Nghĩ đến Long Phong chỉ là nhất thời vui đùa, Huyễn Thế liều mạng giả bộ không thèm để ý, giống như bình thường cùng nhau sống. Nhưng Long Phong lại có đủ loại hành động, luôn dễ dàng đem bộ dáng bình tĩnh của hắn phá hủy. Từ ngày đó, Long Phong kiên trì cùng hắn một gian phòng, buổi sáng khi rời giường, luôn khẽ hôn chính mình nói sớm an. Ban ngày dù hắn sợ nóng, cũng sẽ ngồi ở một bên xem chính mình làm việc, ánh mắt thật giống như muốn ăn chính mình. Lại càng không nói đến buổi tối, một cái hôn ngủ ngon lại dễ dàng biến thành nguyên nhân khiến tìиɧ ɖu͙© của hai người bùng nổ, mỗi một cái vuốt ve đều làm chính mình thần hồn điện đảo, chỉ có thể tùy ý Long Phong muốn làm gì thì làm. Lúc đầu chỉ là không thể tin, đến bây giờ luôn dấu diếm vui sướиɠ, Huyễn Thế thừa nhận, kỳ thật chính mình vẫn khát vọng Long Phong âu yếm. Vô luận Long Phong là nhất thời cao hứng đem hắn làm nữ nhân đối đãi cũng tốt, chính là nhất thời nhàm chán tiêu khiển cũng thế, hắn cũng không muốn chấm dứt.
Long Phong thập phần kỳ quái, nói thật ra, một đại nam nhân bị một
nam nhân đùa bỡn, từ trên tay của nam nhân đi đến được kɧoáı ©ảʍ, Huyễn Thế hẳn là thập phần kháng cự mới đúng. Nhưng Huyễn Thế cũng không có phản kháng gì, ngược lại để cho hắn muốn làm gì thì làm, chẳng lẽ hắn là một cái đồng tính luyến ái?
Hai người bọn họ vô căn cứ ngờ vực lẫn nhau cùng nhau trải qua một mùa hè.