Chương 26

Ni Ni thật sự không chịu được khi bị anh khıêυ khí©h như vậy, cô run run khẩn cầu: “Hứa Phong, em muốn…”

Ni Ni biết rằng sau khi nói câu đó, trong lòng Hứa Phong cô sẽ chẳng còn là tiểu bạch thỏ đơn thuần ngoan ngoãn nữa rồi, nhưng cô thực sự không chịu nổi, hiện tại cô chỉ muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn của Hứa Phong hung hăng thao mà thôi.

“Em muốn gì cơ?”. Hứa Phong ngẩng đầu lên, tà mị cười nhìn về phía Đường Ni Ni.

Ngón tay thon dài trực tiếp cắm vào tiểu huyệt non mềm của Ni Ni, mang theo dâʍ ŧᏂủy̠ trơn trượt mà thọc vào rút ra.

“A ~~ nhẹ một chút ~~~ em muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn của anh cắm vào ~~~”. Đường Ni Ni lấy hết dũng khí mà nói ra điều đáng xấu hổ này.

Thế nhưng đột nhiên Hứa Phong rút ngón tay ra, vẻ mặt chán ghét nhìn cô rồi châm chọc nói: “Cô quả nhiên bị Cố Vân Trạch dạy dỗ thành tiểu da^ʍ oa không biết liêm sỉ, lời nói như vậy mà cũng dám nói ra?”

Đường Ni Ni không thể tin được Hứa Phong lại khắc nghiệt nói với cô như vậy, lập tức ủy khuất đến nước mắt lưng tròng, thút thít nói: “Em không có…… em không phải tiểu da^ʍ oa…… Ô ô……”

“Ni Ni ~~ Ni Ni ~~ dậy mau ~~”

Thời điểm Đường Ni Ni cảm thấy bi thương nhất đột nhiên nghe được thanh âm ôn nhu của Hứa Phong đang gọi cô.

Cô mở to hai mắt, phát hiện trời đã sáng rồi, còn có Hứa Phong mặc đồ ở nhà ngồi ở mép giường đang gọi cô dậy, Ni Ni lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là cô nằm mơ, đây là giấc mộng xuân hay là cơn ác mộng thì cô cũng không thể phân biệt được.

“Mơ thấy gì vậy em? Gối đầu cũng bị em khóc ướt hết rồi”. Vẻ mặt Hứa Phong lo lắng nhìn Ni Ni.

Ni Ni vội lau nước mắt trên khóe mi đi, lắc đầu nói: “Không có gì đâu, chỉ là ác mộng thôi ạ”.

“Được rồi, nhanh rời giường rửa mặt đi em, bước đầu tiên để tự lập là phải tự mình nấu được cơm, không thể để bản thân đói bụng, hôm nay làm món đơn giản là trứng ốp la trước, anh xuống dưới lầu chờ em”. Hứa Phong sủng nịch xoa xoa mái tóc rối của Ni Ni rồi đứng dậy ra khỏi phòng.

Ni Ni rời giường rồi vào nhà vệ sinh, vừa rửa mặt vừa nhìn bản thân trong gương, cô thế mà lại mơ thấy Hứa Phong khẩu giao cho mình, chẳng lẽ cô thực sự bị Cố Vân Trạch dạy dỗ thành tiểu da^ʍ oa sao?

Rõ ràng anh thao mình được tám lần, nhưng lần nào cũng có thể làm cô sung sướиɠ đến cao trào liên tục.

Trừ bỏ ngày phá thân vô cùng đau đớn, tìиɧ ɖu͙© đúng thật là rất tốt đẹp……

Nhớ tới ngày đó, Ni Ni cảm giác tiểu huyệt của mình lại hơi ươn ướt, cô nhanh chóng lắc đầu đem những hình ảnh kiều diễm xua đuổi đi, cô không thể suốt ngày nghĩ những thứ này nha.

Cô xuống lầu đã thấy Hứa Phong đang đứng ở phòng bếp chờ mình.

Anh làm mẫu để Đường Ni Ni làm theo.

Nhưng ở bước đánh trứng gà đầu tiên mà Ni Ni đã bị làm khó rồi, không tách được trứng gà thì cũng làm vỏ trứng lẫn vào trong bát đựng trứng.

Hứa Phong bất đắc dĩ phải đứng sau lưng Ni Ni cầm tay cô dạy dỗ nên dùng lực như thế nào để đập trứng gà, sau đó cho trứng vào chảo rán.

Dưới sự trợ giúp của anh, Ni Ni rốt cục thành công, cô vội hoan hô nhảy nhót lên chúc mừng, hưng phấn đến mức cặp mông căng tròn cọ cọ vào háng Hứa Phong cũng không nhận ra.

Cô không để ý nhưng anh lại không kìm nén được, dưới quần lập tức có một chiếc lều trại, cách lớp quần đùi của Ni Ni rồi chọc đến eo của cô.

“Hứa Phong…… anh chọc đến em rồi……”. Ni Ni cảm giác được sự khác thường, cô đỏ mặt nói.

Nếu là trước đây khẳng định cô sẽ quay đầu lại nghi hoặc hỏi anh rồi sờ sờ xem là thứ gì mà cứng như vậy, nhưng kể từ khi bị Cố Vân Trạch dạy dỗ, cô đương nhiên biết chỗ cứng rắn trên người đàn ông như vậy chắc chắn là nơi đó.

Cô thật sự không hiểu được, rõ ràng Hứa Phòng có du͙© vọиɠ đối với cô nhiều như vậy, nhưng lại cố nhẫn nhịn không chạm vào cô là có lý do gì.