"Sau đó Diệp Chiêu An xông vào pháp trận, chịu thay hình phạt gϊếŧ chết cho đứa trẻ kia."
"Hắn chết rồi?"
"Hắn không chết." Cửu Phương Uyên dừng lại một chút, nhẹ giọng nói: "Nhưng không bằng chết đi."
Lộc Vân Thư có linh cảm xấu: "Tiểu sư thúc..."
"Quỷ anh bị kí©h thí©ɧ mất kiểm soát, Diệp Chiêu An dùng cơ thể mình trói buộc, giam cầm nó trong cơ thể, định sau khi xong việc sẽ đến Vô Lượng Phật Sơn, tìm cao tăng cứu rỗi đứa trẻ, nhưng không ngờ tối hôm đó lại xảy ra chuyện. Bách tính ở phía Bắc không biết từ đâu mà biết được tin tức, biết Diệp Chiêu An muốn cứu quỷ anh, tất cả mọi người đều tụ tập lại gây náo loạn, đốt lửa thiêu rụi nơi ở của Diệp Chiêu An." Cửu Phương Uyên không kể chi tiết, chỉ tóm tắt: "Ánh mắt nghi ngờ của người đời như những ngọn lửa ma quỷ, Diệp Chiêu An bị thiêu sống."
Đọan Thập Lệnh đến vừa hay nghe thấy câu này, liền chen vào: "Lúc đó ác quỷ phản phệ, tình hình của Diệp tiền bối đã rất nguy cấp."
"Nhưng sau đó đã chứng minh, hắn chưa từng mất đi ý thức." Cửu Phương Uyên ánh mắt sắc lẹm: "Hắn luôn luôn là con người, nhưng lại bị coi là ác quỷ mà thiêu sống."
Đoạn Thập Lệnh cúi đầu, vẻ mặt có chút bất lực: "Ngọn lửa kia quả thực không nên đốt, nhưng sau đó những người đi cùng đều đã xin lỗi, các tông môn trên Tiên Sơn cũng đã minh oan cho Diệp tiền bối."
Xin lỗi rồi, minh oan rồi, bù đắp một chút, sau đó liền có thể coi như chưa từng xảy ra sao?
Cửu Phương Uyên lặng lẽ cụp mắt xuống, hắn không thể đồng ý với việc xin lỗi là có thể bù đắp mọi thứ như Đọan Thập Lệnh, cũng không muốn tranh luận nhiều với Đọan Thập Lệnh, con người luôn cố chấp.
"Minh oan rồi, là xong chuyện sao?" Lộc Vân Thư siết chặt nắm tay: "Sư tôn, nếu như có người đâm một nhát kiếm vào tim người, hắn ta xin lỗi người, người có tha thứ cho hắn ta không?"
Đọan Thập Lệnh nghẹn lời: "Ví dụ này của con không thích hợp, người đâm ta một nhát kiếm và những người đi cùng Diệp tiền bối không giống nhau, một người là cố ý, một người là vô tình."
"Là con nói sai." Lộc Vân Thư cười nhạt: "Nếu như sư tôn là Diệp Chiêu An, người có tha thứ cho những người kia không? Không đúng, con lại nói sai rồi, phải là, sư tôn người có cứu quỷ anh không? Biết rõ không phải là do nó muốn, biết rõ nó phải chịu nhiều đau khổ, biết rõ nó vô tội, người có cứu nó không?"
Đoạn Thập Lệnh im lặng.
Trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, không phải ai cũng là Diệp Chiêu An, Diệp Chiêu An trở thành Diệp Chiêu An, chính là vì hắn khác với mọi người, hắn là huyền thoại của Tiên Sơn, là tội danh treo lơ lửng trên đầu các tông môn.
Cửu Phương Uyên chủ động phá vỡ sự im lặng: "Sư huynh đến đây, có chuyện gì sao?"
Đọan Thập Lệnh nói: "Ngày mai sẽ tổ chức lễ chọn đồ đệ, ta vừa nhận được tin tức của sư tôn, bảo hai người cùng tham gia, lúc đó người sẽ tự mình giúp hai người đột phá huyệt đạo."
Sắp xếp của Thái Hòa chân nhân không khác gì kiếp trước, Cửu Phương Uyên đã lường trước từ lâu, còn Lộc Vân Thư, cũng lặng lẽ tính toán thời gian theo như cốt truyện, cho nên hai người đều không ngạc nhiên.
Lễ chọn đồ đệ là truyền thống của Thương Vân Khung Lư, là Tiên Sơn đứng đầu, mỗi năm đều có không ít người muốn gia nhập, nhưng những người này không phải ai cũng thích hợp để tu luyện, lễ chọn đồ đệ sẽ kiểm tra linh căn, chọn ra những người có thiên phú tu luyện.
Tiên Sơn không dễ vào như vậy, từng bước từng bước đều rất nghiêm khắc, nói là "chọn đồ đệ", nhưng chỉ có những người có thiên phú cao mới được tông chủ hoặc trưởng lão trực tiếp thu nhận, còn những người khác thì được coi là đệ tử trên danh nghĩa.
Gọi là "đệ tử trên danh nghĩa" cũng là nâng cao bọn họ, những người này sẽ được tu luyện trong vòng nửa năm, nội môn ngoại môn nói nhiều lắm, đạt tiêu chuẩn thì chỉ là có được tư cách ở lại Thương Vân Khung Lư, còn có thể chính thức bái sư hay không thì phải nói sau, còn những người không đạt tiêu chuẩn, thường sẽ bị đuổi xuống núi, hoặc là ở lại tông môn làm tạp dịch.
Người cuối cùng được trực tiếp thu nhận trong lễ chọn đồ đệ, chính là nhân vật huyền thoại nổi tiếng trên Tiên Sơn mấy chục năm trước - Diệp Chiêu An.
Đoạn Thập Lệnh thông báo tin tức xong liền rời đi, hắn là đại sư huynh trong tông môn, từ rất sớm đã bắt đầu giúp đỡ xử lý việc tông môn. Đặc biệt là hai năm trở lại đây, tu vi của hắn đã đạt chút thành tựu, là người nổi bật nhất trong thế hệ này, Thái Hòa chân nhân liền bắt đầu có ý bồi dưỡng, như là việc giao tiếp với Lộc gia ở thành Hoài Châu, lễ chọn đồ đệ, đều được giao cho Đọan Thập Lệnh phụ trách.