Chương 10

Cửu Phương Uyên đã quyết tâm, kiếp này hắn phải tự mình leo lên Thương Vân Khung Lư, không để lại bất kỳ lời nào cho người khác nói.

Hắn không chỉ muốn trở thành đệ tử nội môn, hắn còn muốn thay thế Đoạn Thập Lệnh trở thành người nắm quyền trong tương lai của Thương Vân Khung Lư, hắn sẽ cướp lấy từng thứ mà đối phương trân trọng, sau đó phá hủy, xé nát.

Hắn sẽ giày xéo Đọan Thập Lệnh dưới chân, đòi lại tất cả những gì của kiếp trước, khiến cho người sư huynh tốt bụng của hắn sống không bằng chết!

Nhìn thấy hắn cố sức, Thái Hòa chân nhân lên tiếng: "Con không leo nổi nữa đâu, để ta đưa con lên."

Cửu Phương Uyên nhắm mắt lại, hàng mi dài phủ xuống một bóng râm, cố chấp nói: "Không cần, con có thể làm được."

Khi nói chuyện, hắn hơi thở hổn hển, hai má ửng hồng, rõ ràng là đã kiệt sức.

"Đừng cố nữa." Thái Hòa chân nhân hơi nhíu mày, cúi người nắm lấy cổ tay hắn, ngữ khí nghiêm túc: "Bậc thang này có 9999 bậc, con có đi đến ngày mai cũng không thể lên được, còn cố chấp làm gì?"

Cửu Phương Uyên thản nhiên hỏi lại: "Đây không phải là quy tắc của Tiên Sơn sao?"

Thái Hòa chân nhân ngạc nhiên: "Sao con lại biết?"

Hắn đã ở Thương Vân Khung Lư quá lâu, chỉ lo tu luyện, nếu Cửu Phương Uyên không nhắc tới, hắn đã quên mất quy tắc này rồi.

Cửu Phương Uyên nghe vậy liền thay đổi sắc mặt, không nhịn được liên tưởng đến chuyện kiếp trước, nếu như hắn không biết quy tắc này, vị sư phụ tốt bụng của hắn có phải lại giở trò cũ không?

Cửu Phương Uyên liếʍ liếʍ răng nanh, ngoan ngoãn nở nụ cười: "Con biết chữ, trên bia đá ở cổng núi có ghi."

"Thì ra là vậy." Không biết nghĩ đến điều gì, sắc mặt Thái Hòa chân nhân hơi kỳ lạ, cười nhạt nói: "Con lại biết chữ, ta còn tưởng người phụ nữ kia..."

"Sư tôn?"

Giọng nói vang lên từ phía sau, vừa hay cắt ngang lời Thái Hòa chân nhân, giọng nói giao hòa giữa sự non nớt và trưởng thành, là giọng nói mà cả hai đều quen thuộc.

Cửu Phương Uyên cứng đờ người, máu trong người như đóng băng, chỉ cảm thấy nỗi hận thù ngập tràn trong lòng, nhất thời không còn tâm trí để nghĩ đến lời nói chưa dứt của Thái Hòa chân nhân.

Hắn chậm rãi quay người lại, nhìn người thanh niên đang chạy từ cổng núi lên, bộ trang phục màu đen quen thuộc trong ký ức, khuôn mặt tuấn tú cười rất hiền hòa đoan chính, là một người quân tử lễ phép... không phải người sư huynh tốt bụng của hắn thì là ai?

Kiếp trước chia tay ở Bách Yêu Quật, không ngờ lại gặp lại nhanh như vậy.

Thái Hòa chân nhân mỉm cười, trước khi thu nhận Cửu Phương Uyên làm đồ đệ, hắn đã từng thu nhận một đệ tử, họ Đọan tên Thập Lệnh, căn cốt thiên phú đều rất tốt, bây giờ chưa đến tuổi trưởng thành, tu vi đã đạt chút thành tựu, là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ mới của Thương Vân Khung Lư.

Hắn luôn coi Đoạn Thập Lệnh là người kế vị để bồi dưỡng, đối phương cũng chưa bao giờ phụ lòng mong mỏi của hắn.

Đoạn Thập Lệnh dừng lại, hành lễ với Thái Hòa chân nhân trước, sau đó mới nhìn Cửu Phương Uyên bên cạnh, tò mò hỏi: "Sư tôn, đây là?"

"Đây là đồ đệ mà ta vừa thu nhận lúc xuống núi, tên là Cửu Phương Uyên." Nói xong, ánh mắt Thái Hòa chân nhân sáng lên, chuyển giọng nói: "Sau này nó chính là sư đệ của con, việc tông môn bận rộn, cần phải nhờ con chăm sóc nó nhiều hơn."

Ý tứ chính là, muốn giao Cửu Phương Uyên cho Đọan Thập Lệnh chăm sóc.

Ánh mắt Cửu Phương Uyên hơi tối lại, điều này nằm trong dự đoán của hắn, kiếp trước Thái Hòa chân nhân cũng làm như vậy.

Ánh mắt Đọan Thập Lệnh nhìn Cửu Phương Uyên trở nên dò xét, không biết có bao nhiêu người muốn bái Thái Hòa chân nhân làm thầy, đều bị từ chối, nói là sư đệ, nhưng thực ra Thái Hòa chân nhân chỉ thu nhận hai người bọn họ làm đồ đệ.

Đứa trẻ trước mắt này trông chỉ khoảng tám, chín tuổi, tại sao lại được sư phụ ưu ái như vậy? Đọan Thập Lệnh thầm suy nghĩ, đang định lên tiếng, thì bất ngờ bị một lực lớn từ phía sau xô ngã, suýt chút nữa đã ngã sấp mặt.

Một đứa trẻ nhỏ xinh xắn như cục bông nhỏ nhanh chóng chạy tới, Cửu Phương Uyên theo bản năng đưa tay ra đỡ, đợi đến khi hắn nhận ra mình đã làm gì thì trên tay đã có thêm hai chiếc móng vuốt trắng nõn mềm mại.

Tiểu bao tử tròn trịa nói giọng ngọt ngào, mang theo vẻ nũng nịu của trẻ con, đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm Cửu Phương Uyên, ngữ khí phấn khích: "Tiểu sư thúc, con thích người!"

Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay bảng xếp hạng hot search của Thương Vân Khung Lư:

# Lộc Vân Thư công khai tỏ tình với Cửu Phương Uyên #

# Cửu Phương Uyên tốc độ nhanh #

#Cửu Phương Uyên không được #

# Lộc Vân Thư tròn trịa #

#Lộc Vân Thư mập #