- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Ngoan, Đại Thần Đừng Nghịch
- Chương 56
Ngoan, Đại Thần Đừng Nghịch
Chương 56
Có thể thấy rất rõ khi lên đến rank hai, đối thủ đối chiến 3V3 đương nhiên cũng sẽ là tổ đội thuộc rank hai.
Trình độ của tổ đội ‘Không phục’ bên kia Tiếu Thương Khung hiểu rất rõ. Ba thành viên bên đó cũng chẳng phải loại hiền lành gì, nhưng không hiểu tại sao khi cậu ta hỏi Lâm Tiếu có muốn bàn kế hoạch tác chiến không thì vẫn nhận lại một câu như cũ: “Đương nhiên vẫn là cậu gϊếŧ một, tôi gϊếŧ một rồi.”
Rất tốt. Rất đơn giản, rất thô bạo. Cực kỳ hợp khẩu vị của Tiếu Thương Khung. Tiếu lão bản cũng không khách sáo nữa. Cậu ta như thanh niên mới lớn đi khai trai ở hộp đêm chỉ mặt chọn hoa khôi: “Nếu vậy Đại Hải Triều Thanh đương nhiên là của tôi.”
Lâm Tiếu nhìn đội hình đối phương, thuận miệng nói: “Vậy tôi gϊếŧ Mục Sư trước. Có điều trận này cần em gái phối hợp cùng tôi một chút.”
Theo lý thuyết, Tiếu Thương Khung lựa chọn đối đầu với Đại Hải Triều Thanh phải là người gặp khó khăn hơn. Nhưng hiện giờ không ai hoài nghi quyết định này của Lâm Tiếu. Dù sao thì câu nói ban nãy của Cáp Lâu Khải Đế lực sát thương quá lớn, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn sẽ trở thành đối tượng tập trung toàn bộ giá trị cừu hận của đối phương.
Phân chia xong, Tiếu Thương Khung trực tiếp vòng sang bên cạnh.
Quỷ Manh Manh mang theo Cáp Lâu Khải Đế nghênh ngang tiến lên chính giữa bản đồ.
Mặc dù không phải toàn bộ thành viên bên đối diện đều rớt não nhưng lúc bắt đầu rồi cũng chẳng khác các tổ đội trước đó là mấy. Hai bên vừa chạm trán đã biến thành quần ẩu.
Ba người bên kia tất cả nhằm hướng Cáp Lâu Khải Đế lao đến. Sau khi Quỷ Manh Manh đứng tại chỗ tiến hành đọc chú, quăng ra một skill Địa thích hư không, sau đó lập tức cùng Cáp Lâu Khải Đế lùi về sau một bước. Vì tầm nhìn hạn chế, đám người đang chạy đến hoàn toàn không phát hiện ra, chuẩn xác đạp thẳng lên, một giây sau địa lôi dưới mặt đất nổ tung. Đối diện dính đòn đông cứng tại chỗ, khoảng cách hai bên nhanh chóng được kéo giãn.
Động tác của Quỷ Manh Manh không ngừng lại. Quyền trượng vung lên vẽ ra một đường cong quỷ dị giữa không trung. Trong nháy mắt trên người Tuyết Hồ đã treo thêm một đòn Khổ Chú. Quỷ chú bao quanh nhân vật một tầng khói xanh thẫm quỷ dị, thanh máu đếm ngược 30s dưới tác dụng ngày càng mạnh của Khổ Chú dần tụt xuống từng chút từng chút một.
Sau khi debuff bất động kết thúc, Tuyết Hồ nhanh chóng tự phục hồi. Cậu ta tùy tiện kéo thanh máu chỉ còn có mỗi một chấm nhỏ của mình lên. Đang chuẩn bị kéo máu cho tổ đội thì lại bất ngờ bị một bóng người vọt qua cắt ngang thời gian đọc chú.
Sau khi xông thẳng vào giữa trận địa, Tiếu Thương Khung dùng Toàn phong chém ngang một nhát, bất ngờ cắt đứt toàn bộ kỹ năng vừa được phóng ra. Sau đó Tiếu lão bản lập tức di chuyển về phía trước, dựng thẳng trọng kiếm Thượng Lôi đang phát sáng, ba phát liên tiếp không một kẽ hở nhanh như chớp bổ về phía Đại Hải Triều Thanh, bức đối phương tách khỏi đội hình.
“Đờ mờ, để ông đây chơi với tên này, các cậu đi thông chết vυ" em cho tôi!” Đại Hải Triều Thanh bị đánh phủ đầu sắc mặt đen như đáy nồi, kịp thời mở ra Thánh kiếm phòng ngự đỡ được công kích, nhấc kiếm chém một nhát kiếm phong về phía Tiếu Thương Khung.
Tiếu Thương Khung thay đổi động tác, mượn dịch chuyển tránh được vô số kiếm ảnh chém tới, tiết tấu tiến công dồn dập ban nãy cũng vì thế mà chậm lại.
Đại Hải Triều Thanh nắm lấy cơ hội, hồng quang trên trọng kiếm lóe lên, mang theo ánh lửa đỏ rực chém thẳng về phía đối diện.
Thấy đối phương nắm được thời cơ phản kích, Tiếu Thương Khung cũng không vội vàng. Cậu ta nhìn hai người còn lại bên địch vẫn đang tập trung đánh về phía Cáp Lâu Khải Đế thì trong lòng đại khái đoán được đây hẳn là chủ ý của Đại Hải Triều Thanh, cực kỳ có tâm mà nhạo báng đối phương trên kênh chat: “Thế nào, thế này coi như là cuối cùng cũng có cơ hội đơn đấu với ông đây một lần rồi?”
Vừa dứt lời tốc độ điều khiển nhân vật của cậu ta cũng không dừng lại mà chuẩn xác giơ kiếm lên đỡ được một đòn hỏa kích. Tiếu Thương Khung lùi về sau, mượn đà lao lên trực tiếp đè Đại Hải Triều Thanh nằm bẹp trên đất.
Đại Hải Triều Thanh vất vả chống cự, thấy hai người khác định quay lại hỗ trợ thì vội vàng ngăn bọn họ lại: “Mặc kệ tôi, gϊếŧ vυ" em trước!”
“…” Hoan Lạc Tụng đối với sự cố chấp đem thù hằn cá nhân mang vào thi đấu tổ đội của cậu ta hoàn toàn câm nín. Mặc dù bọn họ có dự cảm trận này lành ít dữ nhiều nhưng giờ này chạy sang hỗ trợ chẳng khác nào tát vào mặt đồng đội nên cậu ta đành bất đắc dĩ nhắm mắt làm bậy theo vị Đại Hải: “Tuyết Hồ, theo tôi.”
Hai người Lâm Tiếu và Vưu Cảnh bên này cũng nhìn thấy rõ ràng.
“Thương Khung, không tồi nha, đè bẹp đối phương luôn thôi.” Lâm Tiếu vô cùng thưởng thức tình thế rõ ràng đang nghiêng về một bên trong trận đấu, cười híp mắt khen một câu: “Lần này xem ra First Blood là của cậu rồi!”
“Con cháu trong nhà, không nghe lời ông nội dám ra ngoài làm bậy, bắt được nhất định phải đánh chết.” Tiếu Thương Khung đè lên Đại Hải Triều Thanh mà đánh, đánh đến vô cùng chuyên nghiệp vô cùng điêu luyện, hơn nữa tâm tình còn rất tốt. Rõ ràng bình thường Tiếu Thương Khung đã chẳng vừa mắt tên Hải Triều kia có điều là do e ngại mặt mũi công hội nên chưa tính toán. Hôm nay có cơ hội vì thế Tiếu lão bản rất không ngần ngại bạo phát thú tính.
Có điều ân oán cá nhân vẫn là chuyện của ân oán cá nhân. Chuyện quan trọng hơn hiện giờ là thi đấu tổ đội. Thấy hai vị bên tổ đội ‘Không phục’ xông lên, Tiếu Thương Khung không quên nhắc nhở Lâm Tiếu: “Hai người kia đều là cao thủ, cậu kéo em gái cẩn thận một chút.”
“Ha, cao thủ, cao được bao nhiêu thủ?” Lâm Tiếu nhàn nhạt đáp. Anh ngáp dài một cái: “Vừa đúng lúc giúp tôi mở mang tầm mắt một chút xem.”
Vừa dứt lời thì ma trượng trên tay Quỷ Manh Manh cũng nâng lên.
Bản đồ đối chiến là Cổ Mộ Kinh Hồn, nên từ bên cạnh nhân vật quỷ đạo sĩ mặc một bộ đồ đen lại đội cái mũ đỏ từ từ bốc lên một đoàn hỏa diễm lấp lửng đầy âm u. Toàn bộ hình ảnh này xuất hiện giữa đêm khuya rất dễ hù ma người nhìn.
“Mau tránh đi!” Hoan Lạc Tụng vội hô lên, Tuyết Hồ cũng nhanh chóng nhảy sang bên cạnh.
Ngay lúc mà bọn họ vừa lao ra thì chỗ ban nãy hai người vừa đứng bốc lên một ngọn lửa màu tím đầy quỷ dị tựa như lửa lan trên đồng cỏ bùng lên dữ dội. Tới khi lụi tắt chỉ để lại trên đất đai khô cằn một màn khói xám nhàn nhạt.
U Hồn Chi Hỏa là kỹ năng tổn thương cao nhất của Quỷ Đạo Sĩ. Tốc độ cảm ứng cùng phản ứng nhanh nhạy của hai người họ cuối cùng rơi vào hư không.
Nhưng Hoan Lạc Tụng và Tuyết Hồ còn chưa kịp thở ra một hơi chỉ thấy một luồng sáng tối màu đập thẳng vào người Tuyết Hồ, sau đó tản ra hóa thành một đám sương mù lượn lờ quanh người, ngăn trở tầm nhìn của đối phương.
Cùng lúc đó, sau khi áp sát đến khoảng cách nhất định, Hoan Lạc Tụng cũng hoàn thành đọc chú.
Một đòn Thúc phược ấn rơi xuống người Cáp Lâu Khải Đế, giảm 50% tốc độ di chuyển của nhân vật. Hoan Lạc Tụng không dừng lại, pháp trượng trong tay tiếp tục xoay tròn. Ba đợt sấm sét chói mắt liên tiếp phóng ra giữa không trung đột nhiên nổ tung, hóa thành ngàn vạn tia sáng trực tiếp đánh tới đối phương.
“Cậu xử lý Quỷ đạo sĩ, tôi bắt Mục Sư.” Nhìn Mục Sư bên phía đối thủ trong vô vàn chớp giật rớt mất một phần ba thanh máu Hoan Lạc Tụng để Tuyết Hồ qua một bên, dùng U linh tật bộ để tăng tốc di chuyển, nhanh chóng tấn công về phía Cáp Lâu Khải Đế.
Xếp hạng cá nhân của hai cao thủ trong tổ đội ‘Không phục”’ đều nằm ở rank hai. Bọn họ cũng đã nhận ra bên phía Lâm Tiếu áp dụng sách lược tập trung hỏa lực để tiêu diệt Vυ" Em. Với trình độ của Tuyết Hồ, cho dù không cần bàn kế hoạch tác chiến trước thì cả hai cũng coi như đều ngầm thừa nhận loại phương thức gần như 1V1 có lợi hơn này.
Tuyết Hồ tự hồi máu cho bản thân, ngoài dự đoán của cậu ta là thời gian khi đọc chú hoàn toàn không hề bị cắt ngang, càng đáng ngạc nhiên hơn là thậm chí đến tận khi debuff kết thúc, tầm nhìn khôi phục, vẫn không hề bị đối phương tấn công.
Cậu ta đảo tầm nhìn tìm kiếm, chỉ thấy Quỷ đạo sĩ một giây trước còn đang đuổi gϊếŧ mình không những không áp sát mà lại còn quay đầu chạy về hướng ngược lại một cách rất khó hiểu.
Giống như nghe được tiếng lòng của bọn họ, trong kênh bản đồ xuất hiện tin nhắn của Quỷ Manh Manh: “Không gϊếŧ tôi trước lại muốn thịt em gái của bọn tôi. Có phải các cậu nghĩ quá nhiều rồi không?”
Nhìn những lời này, Tuyết Hồ và Hoan Lạc Tụng chỉ cảm thấy như thể có một ngàn con thảo nê mã rầm rập chạy qua trong đầu. Cái đậu xanh, rõ ràng là tên này đặt mưu gϊếŧ Mục Sư trước! Bây giờ lại vì Mục Sư bên mình bị đuổi gϊếŧ mà từ bỏ cơ hội diệt đối thủ. Cái người này rốt cuộc làm thế nào đánh được lên được tới rank hai vậy hả??? Không có lập trường như thế, không phải học sinh tiểu học đấy chứ?!
Không đợi bọn họ chửi bới thầm trong lòng xong thì trên kênh tổ đội của Lâm Tiếu đã xuất hiện tin nhắn đầu tiên kể từ khi bắt đầu vào trận của Cáp Lâu Khải Đế: “Gϊếŧ Mục Sư, không cần để ý đến tôi.”
Lâm Tiếu hùng hồn: “Em gái đừng sợ, bọn họ muốn thịt em phải bước qua xác của anh đây!”
Vưu Cảnh vốn đã gõ bốn chữ: “Đối phương quá yếu” vào khung chat, nghe được câu này, lại lần lượt xóa từng chữ từng chữ đi.
Y kéo HP của mình về nguyên bản, đứng một bên lẳng lặng nhìn.
Trong lúc này, Quỷ Manh Manh dùng Địa Thích Hư Không phong tỏa vị trí của Hoan Lạc Tụng. Sau khi tiện tay ném cho người ta một chiêu Hủ Hóa*, lại treo lên người đối phương Mạt nhật chú.
(Thuật làm mục nát??? Toi cũng không rõ nữa nên để hán việt nha mn ơi.)
Hiệu quả nguyền rủa của quỷ chú xoay vòng quanh trên đầu Hoan Lạc Tụng. Dưới góc ảnh nhân vật xuất hiện 1 phút đếm ngược kết thúc debuff Cốt lâu đặc biệt chói mắt.
Sau khi kết thúc 1 phút, nhân vật nhận quỷ chú phải chịu thương tích nghiêm trọng.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Ngoan, Đại Thần Đừng Nghịch
- Chương 56