Chương 24: Muộn thế này còn uống cà phê

Trong đó Giang Ngu bị đánh dấu, đăng kèm một bức ảnh chụp khi đăng thông báo, kiểu tóc và trang phục giống hệt trong ảnh động. Bộ quần áo mà Úc Thời Thanh mặc cũng bị đánh dấu, kèm theo là bức ảnh so sánh với một bộ đồ thể thao Giang Ngu đã từng mặc.

Trong tệp ảnh động có một tấm cực kỳ thu hút.

Giang Ngu nắm tay người phía sau, mở cửa bước vào một cửa hàng đồ lót gợi cảm. Việc này khiến tưởng tượng của mọi người bay xa.

Thấy vậy, Nhậm Bách cũng không nhịn được mà đoán về tính chân thực của tin tiết lộ này.

Dù sao nhìn như vậy thực sự là quá thật rồi!

Gương mặt Đàm Ngôn Phi tối sầm: "Chúng ta vào phòng nghỉ nói chuyện."

Vào đến phòng nghỉ, vừa đóng cửa lại, anh ta quay người nói ngay: "Giang Ngu, chuyện này tôi đã nhắc nhở cậu từ lâu rồi, hơn nữa các cậu trùm kín như vậy, có khi biến tin giả thành thật mất. Cư dân mạng sẽ coi thầy Úc là Omega, vậy thì chúng ta càng yếu thế. Giờ tôi đang đợi người kia báo giá, sau đó chuyển tiền mua đứt càng sớm càng tốt."

Giang Ngu cười giễu cợt: "Mua loại đồ này chỉ chứng minh tôi có tật giật mình."

Đàm Ngôn Phi sửng sốt, bỗng có cảm giác không lành: "Cậu định làm gì?"

"Không cần quan tâm." Giang Ngu nói: "Đăng lên thì sao, giả thì vẫn là giả."

Đàm Ngôn Phi cau mày: "Cậu nói câu này là quá vô trách nhiệm, chuyện này bất kể là thật hay giả, chỉ cần đăng lên sẽ ảnh hưởng đến cậu, huống hồ trong video cậu và thầy Úc có hành động như vậy, đến lúc đó chúng ta giải thích thế nào? Tôi giúp cậu làm rõ ra sao? Ngay cả tôi cũng không hiểu nổi!"

Giang Ngu nhìn anh ta bằng ánh mắt sắc bén sâu thẳm.

Đàm Ngôn Phi hoang mang trong chốc lát, cắn răng xin lỗi: "Xin lỗi, tôi hơi nôn nóng. Cậu không hiểu, dính vào chuyện này là một rắc rối, không giải quyết tốt…"

"Tôi mong anh giữ bình tĩnh." Giang Ngu ngắt lời anh ta: "Tôi thấy chuyện này không quan trọng. Dù tin tiết lộ là thật thì sao, tôi vẫn độc thân."

Đàm Ngôn Phi sững sờ: "Nhưng, fan của cậu..."

Anh ta không nói tiếp.

Vì Giang Ngu chưa bao giờ là một người nổi tiếng sống dựa vào fan, cậu là ca sĩ, ca sĩ hàng đầu.

Úc Thời Thanh cũng nhìn về phía Giang Ngu.

Lần trước xuất hiện trên hot search, từ phản ứng của Giang Ngu đã cho thấy cậu có tính cách mạnh mẽ, không quan tâm đến những tin đồn bịa đặt. Có vẻ lần này cũng vậy.

Nhậm Bách lén thì thầm vào tai anh: “Vậy chúng ta cũng không quan tâm?”

Úc Thời Thanh đáp: “Ừ.”

Một là đối với tin đồn anh cũng có thái độ giống như Giang Ngu, không cần phải bận tâm, hơn nữa trong ảnh động gần như không nhìn rõ đó là anh. Hai là anh thật sự cũng không quản nổi.

Dường như chỉ có Đàm Ngôn Phi không thể ngồi yên. Là quản lý của Giang Ngu, có lẽ ít nhiều gì cũng lo lắng.

Nhậm Bách thông cảm cho anh ta, tiện thể đề nghị quay về khách sạn, tránh bị nhân viên bên ngoài nghe ngóng.

Sau khi trở về khách sạn, bốn người cùng ăn tối dưới tầng rồi mỗi người trở về phòng mình tắm rửa.

Úc Thời Thanh đặc biệt mặc sẵn đồ ngủ mới ra ngoài, khi đi đến quầy rượu nhỏ để rót nước, phát hiện Giang Ngu đang ngồi dựa vào quầy, một tay cầm cà phê uống, tay kia cầm điện thoại không biết đang soạn gì.

Thấy anh đến, Giang Ngu liếc anh một cái, thấy bộ đồ ngủ gọn gàng mới hài lòng nhìn sang chỗ khác.

Úc Thời Thanh nói: “Muộn thế này còn uống cà phê.”

“Ừ.” Nói xong, Giang Ngu dừng lại một chút rồi giải thích thêm: “Lát nữa còn phải viết nhạc, uống một ly để tỉnh táo.”

Úc Thời Thanh nói: “Mai phải dậy sớm, nghỉ ngơi sớm đi.”

Giang Ngu dừng tay đánh chữ trên màn hình: “Ừ, được.”

Cuộc trò chuyện kết thúc ở đây.

Úc Thời Thanh rót nước xong quay trở lại phòng.

Anh đã quyết định không quan tâm đến tin đồn, đọc kịch bản đến khoảng mười giờ rồi đi ngủ.

Sáng hôm sau.

Úc Thời Thanh xuống tầng ăn sáng trước.

“Giang Ngu đâu?” Nhậm Bách đã ngồi chờ từ sớm, thấy anh xuống một mình liền nhìn về phía cửa.