Nhan Hồng Vận lại giới thiệu với Giang Ngu: "Tổng giám đốc Giang, đây là thầy Úc, người sẽ đóng vai Kế Minh, Úc Thời Thanh."
Úc Thời Thanh thuận thế chào hỏi: "Tổng giám đốc Giang."
Giang Ngu ngoài cười nhưng trong không cười: "Thầy Úc, thật là trùng hợp, sau này còn phải nhờ thầy Úc chỉ dạy nhiều."
Nhan Hồng Vận ngạc nhiên: "Hóa ra hai người đã quen biết nhau sao?"
Úc Thời Thanh nói: "Đã gặp."
Giang Ngu nói: "Không quen."
Nghe thấy lời của Úc Thời Thanh, Giang Ngu nhướn mày: "Ồ? Hóa ra chúng ta đã gặp nhau?"
Nghe giọng điệu của cậu, Úc Thời Thanh biết rằng đối phương đến không có ý tốt. Xem ra hôm qua đã rất tức giận.
Như thế này, e rằng việc thay đổi kịch bản sẽ không thành công.
Nghĩ đến đây, ngay cả Úc Thời Thanh cũng không thể không thở dài.
May mắn đối với anh luôn như một thứ xa xỉ, anh đã sớm quen với điều đó nhưng vẫn có chút cảm thán.
Nghe vậy, anh nói: "Cũng có thể coi như chưa gặp, miễn là tổng giám đốc Giang vui vẻ."
Lời này anh nói rất chân thành, dù sao đi nữa người sai cũng là anh.
Nhưng Giang Ngu lại bị lời này của anh làm cho nghẹn ngang, sắc mặt dần dần đen lại.
Nhan Hồng Vận: "..."
Nhận ra rằng hai người này dường như không hợp nhau lắm, sau khi mời hai người ngồi, anh ấy quyết định chuyển đề tài: "À, chắc tổng giám đốc Giang đã xem qua kịch bản rồi phải không? Có cảm thấy vấn đề gì không? Nếu có biên kịch cũng ở đây, xem thử liệu chúng ta có thể điều chỉnh trước khi chính thức quay không."
Lời nói rất giữ thể diện.
Bỏ qua thân phận nhà đầu tư, lý do chọn Giang Ngu làm diễn viên chính cũng đã rõ ràng, là để đảm bảo doanh thu, Nhan Hồng Vận không thể không cẩn trọng. Giống như Giang Ngu, [Giải cứu ngày tận thế] cũng là tác phẩm mới để chuyển mình của anh ấy, danh tiếng là rất quan trọng.
Giang Ngu nói: "Những điều này các người chuyên nghiệp hơn tôi."
Thấy cậu dễ nói chuyện, Nhan Hồng Vận thở phào nhẹ nhõm: "Là thế này, tôi thấy kịch bản có một chút vấn đề nhỏ."
Giang Ngu hỏi: "Vấn đề gì?"
Nhan Hồng Vận nói thật: "Tôi cảm thấy nhân vật của thầy Úc có chút vấn đề, tôi muốn thay đổi một chút."
Nhân vật của Úc Thời Thanh?
Trong lòng Giang Ngu nhanh chóng tính toán.
Cậu còn chưa mở miệng, quản lý sau lưng đã lập tức cau mày nói: "Anh muốn thay đổi thế nào?"
Nhan Hồng Vận vội nói: "Yên tâm, phần diễn của Giang Ngu sẽ không bị cắt giảm, tôi chỉ muốn điều chỉnh nhân vật của Úc Thời Thanh trong khuôn khổ cốt truyện hiện có."
Người quản lý vẫn định nói gì đó nhưng Giang Ngu đột nhiên giơ tay ngắt lời anh ta, cậu nhìn về phía Nhan Hồng Vận: "Thay đổi như vậy có lợi cho bộ phim không?"
Nhan Hồng Vận gật đầu: "Tất nhiên là có lợi!"
Anh ấy chỉ nói bốn chữ này, còn chưa kịp giải thích chi tiết đã thấy Giang Ngu có vẻ như đồng ý, không khỏi mừng thầm.
Khi anh ấy định cố gắng thêm một chút thì nghe thấy quản lý của Giang Ngu lên tiếng trước.
"Chờ đã." Người quản lý lạnh lùng nói: "Tôi muốn bàn bạc với Giang Ngu về việc này. Được không đạo diễn Nhan?"
Nhan Hồng Vận đồng ý.
Úc Thời Thanh cũng rất hiểu.
Giang Ngu vốn là diễn viên chính, việc thay đổi kịch bản để tăng thêm đất diễn cho người khác sẽ có hại cho diễn viên chính nên dù Giang Ngu không đồng ý cũng không có gì lạ.
Nhưng điều làm anh ngạc nhiên là sau khi thảo luận với quản lý, Giang Ngu trở lại văn phòng và ngay lập tức đồng ý với yêu cầu của Nhan Hồng Vận.
Anh nhìn sang nhưng thấy sắc mặt của quản lý không được tốt lắm, có vẻ như anh ta và Giang Ngu không đạt được thỏa thuận.
Ánh mắt Úc Thời Thanh thoáng chút suy tư.
Giang Ngu sẵn sàng xung đột với quản lý chỉ để giúp anh thay đổi kịch bản, thậm chí không ngần ngại hy sinh lợi ích của mình, chẳng lẽ chỉ vì lợi ích của bộ phim?
Anh đang suy nghĩ thì nghe thấy giọng nói của Giang Ngu.
"Đạo diễn Nhan, còn việc gì khác không?" Giang Ngu nói: "Nếu không còn, tôi muốn nói chuyện riêng với thầy Úc."