Chương 11

Từ sau đó cô cũng trloi tn của anh ít hơn. Đặc biệt lúc anh ở nhà cô tuyệt nhiên ko trloi tin nhắn. Lắm khi chờ mãi k thấy cô đâu anh lại hỏi:

- Em ko trả lời anh thật à? Anh vẫn có thể nói chuyện với em mà.

- Anh ngủ sớm đi. Mai nc sau. (cô trloi vì k muốn anh cứ phải chờ đợi nữa)

Đã lâu rồi cô ko về nhà bố mẹ đẻ để chơi.. Hôm nay xin nghỉ làm 2 ngày, cô đưa 2 con về chơi với ông bà ngoại. Lâu ngày ko được gặp cháu ông bà thik lắm.. Ông lái xe ra tận nơi đón 3 mẹ con về.. Lắm khi nghĩ lớn từng này rồi mà Bố vẫn chiều con gái thật. Về nhà tuy 2 thằng cứ cuốn lấy mẹ nên cô cũng mệt mỏi, nhưg đầu óc thoải mái thì mệt đến vậy cô vẫn vui.. Biết tin cô về nhà anh có vẻ vui. Vì cô sẽ trloi tn anh thường xuyên chứ ko ngắt quãng nữa.. Vừa hay hôm nay vợ con a cũng về với ông bà nội nên anh ở nhà 1 mình. Anh ko sống cùng bố mẹ, nên thi thoảng anh vẫn để vợ con anh ở nhà bố mẹ cho ông bà vui.. Tối hôm ấy, anh gọi điện cho cô liên tục. Cũng ko muốn bố mẹ nghĩ gì nên cô chỉ nói chuyện bâng quơ với anh, rồi bảo có gì tối gọi lại..

Tối, cho 2 con ngủ xong cô gọi điện cho anh định nc 1 chút rồi đi ngủ. Gọi cho anh nhưng anh tắt đi gọi lại. Anh lúc nào cũng vậy, từ ngày xưa hay đến giờ cũng chẳng bao h nghe máy của cô. Lắm khi cô trêu "nghĩ em ko có tiền gọi điện sao". Anh chỉ cười rồi bảo "Anh ko muốn nghe máy của em, chỉ muốn là người gọi cho em".

- Em buồn ngủ chưa?

- Buồn ngủ còn gọi được cho anh nữa sao?

- Hi, nói chuyện facetime được chứ?

- Em tắt điện cho 2 con ngủ rồi.

- Em bật lên cho anh nhìn em 1 tí thôi.

- Hơ, nhìn mặt e còn đang suy nghĩ mà còn đòi nhìn tí nữa sao?

- ui zời, có còn gì anh chưa nhìn đâu..

- Sax, em k muốn nghe anh nói thế đâu...

- Uh, thế e bật điện đi anh gọi ft.

- Ok anh gọi đi..

Rồi 2 người nói chuyện ft, cô cũng chỉ định nói 1 chút thôi nhưng ánh mắt anh nhìn cô qua đt, cũng đủ khiến cô thấy chẳng muốn rời..

- 12h20 rồi. Đi ngủ thôi anh.

- Nc lúc nữa đi. Mai e về rồi sao anh nc với e như này đc nữa.

- Thế nc đến 2h sáng luôn nhé.

- 4h sáng cũng được. Haha

- Muốn e xấu đi đúng ko?

- Với anh em lúc nào cũng đẹp... Em...!

- Gì vậy?

- Anh nhớ em lắm. Mấy nữa anh sắp xếp ra ngoài đấy với em nhé!

- Anh tốn tiền mua nỗi nhớ thế sao?

- Từ xưa yêu em lúc nào anh chẳng tốn tiền mua nỗi nhớ.

- Nhưng h khác rồi.

- Chẳng khác gì, giờ anh còn thấy muốn ra nhiều hơn.

- Em thì ko muốn gặp đâu..

- Anh biết!! Anh ko đòi hỏi gì cả.. (Cập nhật chap mới liên tục tại Truyện vkl chấm cơm - https://truyen v k l.com) Chỉ là muốn gặp em, nhìn em bên ngoài. Dù ngồi cà phê hay ngồi xem phim thôi cũng được. Chỉ cần em đưa anh đi...

- Em ko muốn. Anh đừng tốn tiền vào việc này.. Em chỉ muốn đến đây thôi..

Nói rồi anh im lặng.. 2 đứa cứ nhìn nhau như vậy qua đt.. Thấy a có vẻ buồn cô nói sang chuyện khác.

- Sao ngày xưa anh lại lấy vợ anh?

- Vì 1 lời hứa. Khi gặp anh k xdinh lấy nhưng vì hứa rồi nên anh mới lấy.

- Bây h vợ đẹp con đẹp rồi, anh cũng nên gìn giữ..

- Anh vì con là nhiều.. Nhưng vợ anh cũng dễ tính. Chịu đựng được anh cũng giỏi. Nếu là em chắc em chẳng chịu được.

- Đúng vậy, thế nên em mới ko lấy anh.

- Nhưng nếu lấy em, biết đâu giờ anh sẽ khác

- Chỉ là chưa là của nhau thì anh nghĩ vậy. Chứ là của nhau rồi thì chẳng đc như giờ này đâu.

- Em có yêu anh ko?

- Việc ấy ko quan trọng nữa.

- Anh chưa bao h hết yêu em. Từ khi em bỏ anh.. Anh vẫn nghĩ vì sĩ diện. K nghĩ chỉ mấy tháng sau e đi lấy chồng.

- Em cũng k nghĩ mình lấy chồng. Trước ngày cưới, có 1 đứa bạn thân em nó ngủ với em, nó khóc vì k tin nhanh nvay..

- Đâu chỉ có nó khóc đâu. Có 1 người còn khóc nhiều hơn nó....

- Em ko hỏi là ai đâu.

- Anh cũng sẽ ko trả lời là ai. Đợt đấy lần đầu tiên anh đi bay nhảy, tuần đi bar vài lần.. Những lúc mọi thứ là ảo giác, anh lại nhớ đến em.. Anh chưa từng thôi theo dõi em. Dù ko dùng fb, nhưg vẫn xem fb em hàg ngày. Em chẳng post cái gì mới, anh chỉ biết xem đi xem lại ảnh của em chụp từ bao giờ. Có những khi gọi điện cho e, thấy e Alo xong anh lại tắt máy. Chỉ muốn nghe giọng của em. Muốn nói gì đó nhưg sợ em nhận ra giọg anh, vì dù sao e cũng đã lấy chồng rồi. Những lần ra Bắc, muốn gọi cho em mà ko dám gọi, sợ em quên mất 1 người như anh rồi... Sau lần em ngồi với anh T và gọi chúc mừng anh cưới vợ, lúc ấy anh mới biết e vẫn còn biết đến anh. Sau đó anh mới dám lập fb, chủ yếu để kết bạn với em, để được xem fb em hàg ngày. Em toàn để chế độ bạn bè, nên a dùg fb người khác vào cũng chẳng thấy gì.. Từ khi lập fb, ngày nào a cũng vào fb của e, chỉ sợ 1 lần ko để ý e post cái gì lên rồi anh ko đọc đc. Và rồi đến tận bây h, khi thấy em vẫn dành cho anh những điều này.. Anh chẳng mong gì hơn. Chỉ mong 1 ngày em đừng im lặng bỏ anh như lần trước.. Có thể lại là những đêm bay nhảy cho quên đi, nhưg anh thật sự ko muốn.... Ô sao em tắt điện vậy?

- Con em tỉnh giấc..

Thực chất là cô đang khóc, cô nén cảm xúc từ khi anh nói và đến h cô k thể chịu đựng được. Cô k muốn anh nhìn thấy cô lúc ấy...

- Ngủ thôi anh.. Hơn 3h sáng rồi.

- Uh, em tắt máy trước đi...

- Thôi, e lười ko muốn thò tay ra khỏi chăn để tắt đây này..

- Còn anh thì k muốn ấn nút tắt...Hay cứ kệ để nvay đi ngủ đi..

- Máy em còn 1% pin thôi, sập nguồn mất.

- Em..

- Vâng..

- Quay sang đây anh ôm đi ngủ được ko???

- Anh đừng nói vậy, em thấy buồn lắm...

- Anh nhớ em quá. Làm sao đây?

- Em thì.....Thấy.... Vẫn yêu anh nhiều quá!

Cảm xúc quá nhiều, cô khóc ko thôi. Cô mím chặt môi, chỉ sợ bật thành tiếng.. Nhìn qua màn hình đt, thấy anh im lặng lấy tay che mắt, môi anh run run.... Đêm hôm ấy, có 2 người đang khóc cho mối tình dang dở......