Chương 41

Còn có một bà tử hỏi chuyện, phía sau có một nha hoàn ghi chép, chủ yếu là hỏi hành tung của người trong viện này ngày hôm qua.

Từng việc từng việc, đều phải đối chiếu thật kỹ càng.

Thẩm Diệt ngồi ở hành lang nghe, trong lòng nghĩ động tác của phủ đệ không chậm, đáng tiếc là họ đang tìm một người không tồn tại, có tìm đến năm sau cũng vô dụng.

Bận rộn cả một ngày, cũng coi như lật tung cả Phủ quốc công này.

Lúc Trương ma ma và những người khác rời đi, Thẩm Diệt khách sáo tiễn một đoạn.

Hoàng hôn, ở chính viện, mọi người trở về bẩm báo: “Lão phu nhân, phu nhân, nhị phu nhân, đều đã tra rõ. Có mấy người không nói rõ hành tung, nhưng tra xét nghiêm thì là trốn việc đi đánh bạc. Chỉ có nhị phu nhân bên kia có một nha hoàn… Hôm qua nhân lúc hỗn loạn đã đi đùa giỡn với tiểu tư. Những việc khác đều không có vấn đề gì.” Trương ma ma nói.

Hàn thị mặt lúc xanh lúc trắng, thật sự rất mất mặt.

Lão phu nhân liếc bà ta một cái mới nói: “Tra hỏi nha hoàn kia thế nào rồi?”

“Bẩm lão thái thái, thật sự không tra hỏi ra được gì, nàng ta chỉ nghe bà tử kia nói tam tiểu thư xảy ra chuyện, liền vội vàng đi tìm ngũ công tử.” Trương ma ma nói.



“Vậy tam tiểu thư kia tra thế nào?”

“Bẩm lão thái thái, tam tiểu thư kia cũng không có vấn đề gì, tam tiểu thư lúc đó đều bận tiếp khách, không xảy ra chuyện gì. Cơ bản cũng không đi đâu.”

“Vậy tứ tiểu thư thì sao?” Hàn thị đột nhiên hỏi.

“Cái này thì..... tứ tiểu thư hôm qua không có khách. Nhưng nàng ta vẫn luôn có mặt ở đây. Sau đó không có ai nói chuyện với nàng ta, nàng ta liền ngồi ở một đình trong hồ uống trà. Người đến người đi, cũng luôn có người nhìn thấy. Về phần nha hoàn của nàng ta, từ trước khi xảy ra chuyện đã luôn ở bên lục tiểu thư. Lục tiểu thư không chịu được rượu, nha hoàn của nàng ta tuổi còn nhỏ, có chút không kham nổi việc chăm sóc lục tiểu thư một mình.” Trương ma ma nói.

Những ma ma còn lại cũng gật đầu xác nhận.

“Vậy Chu di nương bên kia có động tĩnh gì không?” Hàn thị chuyển mối nghi ngờ cho Chu di nương.

“Bẩm nhị phu nhân, Chu di nương tiếp đãi người nhà, cũng không rời đi. Bà tử bên kia cũng được người nhà họ Hàn xem mặt qua, cũng không phải.”

“Một người sống sờ sờ, vậy mà có thể bay lên trời trốn xuống đất sao?” Lão thái thái tức giận nói.

Nhưng bà ta tức giận thế nào, thì chuyện này vẫn kỳ quái như vậy.