Tuy nhiên, cách cải trang của Hoa Nương, nha hoàn của Tả di nương, là do Thẩm Diệc làm cho nàng ta.
Chỉ cần một bộ quần áo của bà tử, một bộ tóc giả, rồi xoa bóp một ít thuốc nhuộm lên mặt để tạo ra vài nếp nhăn.
Chỉ cần không đến quá gần, cúi đầu xuống, nhìn vào là thấy hệt như bà tử.
Hàn nhị tiểu thư say rượu lại uống thêm vài ngụm trà lạnh có bỏ thuốc mê, thế nào cũng phải hôn mê một lúc.
Sau đó dụ dỗ nha hoàn muốn lập công đi tìm ngũ công tử báo tin là được.
Nàng ta muốn lập công, muốn theo chủ tử hầu hạ, chắc chắn sẽ không nói những lời này với người khác. Mà sẽ một mình đi tìm.
Ngũ công tử rất thương yêu muội muội của mình, khi nghe nói có chuyện không hay, tự nhiên cũng sẽ không kinh động đến người khác, cũng sẽ đi một mình.
Chỉ cần Tả di nương phối hợp, chính là phái một người đến dẫn dụ Hàn nhị tiểu thư đến Trúc Vận Các.
Vì Thẩm Diệc tin tưởng Phồn Tinh, nên Phồn Tinh không thể nhúng tay vào làm chuyện này. Lỡ như có sơ suất thì Phồn Tinh cũng không liên can gì.
Mà cũng trước khi xảy ra chuyện, Phồn Tinh đã đi chăm sóc lục tiểu thư, lục tiểu thư say rượu một mình không thể bỏ mặc.
Như vậy, tốt hơn là đi theo Thẩm Diệc.
Dù sao, Hàn thị chắc chắn cũng phải nghi ngờ đến mình, như vậy càng có nhiều người nhìn thấy Phồn Tinh thì càng tốt.
Trúc ma ma cũng không ở chỗ ở của mình, mà sau khi Thẩm Diệc đi, đã bị gọi đến phòng bếp giúp việc.
Càng có nhiều người nhìn thấy bà ta bận rộn trong phòng bếp cả ngày thì đó sẽ trở thành chứng cứ ngoại phạm chắc chắn nhất.
Kế hoạch này cho đến lúc này, hẳn là đã thành công mỹ mãn.
Thẩm Diệc suy xét lại những điểm trọng yếu trên rồi yên tâm ngủ thϊếp đi.
Sáng hôm sau, Tây viện truyền lời không cần thỉnh an, không ai được đi đâu.
Thẩm Diệc ăn sáng xong, quả nhiên thấy một nhóm người đến.
"Tứ tiểu thư, hôm nay phủ có việc, tiểu viện này của người phải được lục soát". Người nói là bà tử bên cạnh Miêu thị, giọng điệu còn khá khách sáo.
Thẩm Diệc gật đầu: "Được, vậy thì lục soát đi, còn ta... ta ra ngoài hay là ở đây xem?"
“Tiểu thư cứ tùy ý.” Vị Trương ma ma này biết cách đối nhân xử thế, không giống Tôn ma ma kiêu ngạo như vậy.
Thẩm Diệt lui ra đứng ở cửa.
Trương ma ma cười nói: “Lật nhẹ tay thôi, đều là đồ của tiểu thư nhà người ta.”
Vài bà tử đều đáp lời. Động tác quả nhiên chậm lại.