Chương 15: Trao đổi tâm ý

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Diệp Lương cảm thấy chính mình như cá nằm trên đất, vội vàng yêu cầu hô hấp, hai người không ngừng trao đổi nước bọt lẫn nhau. Diệp Dư Hàng như ác lang bắt được con mồi, thiếu chút nữa đem Diệp Lương nuốt vào.

“Ngô ngô……”

Diệp Lương lung tung chụp phần lưng Diệp Dư Hàng, Diệp Dư Hàng tuy rằng không bỏ được buông tha miệng nhỏ ba ba ngọt tư tư, lại lo lắng hắn thật tức giận, đành phải buông ra.

Diệp Lương thở gấp, con ngươi sáng trong bịt kín một tầng hơi nước, ủy khuất nhìn Diệp Dư Hàng, đem Diệp Dư Hàng nhìn xương cốt đều nhũn, cầm lòng không đậu dính qua, ôm eo Diệp Lương, đem cả người đều đặt trên đùi. Diệp Lương cả kinh, phản xạ muốn đẩy hắn, bị Diệp Dư Hàng bắt lấy.

Diệp Dư Hàng duỗi tay, một bên nhìn Diệp Lương, một bên cực kỳ mềm nhẹ mà hôn ngón tay Diệp Lương. Diệp Lương thoáng chốc đỏ mặt, sự tình thân mật hơn nữa đều đã làm, bất quá một cái hôn lại làm hắn ngượng ngùng.

Khăn tắm không biết lúc nào rơi xuống đất, Diệp Dư Hàng tách hai chân hắn ra làm hắn khóa ngồi trên người. Vốn dĩ không có mặc quần áo khiến cho Diệp Lương vẫn luôn ở trạng thái khẩn trương, tư thế nơi riêng tư mở rộng càng làm hắn khẩn trương gia tăng. Hai chân thon dài muốn khép lại, bị Diệp Dư Hàng chế trụ. Diệp Dư Hàng đối Diệp Lương cười một chút, Diệp Lương cảm thấy nụ cười này có điểm âm trầm trầm.

Tay Diệp Lương bị vặn sau người, trước ngực bị bắt dựng thẳng, thoạt nhìn như chủ động đem đầṳ ѵú đưa đến trước mặt nam nhân, Diệp Dư Hàng dùng gương mặt cọ cọ, a cười một tiếng:

“Quả nhiên ngạnh.”

Diệp Lương vẻ mặt không được tự nhiên, loại ngữ khí quả nhiên không ngoài sở liệu của hắn quá đáng ghét.

Thổi ngụm khí, đầṳ ѵú liền run lên một chút, Diệp Dư Hàng chơi cao hứng, không màng Diệp Lương đang chịu tra tấn. Diệp Dư Hàng nhéo nhéo núʍ ѵú, nhẹ nhàng kéo một chút.

“A……”

Đầṳ ѵú màu hồng phấn, được âu yếm rất nhỏ liền thỏa mãn nói thích.

“Thoải mái sao?”

“Thật thoải mái…… Còn muốn……”

“Muốn cái gì? Nói ra, nói ra liền thỏa mãn ngươi.”

Có lẽ là Diệp Dư Hàng quá có mê người, Diệp Lương như bị mê hoặc nhẹ giọng nói khát vọng chính mình:

“Ta muốn lão công hút đầṳ ѵú ta, đem toàn bộ đầṳ ѵú đều hàm trong miệng, dùng đầu lưỡi đánh ta núʍ ѵú!”

Diệp Dư Hàng hô hấp cứng lại, “Thật ngoan, bảo bối nhi!”

Nói xong liền cúi đầu đem tao đầṳ ѵú câu dẫn chính mình hàm vào trong miệng. Như Diệp Lương mong muốn, đem toàn bộ đầṳ ѵú đều hàm vào trong miệng, đầu lưỡi chụp phủi núʍ ѵú phát tao, quầng vυ" cũng bị hàm vào. Diệp Dư Hàng cắn núʍ ѵú nghiến răng, thời điểm nhổ ra toàn bộ đầṳ ѵú đều lớn một vòng, nhan sắc quầng vυ" cũng thâm vài phần.

Lưỡi liếʍ mυ"ŧ đầṳ ѵú, nhũ tiêm cũng được cẩn thận chiếu cố đến. Diệp Dư Hàng dùng sức quá lớn, Diệp Lương cảm thấy hắn như muốn từ giữa hút ra sữa, nhỏ giọng khóc nức nở:

“A Hàng…… Điểm nhẹ…… Đầṳ ѵú muốn hư……”

Diệp Dư Hàng ngẩng đầu, dùng đôi mắt đỏ lên trừng hắn một cái, hung tợn:

“Hư mới hảo, hư xem ngươi phát tao thế nào!”

Diệp Lương thật sự cho rằng hắn là muốn hút phá hư đầṳ ѵú mình, sợ tới mức nhanh chóng xin tha:

“Lão công không cần lộng hư đầṳ ѵú ta……”

“Giữ nó làm gì?”

Diệp Dư Hàng xoa nhẹ một phen đầṳ ѵú bị chính mình chà đạp sưng đỏ không thôi.

Diệp Lương rầm rì không chịu nói, bị Diệp Dư Hàng uy hϊếp, khó khăn nói ra:

“Giữ…… Cho lão công uống sữa……”

Diệp Dư Hàng trợn tròn mắt, không dám tin mình nghe được cái gì, khó có được thời điểm đối mặt phụ thân nói lắp:

“Ngươi, ngươi nói cái gì?”

Diệp Lương giận dữ liếc hắn một cái, vừa thẹn vừa kiên định nói:

“Đầṳ ѵú phải chảy sữa cho lão công.”

Diệp Dư Hàng thật lâu nói không nên lời.

Thời gian chờ đợi trở nên phá lệ gian nan, Diệp Lương không biết hắn có ý gì, hắn không cự tuyệt chính mình thổ lộ còn không phải đáp ứng rồi sao? Nhưng hiện tại lại không trả lời hắn nói, là ngay từ đầu liền không có đáp ứng, hay là…… Hắn đổi ý?

Diệp Lương sắc mặt bỗng dưng tái nhợt.

Diệp Dư Hàng kỳ thật là cao hứng hỏng rồi, không nghĩ tới hắn sẽ nói tao như vậy, dươиɠ ѵậŧ dưới thân trướng đại một vòng, khóe môi gợi lên một mạt ý cười nguy hiểm. Nhìn đến mặt Diệp Lương trắng bệch mới hậu tri hậu giác biết mình đem người dọa sợ, vội vàng đem người ôm vào trong ngực. Lúc này Diệp Lương rốt cuộc nhịn không được, miệng bị hôn đỏ bừng bẹp một cái, khóe mắt gục xuống, nước mắt liền không hề dự liệu hạ xuống, đem Diệp Dư Hàng hoảng sợ, yêu thương hôn nước mắt chướng mắt, đau lòng:

“Thế nào khóc đâu? Đừng khóc, được không?”

Người một khi được hống, liền tìm được người có thể dựa vào, ủy khuất ngược lại càng thêm ủy khuất. Diệp Lương nức nở, thậm chí đánh lên khóc âm.

“Ai u uy, bảo bối nhi, ngươi đừng khóc, tâm ta đều sắp bị ngươi khóc nát.”

Diệp Lương hít mũi, cảm thấy quá mất mặt, nhưng chính là dừng không được.

“Ngươi chỉ có thể ở trên giường bị ta thao khóc có biết hay không?” Diệp Dư Hàng nhíu mày nói.

“Phụt ~” Diệp Lương không nhịn cười ra. (Tui cũng tức cười đây>