Chương 129

Khương Lệnh Uyển ngẩng đầu

nói: "Tứ tỷ tỷ là

một



nương tốt, bây giờ có Tứ tỷ phu

nói

lời này, muội cũng cảm thấy vui mừng. Nếu Tứ tỷ tỷ

đã

ngủ, vậy muội cũng

không

ở lại lại lâu nữa, xin cáo từ."

Chung quy nam nữ có khác. Tạ Trí Phong cũng

không

có tự mình tiễn

đi, chỉ để Tập Hương tiễn



em vợ này ra ngoài phủ.

Lên xe ngựa, Kim Kết

không

nhịn được

nói: "Vị Tứ



gia này này đúng là đối xử với Tứ tiểu thư rất tốt."

Khương Lệnh Uyển cũng gật đầu.

Hy vọng Tạ Trí Phong cứ đối xử tốt với Tứ tỷ tỷ như vậy. Dù sao kiếp trước cũng là do nàng hại tỷ ấy

không

có cách nào lập gia đình.



Trở về Vinh Vương phủ, Lục Tông

đang

ở trong sân làm

một

cái bàn đu.

hắn

nhìn thấy nàng, lúc này mới ngừng lại, đôi mắt trong trẻo

nói: "Lại đây."

Khương Lệnh Uyển ngoan ngoãn

đi

qua.

Nàng

nói: "Bàn đu này

thật

đẹp mắt." Nàng thử đứng lên

trên, hai tay nắm hai bên dây. Đứng như vậy, mới cao hơn Lục Tông

một

chút. Khương Lệnh Uyển lần đầu cảm nhận cảm giác ưu thế

trên

cao, tâm tình tất nhiên tốt hơn mấy phần, nhất thời cười tươi như hoa,

nói, "Tông biểu ca tự mình làm sao?"

Lục Tông thấy nàng thích, lúc này mới đưa tay nặn nặn mặt nàng,

nói: "Thích

không?"

Khương Lệnh Uyển gật đầu,

nói: "Thích." Sau đó chia sẻ tin tức Tứ tỷ tỷ có thai với

hắn. Lục Tông nghe xong, sắc mặt nhàn nhạt ừ

một

tiếng,

một

bộ dáng

không

liên quan tới mình. Khương Lệnh Uyển biết trong lòng

hắn

đang

nghĩ gì,dù sao Tứ tỷ tỷ mang thai, quả

thật

cùng

hắn

không

liên quan. Nhưng nàng hài lòng nha.

Hôn kì của Lục Tông còn hơn nửa tháng, sau đó liền mỗi ngày đều

đi

quân doanh.

Khương Lệnh Uyển lại

không

thể ăn

không

ngồi rồi,

đi

theo Phan Trắc phi quen thuộc

sự

vụ trong vương phủ. Phan Trắc phi có ý định làm khó dễ Khương Lệnh Uyển, mỗi lần

nói

đến chuyện trọng điểm, liền sơ lược,

không

nói

điểm trọng yếu, nhưng có thể

nói

liên miên cằn nhằn nửa ngày.

Phan Trắc phi thấy nàng nghe chăm chú, trong lòng

không

nhịn được thấy nàng ngốc. Đến cùng vẫn còn trẻ.

Khương Lệnh Uyển biết Phan Trắc phi

không

muốn đem quyền hành giao cho nàng,

hiện

này nàng chậm rãi quen thuộc

sự

vụ trong vương phủ, Phan Trắc phi

không

nói, nàng tất nhiên có thể nghĩ cách biết. Nhưng vì vậy, nàng mỗi ngày đúng là còn bận rộn hơn Lục Tông, mỗi lần

hắn

về, liền nhìn nàng nằm nhoài

trên

giường

nhỏ

lật sổ sách.

Ngày hôm đó Lục Tông trở về, liền tiến đến ôm thê tử, hôn lên mặt nàng

một

cái.

Khương Lệnh Uyển nghiêm túc xem sổ sách, vừa nghe mùi mồ hôi

trên

người Lục Tông, liền dùng sổ sách

trên

tay mạnh mẽ đập lên đầu Lục Tông

một

cái, ghét bỏ

nói: "Hôi chết rồi."

Lục Tông cười cười, thơm lên mặt nàng

một

cái, liền

đi

tịnh thất tắm rửa.

Thay

một

thân xiêm y sạch

sẽ, Lục Tông mới toại nguyện ôm tức phụ

nói

chuyện: "Đừng lúc nào cũng xem, cẩn thận hại mắt."

Khương Lệnh Uyển lật

một

tờ, thở dài

nói: "Nếu muội có thể giống như tẩu tẩu,

đã

đọc qua là

khôngquên, vây

thì

tốt quá."

Lục Tông vươn tay xoa đầu nàng,

nói: "đã

đủ thông minh." Thông minh quá hại thân,

hắn

chỉ hy vọng mỗi ngày nàng đều vui vẻ là được rồi.

Khương Lệnh Uyển bỏ sổ sách

trên

tay xuống, ở trong lòng Lục Tông cọ cọ: "Hôm nay còn bận chuyện gì sao?"

Lục Tông

nói: "không

có chuyện gì. Hôm nay Thái tử và Nhị hoàng tử cùng nhau tới."

Nhị hoàng tử à.

Khương Lệnh Uyển biết dưới khuôn mặt hào hoa phong nhã của Nhị hoàng tử này nhưng lại cất giấu

một

dã tâm rất lớn. Có điều như vậy cũng rất bình thường, dù sao vị trí kia

không

ai

không

muốn ngồi vào. Có điều Lục Tông

không

thích nàng tiếp xúc với người bên Mộ quý phi. Khương Lệnh Uyển nghe xong cũng ừ

một

tiếng, nhưng sau

một

khắc, thân thể liền bị

một

đôi cánh tay mạnh mẽ ôm lấy nâng lên.

Khương Lệnh Uyển thấy

hắn

như vậy, vội vàng ôm cổ của

hắn, đỏ mặt sẵng giọng: "Ban ngày ban mặt, chàng làm cái gì đấy?"

Lục Tông cũng

không

để ý, cúi người hôn thê tử, hôn cho nàng

nói

không

ra lời, lúc này mới bỏ qua.

Khương Lệnh Uyển

không

có cách nào khác, đẩy l*иg ngực

hắn

một

cái

nói: "Đừng nghịch, ngày mai muội muốn tiến cung tham Tranh biểu tỷ đấy." Sức lực

hắn

lớn, mỗi lần cùng

hắn

lăn lộn, chỗ ấy của nàng rất là xót, hai chân bước

đi

muốn run lên. Trong cung mỗi người đều có nhãn lực, nàng cũng

không

muốn bị người ta trêu chọc.

Lục Tông

không

nói

hai lời mà

đi

vào.

hắn

thoả mãn than

một

tiếng, hôn lên mặt nàng

một

cái,

anh

ách

nói: "Xán Xán, ta cũng muốn làm cha."

... Vậy.

Khương Lệnh Uyển trợn to hai mắt, bỗng nhiên ý thức được —— đại khái hôm nay Thái tử lại đứng trước mặt Lục Tông khoe khoang. Nhưng tính tình Lục Tông

thì

sao chứ? Trước mắt núi Thái Sơn có sập cũng

không

biến sắc. Thường ngày Thái tử có

nói

nhiều hơn nữa

thì

mặt

hắn

đều

không

hề có cảm xúc, hôm nay đúng là bị kí©h thí©ɧ.

Nhưng hai người bọn họ mới thành thân hơn

một

tháng thôi.

Nhìn bộ dạng ấu trĩ "Người khác đều có, chỉ có ta

không

có" của Lục Tông, nhất thời cảm thấy

thật

buồn cười, có điều tiếp đó, cái miệng của nàng

không

phải dùng để cười nữa.