Ngô Tranh quay về phòng, đánh giá số đậu hủ thô còn thừa, bởi vì người thích đậu hủ thô quá ít nên chỉ còn một chút tồn lương.
Ngô Tranh đóng gói số đậu hủ thô còn laj, sau đó đi tới cửa: "Đậu hũ thô chỉ còn lại một khối gần một cân, không biết ngươi còn muốn không? Nếu muốn thì ta lấy ngươi mười lăm đồng là đủ rồi."
Tiểu nhị nghe anh nói xong liền nhíu mày: "Vậy cho ta xem số đậu hủ đó như thế nào trước được không?"
Ngô Tranh nghe tiểu nhị nói xong liền cầm số đậu hủ thô còn lại ra ngoài: "Ngươi xem, đậu hủ nhà ta đều là loại đặc biệt tốt, ở Thành Tây là đặc biệt có danh khí, tuyệt đối không giả dối lừa lọc. Tuy khối đậu hủ thô này là cái cuối cùng của nhà ta, bất quá nếu ngươi không ngại, có thể thử một thìa đậu hủ xem hương vị như nào."
Nghe vậy, tiểu nhị liền nói: "Vậy phiền ngươi rồi."
Ngô Tranh lại đi vào trong, lấy con dao thái đậu hủ quen thuộc của mình sau đó tiếp nhận đậu hủ từ tay tiểu nhị.
Tiểu nhị cho rằng Ngô Tranh chuẩn bị vào nhà thái đậu hủ, thật không ngờ Ngô Tranh lại thái đậu hủ ngay tại môn khẩu.
Dao thái đậu hủ của Ngô gia là loại được đặc chế riêng, đặc biệt thích hợp cho Ngô Tranh sử dụng.
Một nhát một mảnh đậu hủ đặc biệt mỏng, như thể nhìn xuyên thấu được.
Người nọ để lại con dao thái đậu hủ, anh dùng tay để vào trong miệng miếng đậu hủ mỏng. Hương vị này đúng là làm cho người ta không lường trước được, mặc dù là đậu hủ thô, nhưng vị lại cực kỳ ngoài ý muốn, một vị nhẵn nhụi tươi mới, hương vị thuần khiết, thanh hương. Mùi của đậu hủ thô cũng không giống hương vị đặc mùi của các quán khác. Tuy có một chút vị đắng, nhưng khi trung hòa với nhau lại cảm nhận được mĩ vị.
Tiểu nhị quan sát số đậu hủ còn lại, mặt cắt chỉnh tề, không tạp chất.
Quả nhiên là đậu hủ Ngô gia Thành Tây, danh bất hư truyền.
"Tốt lắm, vậy làm phiền ngươi giúp ta đóng gói một lần nữa." Tiểu nhị tiệm rượu cẩm tú nói.
Ngô Tranh nhìn nhìn đậu hủ, cố ý đi vào rửa lại một lần nước, sau đó mới gói kỹ đưa cho tiểu nhị .
Tiểu nhị cũng đưa tiền đồng cho Ngô Tranh.
Sau đó nói: "Vậy làm phiền ngươi làm cho ta hai mươi cân đậu hủ thô, giờ Thìn* ngày mai ta tới lấy."
*Giờ thìn: 7h- 9h
Sau đó tiểu nhị lại hỏi: "Số đậu hủ thô đó vẫn là mười lăm văn tiền một cân đúng không?"
Ngô Tranh gật gật đầu: "Đúng vậy, giá đậu hủ nhà ta không bao giờ thay đổi, nếu ngươi muốn mua hai mươi cân đậu hủ thô, vậy làm phiền ngươi đưa năm mươi văn tiền cọc."
Tiểu nhị nghe xong, liền đưa cho Ngô Tranh năm mươi văn tiền cọc: "Đương nhiên rồi."
Ngô Tranh tiếp nhận tiền đồng xong chuẩn bị đi vào, lại bị tiểu nhị kia gọi lại.
"Tuy nói như này không tốt lắm, bất quá xin hỏi ngươi có thể cho ta biết cách làm đậu hủ thô không?" Tiểu nhị ngại ngùng nói: "Gia trù* nhà ta không biết cách làm ra loại đậu hủ thô này nên đã bảo khi ta mua đậu hủ thì thuận tiện hỏi ngươi một chút."
*Gia trù: ông chủ
Ngô Tranh nghe xong lời này cũng cười, loại chuyện này thật ra rất bình thường, hầu hết những người từng mua đậu hủ nhà anh đều từng hỏi anh câu này, chỉ là không ngờ gia trù tửu lưu cũng hỏi câu này.
Ngô Tranh nghĩ nghĩ, sau đó nói với tiểu nhị: "Ta nhớ rõ tửu lâu cẩm tú có một món cực kỳ nổi danh là nấm hương nhưỡng đúng không?"
Tiểu nhị nói: "Đúng vậy a, đúng là có món này."
Ngô Tranh nói: "Vậy ngươi làm đậu hủ nhưỡng đi, cách làm giống như nấm hương nhưỡng, đem đậu hủ cắt thành từng khối nhỏ, đào rỗng ở giữa, sau đó để hãm liêu* vào, đầu tiên ngươi cũng có thể để chưng, hoặc có thể quấy đậu hủ và bên trong hãm liêu vào nhau. Ta nhớ rõ có lần ta may mắn được nếm qua tương tam tiên của tửu lâu cẩm tú, nếu uống cùng với nó thì hương vị nhất định sẽ rất tốt."
*Mình tìm không ra, bạn nào biết nghĩa từ này thì bình luận giúp mình ak
Tiểu nhị nghe mà mê man khó hiểu, sau đó lại làm cái nấm đấm: "Cảm tạ, ta về trước."
Ngô Tranh gật gật đầu, sau đó lại đột nhiên như nhớ ra cái gì đó liền nói: "Đậu hủ thô với đậu hủ mài nước là hai loại khác nhau, đậu hủ thô bắt buộc phải ngâm trong nước muối mới có thể giảm bớt vị đắng."
Tiểu nhị lại nói lời cảm tạ.
Ngô Tranh lúc này mới xoay người đi vào phòng, hạ rèm cửa. Còn tiểu nhị thì vừa mới về đến nơi.
Đem đậu hủ đến phòng bếp.
"Ngụy ca! Ta đã trở lại!" Tiểu nhị bật nhảy phấn khích khác hoàn toàn với dáng vẻ vừa nãy khi ở cùng Ngô Tranh.
Người được gọi là Ngụy ca chính là gia trù tửu lâu cẩm tú, cũng là ca ca của tiểu nhị.
Gia trù Ngụy tiếp nhận đậu hủ, sau đó hỏi tiểu nhị: "Tiểu Vũ, sao ngươi về chậm vậy? Không phải chỉ là mua đậu hủ thôi sao?"
Tiểu nhị nghe gia trù Ngụy nói xong, oán giận trả lời: "Ngụy ca, ngươi không biết rồi, đậu hủ của Trần gia căn bản không có loại đậu hủ thô nào tốt. Ta vốn chỉ muốn mua một khối, nhưng đậu hủ của họ vừa thô ráp vừa khó ăn, ta không định mua. Sau đó ta nghe những người khác nói ở Thành Tây có nhà làm đậu hủ đặc biệt tốt, ta liền đi qua hỏi thử, vừa hay nhà họ còn một khối đậu hủ thô gần một cân, ta mua xong liền quay lại. Nhà này làm ăn cũng rất thành thật."
...
Mọi người đề cử truyện ủng hộ mình nha♪~(´ε` )