Chương 6.1: Ca nhi Nguỵ gia

Anh đổ bã đậu vào bộ lọc trên nồi lớn, sau đó pha loãng theo tỷ lệ. Cái này còn phụ thuộc vào kỹ năng của riêng anh.

Bước tiếp theo là ép bã đậu để làm sữa đậu nành.

Loại công việc tốn nhiều công sức này thường mất rất nhiều thời gian. May mắn thay, anh có những công cụ được tổ tiên truyền lại.

Bước tiếp theo là đun sôi nước tương và điểm đậu phụ.

Sữa đậu nành đun sôi có nhiều bọt nên anh lấy cái vớt đã chuẩn bị từ lâu ra.

Ngô Tranh lấy một thùng vớt lớn và bắt đầu điểm đậu phụ.

Đây cũng là công thức bí mật của Ngô gia đậu hủ phường.

Vì trời quá nóng nên Ngô Tranh đã thay quần áo thành chiếc áo ba lỗ đơn giản nhất trong phòng. Nhưng với tư cách là một ca nhi, anh vẫn cảm thấy xấu hổ khi cởϊ áσ.

Ngô Tranh thêm tương theo từng đợt, sau đó từ từ khuấy theo vòng tròn.

Mỗi khi anh khuấy một vòng tròn lớn, mồ hôi sẽ đọng lại trên da, trên mặt và lưng đều có mồ hôi.

Cơ bắp xinh đẹp trên lưng dần dần nhô ra theo chuyển động, bên hông anh có dấu ấn của ca nhi, đó là một bông hoa màu đỏ mơ hồ hiện lên.

Sức mạnh và vẻ đẹp đều có, và có lẽ còn hơn thế nữa.

Nhưng vào giữa đêm, không ai nhìn thấy cảnh đẹp như vậy.

Và Ngô Tranh cũng đã đến thời điểm quan trọng nhất, đậu hoa xuất hiện.

Điều quan trọng nhất cần chú ý lúc này chính là nhiệt độ.

Nó không thể quá lớn, nếu không nó sẽ cháy.

Bất quá Ngô Tranh đã quen loại chuyện này, cho nên cũng không quá khẩn trương.

Sau một thời gian chờ đợi, đậu phụ và nước đã tách hẳn ra.

Ngô Tranh múc nước đậu hũ ra.

Sau đó anh trải phẳng miếng gạc lên dụng cụ mài mòn, phần còn lại đơn giản hơn nhiều.

Sau khi cho đậu hoa vào, ấn một nén nhang*.

*Nén nhang: 40p-60p

Sau khi ép đậu phụ và chế biến xong, Ngô Tranh có thể nghỉ ngơi.

Nhưng bây giờ đã đến giờ hợi rồi.

Sáng mai anh sẽ dậy sớm làm đậu phụ mài nước. Ngày thường vào buổi tối, Ngô Tranh sẽ làm đậu phụ, nhưng hôm nay anh thấy có chút mệt. Quả nhiên anh vẫn cần ai đó hỗ trợ.

Ngô Tranh mệt nhọc đi lấy nước giếng, ngâm đậu để sáng mai làm đậu phụ, sau đó anh tắm rửa thật sạch.

Sau đó nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, anh lại dậy từ trước bình minh để làm đậu phụ. Hôm nay, Ngô Tranh định đến nhà cha và phụ thâ ở ngoại ô nên không làm quá nhiều đậu phụ, anh cũng khá quen thuộc với việc này.

Đậu phụ mài nước vừa ép xong đã có người tới và bắt đầu gọi cửa.

Ngô Tranh vội vàng đi tới mở cửa ra.

"Chào buổi sáng, anh Ngô, hôm nay em đến lấy đậu phụ." Tiểu nhị kia cười nói, thái độ có vẻ trìu mến hơn hôm qua một chút.

“Ồ, xin đợi một lát, ta đi lấy đậu phụ cho ngươi.” Ngô Tranh nhìn thấy liền nhanh chóng nói.

Sau khi bước vào, lần đầu tiên hắn nhìn thấy đậu phụ được ép nước, đậu phụ mài nước khác với đậu hủ thô, chỉ cần ép trong thời gian ngắn sẽ có mùi vị, nếu ép lâu hơn, mùi vị sẽ trở nên tệ hơn.

Ngô Tranh sải bước vào phòng, lấy đậu phụ ra đưa cho tiểu nhị, sau đó lập tức quay lại lấy vật liệu ép ra khỏi đậu phụ.

"Làm phiền tiểu nhị ngươi đợi ta một chút. Bởi vì đĩa đậu phụ đó nặng tận hai mươi cân nên giờ ta mang ra hơi lâu."

Tiểu nhị kia, cũng chính là Nguỵ Tiểu Vũ tuy đã tiếp nhận đĩa đậu phụ nhưng hắn đã không giữ đúng cách, suýt nữa thì đổ.

May mắn là xung quanh còn có những người khác, là mấy hán tử chân chính được phái đi lấy đậu hủ. Tiểu Vũ vừa nghe nói họ đi lấy đậu phụ liền đi theo ra ngoài chơi.

Nhưng Ngô Tranh chỉ biết Nguỵ Tiểu Vũ nên liền đơn giản phớt lờ người đứng bên cạnh Nguỵ Tiểu Vũ.

Nhưng có nguyên nhân khác là vì Ngô Tranh đang làm đậu phụ.

Ngụy Tiểu Vũ nhìn thấy mấy người kia đã lấy đậu phụ, anh liền trực tiếp đưa tay ra: "Đưa túi đựng tiền cho ta, ta đi vào trả tiền cho ca nhi Ngô gia."

Hán tử một tay cầm chắc hai mươi cân đậu hũ, một tay cởi túi tiền ở thắt lưng, đưa túi tiền cho Nguỵ Tiểu Vũ mà không hỏi han gì.

Nguỵ Tiểu Vũ cầm túi tiền sau đó nói: "Ngươi về trước đi, ta sẽ quay lại sau."

Sau đó hắn bước vào quán đậu hủ.