Chương 6: Ca nhi Ngụy gia

Tuy anh đã ăn đậu hủ từ nhỏ tới lớn, nhưng tay nghề của cha rất đặc biệt còn thay đổi nên anh sẽ không cảm thấy quá ngấy.

Mà đậu hủ thịt bọt, cũng là loại đậu hủ tuyệt nhất của cha. Thời điểm đốt đậu hủ dùng đậu tương cha tự chế, hương vị ngon không phải bàn.

Tuy rằng Ngô Tranh đã theo cha học cách làm bí phương đậu tương từ lâu. Nhưng anh làm thế nào cũng không bằng cha.

Sau khi đóng cửa sổ, Ngô Tranh đi đến hậu viện, phòng bếp ở hậu viện.

Thừa dịp sắc trời còn chưa tối, Ngô Tranh chuẩn bị đem cơm chiều còn thừa, chờ đến thời điểm thích hợp. Anh còn muốn đổi nước ngâm cho đậu hủ. Sau đó lấy nước chát để làm đậu hủ thô trước. Buổi chiều ca nhi ấy bảo cần hai mươi cân đậu hủ thô. Áp chế đậu hủ là quy trinh cực kỳ quan trọng, nếu nước chát và thời gian không đủ, hương vị đậu hủ thô sẽ không còn ngon.

Ngô Tranh cũng không hy vọng thanh danh của Ngô gia đậu hủ phường bị hủy trong tay anh. Từ nhỏ, anh đã học làm đậu hủ. Số lần tự làm đậu hủ của anh cho tới bây giờ cũng không ít.

Phòng bếp có đại táo* và tiểu táo.

*Đại táo: là một loài cây thân gỗ nhỏ hay cây bụi với lá sớm rụng, thuộc họ Rhamnaceae (họ Táo)

Ngô Tranh luộc đại táo, sau đó bắt đầu thái tiểu táo.

Đầu tiên, anh đem tất cả tiểu liêu còn tốt.

Nếu là đậu hủ thịt bọt thì mức độ lửa là cực kỳ quan trọng. Lửa quá nhỏ thì hương vị đậu hủ thịt bọt sẽ rất nhạt. Lửa quá lớn thì đậu hủ cũng không còn hương vị gì.

Nhưng Ngô Tranh cũng có bí phương của mình.

Bởi vì đậu hủ chủ yếu của Ngô gia chính là đậu hủ mài nước, cực kỳ mềm nước. Nên Ngô Tranh vẩy ít nước cho đậu hủ, sau đó bỏ vào một lần.

Sau đó, anh đem khối thịt heo nhỏ đã cắt thành thịt bọt, để vào chảo đầy dầu.

Sau đó thừa dịp trong nồi dầu còn nhiệt, anh đem đậu hủ cẩn thận bỏ vào chảo. Anh thích đậu hủ hơi giòn một chút.

Sau đó vớt đậu hủ lên, cho gừng vào. Đổ đậu tương vào thịt bọt, đợi thịt chín tám phần thì đổ đậu hủ rồi thêm chút nước và muối, chờ một lúc là ngon.

Trong lúc chờ, anh thuận tay thái chút hành.

Đặt cơm và rau thừa buổi trưa vào đại táo cho ấm.

Ngô Tranh đặt đồ ăn trên bàn đá ở hậu viện, khiến sự vắng vẻ trở nên rõ ràng gấp đôi. Vốn người một nhà đều ở đây, giờ chỉ còn mỗi Ngô Tranh. Anh biết phụ thân và cha đang ở ngoại ô gần đây, nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy bất an.

Chiều mai đi thăm phụ thân và cha đi! Anh định chỉ làm mang một chút điểm tâm cho cha.

Ăn xong cơm chiều, Ngô Tranh thắp đèn dầu.

Không cẩn thận liền trì hoãn tới tận giờ rồi. Ngô Tranh nhìn trời, chắc thời tiết ngày mai sẽ tốt.

Ngô Tranh lấy ra mười cân đậu ngâm và cối xay đá. Anh dọn dẹp xong liền bắt đầu làm sữa đâu nành.

Vốn Ngô Tranh có nuôi một con lừa, nhưng phụ thân và cha dùng làm phương tiện di chuyển rồi, nên giờ chỉ có mình Ngô Tranh tự đẩy cối xay. Cũng chỉ có thời điểm này là Ngô Tranh không chê bản thân không giống mấy ca nhi khác, việc gì cũng có thể tự mình làm.

Thật ra anh có thể nhờ Mục Thụy giúp đỡ, những chắc y không làm đâu? Mục Thụy sao có thể làm mấy việc như này?

Anh toàn nghĩ mấy chuyện không đâu.

Anh đổ một chút hạt đậu nành vào cối xay, quay một vòng, lặp đi lặp lại, từng chút từng chút một. Làm việc này nhất định phải kiên nhẫn.

Thật buồn tẻ vô vị.

Từ nhỏ, Ngô Tranh đã nhìn cha cùng phụ thân làm đậu hủ, cho tới bây giờ là một mình anh làm.

Kiên nhẫn cùng nghị lực là đức tính mà anh không bao giờ thiếu.

"Hay cuối tháng đi mua đầu ngưu* đi? Sau đó mang đầu đi đổi, đỡ lãng phí? Vẫn là cùng cha thương lượng một chút đi."

*Ngưu: vừa chỉ con bò vừa chỉ con trâu

Ngô Tranh một bên làm việc một bên lầm bầm lầu bầu.

Này là tuyệt kỹ Ngô Tranh luyện thành từ nhỏ. Thời điểm lẻ loi nhàm chám, anh sẽ nói chuyện với chính mình.

Bất tri bất giác sữa đậu nành đã xay xong.

Ngô gia có thói quen, thích đem sữa đậu nành đã xay tốt để yên một thời gian ngắn.

Hiện tại chỉ có mình Ngô Tranh, công phu không thể chậm trễ. Sau khi ma tốt sữa đậu nành, anh vội đi nấu nước , nửa khắc cũng không được chậm trễ.

Đến khi nước chín, cũng đã qua nửa khắc*.

*1 khắc= 2h20p => nửa khắc= 1h10p

...

Chương này có nhiều chỗ mình không hiểu nên nếu có sai sót mong các b thông cảm.