- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Ngộ Anh
- Chương 4
Ngộ Anh
Chương 4
Sương mù mênh mông, nhưng cái mông vểnh của hắn vẫn có thể mờ mờ ảo ảo mà nhìn thấy.
Này làm cho gan háo sắc của tôi lớn mạnh.
“ Vớ vẩn! Đi ra ngoài cái gì mà đi ra ngoài!
“Nơi này là nhà tôi, anh là người đàn ông mà tôi bao!”
Tôi nghênh ngang đi vào đi, đứng ở trước mặt hắn, đôi tay chống nạnh.
“Ngay bây giờ tôi muốn nhìn anh tắm rửa, nghiệm coi một tý, không được sao?
Dù sao tôi cũng phải kiểm tra hàng xem có tốt hay không đúng không?”
Hắn hình như bị tôi chọc cười, bỗng nhiên hào phóng mà xoay người lại.
“Được thôi, cô có gan thì nhìn chằm chằm xem, nhưng đừng hồi hộp mà ngất xỉu.”
Chỉ thấy trên cơ ngực no đủ gợi cảm của hắn có đầy bọt nước, từng giọt lăn xuống, lướt qua vòng eo rồi đi xuống……
Tầm mắt của tôi cũng đi theo.
Suy nghĩ đầu tiên không phải là anh tôi nói lớn hay không lớn.
Mà là buột miệng thốt ra: “Thật xấu.”
Hắn vốn đang cười như không cười, bỗng dưng biến đổi sắc mặt, rồi sau đó nhanh chóng âm trầm đi xuống.
Giọng nói lạnh băng kèm theo chút nghiến răng nghiến lợi: “Phó Anh, cô lặp lại lần nữa?”
“Anh còn dám gọi thẳng tên chủ nhân!
Tôi nói anh bên ngoài đẹp đẽ quý giá, bên trong thối rữa! Xấu đến nỗi tôi không muốn dùng!”
Kỳ thật mặt tôi đỏ như muốn bốc khói, căn bản không dám nhìn lần hai, nói xong xoay người định chạy đi.
Hắn lại một tay bắt tôi trở về, ấn ở trên bức tường gạch men sứ đang ướt dầm dề, bàn tay to ấn xuống đầu tôi……
“Phó Anh, nhìn lại một lần nữa rồi nói!”
Tôi bị bắt nhìn rõ ràng.
Giống như đứng ở đỉnh núi, quan sát rồng lớn xuyên qua trong rừng cây.
Tôi đột nhiên hiểu được chị dâu cũ tại sao nói không thích lớn.
Chỉ là nhìn, liền có cảm giác đau đớn thẳng vào dạ dày.
Đau, quá đau!
Nhưng tôi không thể đánh mất sự uy nghiêm của chủ nhân, bằng không về sau làm sao mà có thể quản lý hậu cung.
Vì thế tôi cắn răng mạnh miệng nói:
“Nói…… Nói cái gì!
Cái này của anh, vừa thấy đã biết là không phải hàng tốt, miệng cọp gan thỏ! Mãi mà chưa thấy khởi động, hay là không còn sử dụng được!”
Hắn hình như tức đến cười, bỗng nhiên cúi người nâng mông của tôi, một tay bế tôi lên.
Như trong ảo tưởng của tôi, lúc này tôi hẳn là như hổ như sói, vô cùng phóng đãng, một giây kẹp ch·ết hắn.
Nhưng trên thực tế, tôi lại giống như sinh viên hiện nay, trên mạng khoác lác vô cùng, nhưng trong hiện thực mãi còn trinh tiết.
Khi khuôn mặt tuấn tú của hắn lại gần tôi, tôi hồi hộp đến tắt máy, chân tay thẳng tắp, giống cái cương thi.
Hắn cúi đầu, môi mỏng đẹp của hắn dán lên môi tôi thật mạnh.
“Tôi đang hô hấp nhân tạo cho cô sao?” Hắn nhíu mày nói: “ Vươn đầu lưỡi ra.”
Tôi lập tức vươn đầu lưỡi ra.
Hắn nhìn chằm chằm tôi giống như thằn lằn thè lưỡi, sắc mặt cực kỳ đen, giơ tay ném ra.
Ta bị hắn ném vào trên bồn cầu, mông tý nữa thì kẹt ở bên trong.
Hắn từ trên cao nhìn xuống tôi một cái, bỗng nhiên nhếch môi cười một chút:
“Có cần giúp cô xi tiểu hay không? Bạn nhỏ.”
A! Hắn cười rộ lên thật đẹp trai!
Không đúng, hắn dám cười nhạo tôi là bạn nhỏ!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Ngộ Anh
- Chương 4