Trong lúc ấy thì bò ta rất hài lòng. Nó chén hết mọi thứ trong máng rồi
nghỉ ngơi suốt ngày. Bò ta thú vị là đã biết nghe lời khuyên của lừa. Nó cầu
phước cho lừa về cái ơn ấy. Và khi con lừa đi làm về, bò ta không quên thốt
lên mấy lời chúc tụng. Lừa không đáp một lời. Nó đang bực vì bị đối xử rất
ư là tàn tệ. Nó tự nhủ:
- Ấy là do sự bất cẩn của ta cho nên mới đến nông nỗi này. Trước đây mọi
điều tốt đẹp, ta muốn gì được nấy, lỗi tại ta cho nên mới dẫn đến tình cảnh
thảm hại này; nếu không nghĩ ra được một kế gì đó để thoát khỏi cảnh này
thì chết bỏ thây là cái chắc.
Nghĩ đến đấy, lừa ta thấy mình kiệt sức đến nỗi lăn đùng ra bên cạnh
máng thóc như sắp chết đến nơi.
Kể đến đây, tể tướng nói với Sêhêrazát:- Con gái của cha ơi, con đang xử sự y hệt con lừa ấy, con tự dấn thân vào
cái chết do sự bất cẩn của mình. Con hãy nghe lời cha, hãy nghỉ ngơi thoải
mái, chớ có tự mang họa vào thân.
Nàng Sêhêrazát đáp:
- Thưa cha, tấm gương cha vừa nêu lên cho con thấy không đủ để làm
thay đổi ý nguyện của con. Con sẽ không thôi làm phiền nhiễu cha chừng
nào cha chưa chịu cho con vào cung để được làm vợ hoàng đế.
Thấy con gái vẫn cứng đầu, tể tướng nói:
- Thôi được, bởi con cứ ngoan cố, cha buộc phải đối xử với con theo cách
người thương gia mà cha vừa kể đối xử với vợ ông ta ít lâu sau đó. Câu
chuyện là như thế này:
Biết rõ con lừa đang trong tình trạng thảm thương, nhà buôn ấy tò mò
muốn rõ điều gì có thể xảy ra giữa nó với con bò. Vì vậy, ăn tối xong, nhân
đêm có trăng, ông ta đưa vợ ra cùng ngồi chơi cạnh chuồng gia súc. Vừa tới
nơi, đã nghe lừa đang nói với bò:
- Bạn cùng chuồng ơi, xin bạn vui lòng nói cho tôi rõ, bạn định sẽ làm như
thế nào sáng sớm mai, khi anh thợ cày mang cỏ đến cho bạn?
Bò đáp:
- Tớ sẽ làm như thế nào ư? Tớ sẽ tiếp tục làm y như cậu đã bày cho tớ.
Trước hết tớ sẽ thụt lùi, rồi tớ sẽ chĩa sừng ra với lão ấy đúng hệt như hôm
qua. Tớ sẽ giả ốm, tớ sẽ làm như sắp chết đến nơi.
- Xin bạn hãy cẩn thận chớ có làm như vậy! – Lừa ngắt lời bò. – Đó là
cách đưa bạn tới chỗ chết, bởi vì ban chiều, khi đi làm về tôi nghe vị thương
gia ông chủ của chúng ta nói lộ ra một điều mà tôi đâm lo thay cho bạn.
- Ủa điều gì vậy? – Bò vội hỏi. – Xin làm ơn chớ có giấu tôi điều gì, bạn
lừa thân mến ơi!
- Ông chủ của chúng ta – lừa nói tiếp – đã bảo anh thợ cày những lời đáng
buồn như sau: “Bởi con bò không chịu ăn và nó đứng không vững nữa, ta
muốn ngày mai sẽ cho mổ thịt nó. Thịt nó sẽ chia cho người nghèo để làm
phúc. Còn da nó có thể có ích, chú hãy mang giao cho thợ thuộc da. Vậy
sáng mai chú chớ quên gọi đồ tể đến.” Đó là điều tôi muốn báo cho bạn hay
– Lừa ta nói tiếp – Vì quan tâm đến những lời nói đó và vì tình bạn giữa hai
chúng ta, tôi thấy cần báo tin cho bạn rõ và cho bạn lời khuyên mới. Trước
hết, khi người ta mang rơm và cỏ đến cho bạn, bạn hãy đứng phắt dậy và ăn
ngấu ăn nghiến một cách rất thèm khát. Trông thấy vậy ông chủ sẽ tưởng
bạn đã khỏi bệnh, may ra ông sẽ thu hồi cái lệnh mổ thịt bạn lại chăng. Nếu
bạn không làm theo cách tôi dặn thì coi như đời bạn thế là đi tong.