Việt Nam trước những năm 1945, dưới chế độ Nữa thực dân nữa phong kiến, đời sống người dân hết sức khó khăn nạn đói, bị bốc lột, đàn áp ở khắp nơi.Thực dân Pháp cấu kết với giai cấp địa chủ để bóc lột kinh tế nên toàn bộ đất đai, ruộng vườn tập trung vào tay địa chủ. Ở cái miệt Vĩnh Long thì không thể không kể đến tay địa chủ khét tiếng lúc bấy giờ là ông Kim Trí Tuấn. Những tưởng trong gia đình giàu sang, danh tiếng một vùng ấy là sự hạnh phúc, sung sướиɠ khi được sống trong nhung lụa, nhưng ẩn sâu trong đó là sự ganh ghét, âm mưu tranh giành gia sản giữa những người vợ, người con. Ông Hội đồng Kim nổi tiếng là người keo kiệt, bốc lột tá điền. Ông có những 3 người vợ và 3 người con. Bà cả xinh đẹp diệu dàng, đoan trang, hiền hậu có một người con trai là Trí Tú ( cậu ba). Bà 2 thì ngược lại sắc sảo mặn mà nhưng lòng dạ hẹp hòi, quỷ kế đa đoan toan tính đủ điều, chỉ muốn cả gia tài vào tay con trai bà (là cậu 2). Bà 3 là người vợ trẻ đẹp nhất của ông, chỉ mới 24 xuân xanh. Bà từng là đào chính nổi tiếng ở Sài Thành và được Ông hội đồng cưới về trong 1 chuyến làm ăn. Vì được ông cưng chiều nên chanh chua chẳng xem ai ra gì. Bà 2 sinh được 2 người con là Cậu 2 Trí Tâm và Cô út Thái Anh. Tuy hai người cùng một mẹ sinh ra nhưng tính tình hoàn toàn trái ngược nhau. Cậu 2 thì lười biếng, ăn chơi sa đọa, ham mê tửu sắc. Đã lấy vợ được hơn 1 năm nhưng chưa có con. Mợ 2 là con tá điền vì 1 lần bị cậu hãʍ Ꮒϊếp nên phải lấy cậu. Cô út Thái Anh thì lại khác hoàn toàn anh 2 của mình, tính tình dễ thương hiền hòa, biết nghe lời, chỉ mới 17 tuổi, đang học ở Gia Định. Đứa con còn lại của Ông hội đồng là Cậu 3. Cậu là đứa "con trai" mà ông hội đồng hết mực yêu thương chiều chuộng. Từ nhỏ, Trí Tú được cha má bảo bọc như quả trứng, "con trai" mà mặt mày nhỏ xíu, da thì trắng hồng chẳng khác con gái. Lớn hơn một chút, Trí Tú được cha cho sang Pháp để học, đã 5năm trôi qua khiến mọi người cũng dần quên luôn mặt mũi của cậu ba Tú nhà hội đồng Kim ra làm sao. ###Truyện viết theo suy nghĩ của tác giả, phi lịch sử. Vào khoảng những năm 1950. Không tồn tại yếu tố thực.