Chương 1: Mèo hoang nhỏ nhảy thoát y

Trời nóng như thiêu như đốt, ánh mặt trời chiếu sáng hai bên đường.

Một con hẻm u tối không ai đi qua.

Đột nhiên có cánh tay bắt chéo trước mắt, Diêu Trĩ dừng lại.

Đẩy cặp kính trên sống mũi, cúi đầu hờ hững, mím chặt môi, chán ghét nghĩ sao đi đâu cũng không tránh được tên kia.

Bị ép vào góc tường, Diêu Trĩ bĩu môi. Tóc mái trên trán sắp che khuất tầm mắt, chạm vào lông mi còn dính nước mắt, môi hồng hơi mím lại, bĩu bĩu khóe môi trông khá buồn và oan ức.

"Hôm nay không có gì hết..."

"Anh không tin, anh muốn soát người."

Trì Cận một tay chống lên tường đem Diêu Trĩ vây lại. Nhìn đối phương đang tỏ ra rụt rè lo sợ, khiến cho hắn cảm thấy rất vui

"Thật sự không có..."

Diêu Trĩ nhỏ giọng phản bác, chủ động đưa túi áo cho hắn xem.

Trì Cận vỗ nhẹ vào túi của đối phương cho có lệ, sau đó thò tay vào bên trong lớp áo, đυ.ng vào phần eo và chiếc bụng thon thả của Diêu Trĩ

"Anh thấy tên đáng chết kia đưa thứ gì đó cho em."

Đυ.ng chạm còn chưa đủ, Trì Cận dùng đầu gối tách hai chân Diêu Trĩ ra, ép chặt đối phương vào tường, ngửi mùi tóc giống như con người Diêu Trĩ vậy vừa thơm vừa ngọt dịu nhẹ, khi đến gần thì có cảm giác mềm mại dịu hương, lúc sờ vào thì mềm mịn dễ chịu

"Anh tịch thu..."

Diêu Trĩ muốn kéo tay Trì Cận ra, trong lúc giằng co, mặt cậu vô tình chạm vào môi Trì Cận, mặt cấp tốc nóng bừng bừng.

Sau khi vô tình va vào nhau, Trì Cận bất giác ấn chặt hơn, hơi thở từ mũi phả vào mặt Diêu Trĩ, thậm chí có thể nhìn thấy làn da mỏng manh đỏ ứng vô cùng đáng yêu của người thương.

"Lần sau không nói với hắn nữa, nghe chưa?"

Trì Cận cúi đầu, áp môi mình lên khóe môi Diêu Trĩ, vừa nói vừa khẽ chạm nhẹ lên môi, nên dần biến thành Trì Cận thân mật khẽ hôn môi Diêu Trĩ.

"Hừm..."

Diêu Trĩ không dám cử động mạnh, cổ cứng đờ, yếu ớt rên nhẹ phát ra từ cổ họng coi như đồng ý.

Sau khi nhận được câu trả lời, Trì Cận buông Diêu Trĩ ra, liếʍ môi cười như một tên trộm gà.

Lần đầu tiên nhìn thấy Diêu Trĩ, Trì Cận đã muốn bắt nạt y.

Khi đó, Diêu Trĩ đang đứng trên sân khấu phát biểu với tư cách là đại diện cho sinh viên năm nhất, với thân hình cao gầy và khí chất thuần khiết, tươi tắn, có thể thấy được là một học sinh vô cùng xuất xắc, trái ngược hoàn toàn với học trưởng Trì Cận, bên dưới tai truyền đến vô số lời khen ngợi của những nữ sinh viên: "Đẹp trai quá","Thật muốn cưng nựng chú cún nhỏ này quá đi."

Một tuần sau, Trì Cận chặn Diêu Trĩ trên sân thượng.

Sau cặp kính, đôi mắt lạnh lùng trở nên hoang mang và bất lực, tay chân cậu lúng túng khi Trì Cận đến gần.

Cún nhỏ? Rõ ràng đó là một chú cún nhỏ còn bú sữa chưa rời tổ.

"Này học bá, kết bạn nhé?"

Vốn dĩ mang vẻ tiếp cận đầy đe dọa, Trì Cận ngay lập tức lắc đầu và mềm nhũn khi ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên cơ thể Diêu Trĩ.

Vẫn là mùi sữa thoang thoảng mềm nhẹ của cún con.

Run lẩy bẩy, dáng vẻ đáng yêu, lúc tới gần bước chân của cậu căn bản không khắc chế được..

Kể từ đó, Trì Cận luôn chú ý đến những người đến và đi xung quanh Diêu Trĩ dưới

danh nghĩa "bạn bè". Khi không có ai xung quanh, cún con non mềm bị đe dọa và dụ dỗ để ngăn không cho đến với người khác.

Thích bắt nạt Diêu Trĩ, Trì Cận không cần đấu tranh tư tưởng gì hết.

Khi còn bé, từng là tên nhóc hỗn đản đi bắt nạt bé con thắt bím tóc, nhưng bây giờ nghĩ lại, bắt nạt Diêu Trĩ so với bắt nặt bé con có cảm giác còn thú vị hơn. Bắt nạt người ta liền bắt nạt suốt 1 năm trời.

Diêu Trĩ không mấy khi phản kháng, vì vậy chắc hắn không quá bị ghét.

Nhìn thấy Diêu Trĩ bỏ lại phía sau, Trì Cận sờ lên môi.

Có quá nhiều dòm ngó bảo bối của hắn, đã đến lúc phải phải nhanh chóng để bảo bối thuộc về hắn, nhanh chóng ôm người về nhà.

Trì Cận quay lưng rời đi, nụ cười trên môi so với ánh chiều tà còn nóng bỏng hơn.

Diêu Trĩ, đi hướng ngược lại với tên kia, vẫn đang đỏ mặt, nhưng hơi thở gấp gáp một cách bất thường.

***

Màn đêm bao trùm thành phố, ánh đèn rực rỡ hơn cả những vì sao.

Đêm đến, những người độc thân bắt đầu cuồng loạn. Thành phố phồn hoa lúc nào cũng sôi nổi nhộn nhịp.

"Ôi Ôi!" Bảo bối ơi!" "hú hú!"

Chùm sáng chiếu trực tiếp vào giữa sàn nhảy, xung quanh đều là bóng tối, không thể phân biệt ai với ai trong đám đông cuồng nhiệt phía dưới.

Chỉ có sàn nhảy trở thành điểm đáng chú ý, một ống thép đơn giản được dựng ở giữa sàn nhảy, tiếng nhạc náo nhiệt đột ngột ngừng lại.

Tiếng kèn saxophone chậm rãi vang lên, một bóng người nhảy trên sàn nhảy, tiếng reo hò vang lên vô cùng náo nhiệt, lấn át cả âm nhạc.

Diêu Trĩ mỉm cười uốn éo trước ống thép, hôn gió với đám đông náo nhiệt phía dưới.

Đôi mắt to tròn xinh đẹp không còn bị cặp kính che khuất, ánh mắt cũng không còn lạnh lùng xa cánh mà toát lên vẻ quyến rũ đầy nguy hiểm. Tóc mái chải ngược ra sau đầu, lộ ra vầng trán đầy đặn, làm tăng thêm khí chất tinh anh thu hút mê người.

Áo màu đen trễ vai lộ ra xương quai xanh đầy gợi cảm, đường cong eo lộ la trước mắt khiến người ta khó kiềm chế du͙© vọиɠ, hơn nữa khuôn ngực cũng nhấp nhô lúc ẩn lúc hiện, một sợi dây trắng mảnh buộc quanh cổ, đính trên xương vai xanh đầy mê người.

Người trên sàn nhảy mặc một chiếc quần lưới bó sát màu đen, ôm lấy cặp mông tròn trịa. Một mảnh lụa mỏng màu đen buộc quanh eo, chuyển động nhẹ nhàng theo động tác của người đang múa cột. Dưới ánh đèn rực rỡ, làn da trắng càng lộ rõ hơn, trái ngược với bộ trang phục màu đen, đám đông phía dưới kích động muốn xé rách quần lưới, để lộ ra đôi chân mịn màng kia

Chân trần bước trên bệ tròn, ngón chân nhỏ mảnh khảnh, mang đến cảm giác đáng yêu thanh khiết vô cùng.

Không ít người trong đám đông bên dưới háo hức vô cùng, hận không thể đưa tay ra chạm vào đôi chân nhỏ quyến rũ kia.

Diêu Trĩ dùng ngón chân đẩy mạnh, giậm đúng nhịp rồi bật dậy, cầm ống thép nhẹ xoay tròn, mảnh lụa đen bay ra theo hình nan quạt, ánh đèn hướng theo từng cởi động của người kia, có vài cánh tay kích động muốn chụp lấy bàn chân cùng mảnh lụa.

Đôi chân mảnh khảnh rung lên, bình tĩnh xua đuổi đôi tay kia.

Âm nhạc cuồng dã, Diêu Trĩ ôm ống thép sát ngực, thân hình chữ S, từ từ chuyển động như sóng biển, cho đến khi hạ thể va chạm trên ống thép, kɧoáı ©ảʍ nhẹ do ma sát mang đến khiến Diêu Trĩ không nhịn được, y cắn môi dưới để che đi kɧoáı ©ảʍ, đôi mắt động tình đầy quyến rũ, nhìn xuống đám đông 1 vòng.

"Tiểu bảo bối!" "Ah!" "Tiểu Trĩ!"

Tiếng hét trong bar như muốn chấn động cả tầng nhà.

Đám đông xem biểu diễn với ánh mắt si mê cuồng nhiệt, chỉ hận mình sao không biến thành ống thép dưới đũng quần Diêu Trĩ

Diêu Trì cười hết sức tà mị, dựa vào ống thép lắc lư theo điệu nhạc từ bên này sang bên nọ, y uốn cong đầu gối từ từ ngồi xổm xuống, bàn tay trắng mềm vuốt ve đầu gối, trượt đến đùi, vỗ hông nâng ngực, khiến cho cả đám đông kích động hét lớn.

Diêu Trĩ híp mắt lại, hơi nâng cằm lên, nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó trong bóng tối, đầu ngón tay từ trên đùi nhẹ di chuyển, lướt đến giữa đũng quần, đầu lưỡi khẽ liếʍ môi đầy mê hoặc.

Tiếng nhạc càng lúc càng sôi động, bầu không khí trong bar càng náo nhiệt hơn, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào người trên sàn nhảy, hét lên đầy phấn khích.

Tiểu yêu tinh đẹp động lòng người, dường như cảm thấy bầu không khí chưa đủ nóng, bàn tay trên đũng quần tiếp tục đi lên, nắm lấy vạt áo, từ từ vén lên, lộ ra vòng eo và bụng trắng nõn tinh xảo. Khi uốn éo, đường cong cơ thể lộ ra vô cùng gợi cảm và quyến rũ. Đám đông đắm chìm trong sắc dục mê người mà quên đi âm nhạc vũ trường ồn ào náo nhiệt.

Âm nhạc lên đoạn cao trào, Diêu Trĩ lấy hai tay cởϊ áσ, trên người chỉ để lại chiếc áσ ɭóŧ màu trắng, lạc lõng trong bầu không khí điên cuồng.

Bên trong còn có một cặρ √υ" giả, nhưng trông rất giống hàng thật, run lên theo điệu nhảy.

"Oa!!!"

Áo bay theo đường vòng cung, bay vào đám đông, khiến cho hàng người phía dưới nháo nhào cướp lấy.

Diêu Trĩ cắn môi nở một nụ cười thân thiện, những ngón tay mảnh khảnh cởi bỏ lớp lưới đen trên quần, sau đó vẫy tay đến đám người phía dưới.

"Tiếp tục đi!" "Tiếp tục đi!" "Tiếp tục đi!"

Toàn bộ quán bar trở nên điên cuồng, càng ngày càng có nhiều bàn tay xuất hiện từ mép sàn nhảy, tất cả đều bị Diêu Trĩ tránh né.

"Hừ!"

Cau mũi, Diêu Trĩ thầm cười đắc ý.

Nhạc sàn vẫn tiếp tục, cơ thể quyến rũ vẫn không ngừng uốn éo.

Khi đầu ngón tay bắt đầu cởi bỏ cúc quần, xung quanh đang náo nhiệt bỗng yên lặng đến lạ thường, nhưng sức nóng vẫn không hề thuyên giảm, vẫn như dung nham đang chực chờ sôi trào.

Đang uốn éo chậm rãi cởi nút quần, nhìn thấy tầm mắt của mọi đều chú ý trên thân thể mình, Diêu Trĩ cảm thấy hưng phấn đến bùng cháy.

Bụng dưới bắt đầu khô nóng.

Chiếc quần dài đến mắt cá chân, bằng một cú đá, nó cũng bay ra ngoài.

Lúc này Diêu Trĩ chỉ còn trên người một bộ nội y màu trắng tinh, viền ren mập mờ ẩn hiện.

Xoay người ôm ống thép, tư thế nhẹ xoay theo hình tròn, hai chân duỗi thẳng vẽ một vòng tròn trên không trung.

Đám đông càng lúc càng náo nhiệt, người ở ngoài cùng còn chuẩn bị một cái bàn nhỏ để có thể nhìn sàn nhảy tốt hơn.

Diêu Trĩ còn đang đắm chìm trong âm nhạc, chân bỗng nhiên xuất hiện cảm giác khác lạ.

Dừng động tác nhìn xuống, một người nào đó không thể chịu được sự phấn khích nên đã chạm vào bắp đùi của Diêu Trĩ.

Cảm giác nóng bỏng khiến Diêu Trĩ lập tức nổi da gà, hai chân mềm nhũn.

Chiếc áσ ɭóŧ nhỏ cũng không thể che giấu biến đổi trên cơ thể.

Nhìn thấy một người đoạt được du͙© vọиɠ, càng nhiều người đưa tay ra sờ tới.

"Tiểu Trĩ, hôm nay tiểu bảo bối ở bên anh được không?"

"Tiểu Trĩ có phải không đến lượt ca ca ăn em không?"

Cuối cùng một tay đặt lên hạ thể của Diêu Trĩ, cậu kích động nảy lên trong tay người xa lại kia..

"A!"

Diêu Trĩ ôm ống thép thở hổn hển, bĩu môi liếc nhìn phía trước, chỉ nhìn thấy bóng tối không thể nhìn ta được thứ gì khác.

"Em đi với anh."

Nắm lấy bàn tay kia, Diêu Trĩ kéo tay người kia lên sàn nhảy, mặt đối mặt, ôm cậu vào lòng sát vào ngực.

"Fuck!"

Trì Cận không thể ngồi yên được nữa, đứng dậy lao vào đám đông.

Trong lòng khó chịu tìm được chỗ phát tiết, hắn thản nhiên túm lấy một người đấm tới, tiếp tục túm lấy người khác đấm tiếp, từ từ chen vào giữa sàn nhảy cứu chú cún sữa nhỏ của mình.

Không phải chú cún sữa nhỏ, Diêu Trĩ thật sự vẫn là một thiếu niên nhút nhát và yếu ớt.

Đêm nay vốn theo bạn bè tới gay bar, muốn biết xem múa cột là như thế nào, chẳng ngờ bảo bối của mình lại rơi vào hố lửa này

Thật không ngờ, hắn không nghĩ chú cún con, bỏ kính ra, lại trở thành một con mèo hoang nhỏ dưới ánh đèn quyến rũ đến thế.

"Ừ..."

Diêu Trĩ cảm thấy có chút sung sướиɠ sau khi bộ ngực giả trên ngực được nhào nặn.

Sợi dây mỏng trên cổ rũ xuống, người đàn ông nhẹ nhàng kéo lên. "Đêm nay Diêu Trĩ là của anh sao?"

Vυ" độn bị xé đi, đầu v* còn hồng hơn cả vυ" giả, run rẩy trong không khí.

Diêu Trĩ đầu óc vốn đã nóng, duỗi hai tay ôm lấy cổ người nọ, mềm giọng run rẩy nói, "Nhanh sờ sờ em đi..."

Còn chưa kịp được an ủi, thân thể đã nhẹ đi, liền nghe được một tiếng thống khổ, người đàn ông trước mặt Diêu Trĩ đã ngã chổng vó xuống đất.

Trì Cận thở hổn hển nhìn Viên Đài, đám đông bỗng yên tĩnh dị thường.

Hắn vẫn ở giữa đám đông.

Một nhóm người mặc đồ đen chia đám đông thành hai lối, một người đàn ông mặc vest bình tĩnh đi thẳng về phía Diêu Trĩ.

Hắn đưa tay ra, giọng nói rất trầm và mạnh mẽ: "Đi xuống."