Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu

Chương 38.2: Gặp Hứa Vi Nhân

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hứa Tân Di che mặt thất thanh, nghẹn ngào, hét lên: "Đừng hỏi, em không muốn nghĩ tới. Lần này Hứa Vi Nhân trở về, còn mang theo một đứa con trai. An Nhã... Chị biết không, đứa nhỏ này, rất có khả năng là của Dịch Dương!"

"Dịch Dương?"

An Nhã không thể nói không khϊếp sợ, muốn an ủi Hứa Tân Di. Trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì.

Cô bay nhảy khắp các quán bar, hưởng hết hoa thơm cỏ lạ, lại chưa từng giống như Hứa Tân Di, một lòng một dạ chết ở trên người một người đàn ông.

Nếu người đàn ông của cô có người phụ nữ khác, hai người kia còn có con, như vậy khẳng định cô sẽ thiến tên khốn đó, một chân đạp bẹp tên chó đó, sẽ không làm bản thân có nửa điểm phiền lòng thua thiệt.

"Không đúng, sao em biết là của Dịch Dương? Dịch Dương nói? Hay là chính em phát hiện ra?"

"Người khác nhìn không ra, nhưng em nhìn ra, thằng bé quả thực là một khuôn mẫu từ Dịch Dương ấn ra tới!"

Một cái khuôn mẫu ấn ra tới?

An Nhã nghi hoặc nhớ lại diện mạo của đứa bé kia.

Không giống nha?

Giống chỗ nào?

"An Nhã, chị nhất định phải giúp em!"

"Em cứ việc nói, chị có thể giúp nhất định giúp."

"Chị giúp em hẹn cô ta ra ngoài."

"Hẹn ra ngoài?"

"Đúng vậy!"

Hứa Tân Di nghiêm túc bình tĩnh, nói: "Em muốn nói chuyện nghiêm túc với cô ta."

"Nói... Không phải... Tân Di, trước tiên, em cần phải bình tĩnh một chút. Nghe chị nói nè, mọi chuyện còn chưa có rõ ràng, em đừng xúc động. Em hỏi Dịch Dương trước được không? Hỏi rõ ràng chuyện về đứa bé đó rồi chúng ta lại hành động sau."

"Hỏi rõ ràng?"

Hứa Tân Di bi phẫn nhìn cô: "Còn có cái gì không rõ ràng! Lúc Dịch Dương học đại học, bọn họ là đồng học, trai đơn gái chiếc, lâu ngày sinh tình, bằng không tại sao cô ta lại có con với Dịch Dương!"

"Em... Trước từ từ..."

An Nhã càng nghe càng cảm thấy không thích hợp: "Em có chứng cứ gì chứng minh... Đứa bé kia là con của Dịch Dương?"

Hứa Tân Di cái gì cũng nghe không vào, đắm chìm ở thế giới riêng của chính mình: "Em tuyệt đối sẽ không để cô ta phá hư hôn nhân của em và Dịch Dương! An Nhã, chị mau chóng giúp em hẹn cô ta ra ngoài, em phải nói chuyện nghiêm túc với cô ta!"

"Cái này......"

"Chị không muốn giúp em?"

"Nguyện ý! Chị đương nhiên nguyện ý, ok, để chị nghĩ cách liên lạc cô

ta, giúp em hẹn cô ta ra ngoài để em hỏi rõ ràng, được chưa?"

Hứa Tân Di đáy mắt rưng rưng: "Cảm ơn chị An Nhã."

Chiêu này là tuyệt chiêu cô học được từ nhỏ.

Nữ phụ ác độc đều hành động như vậy.

Kiêu ngạo ương bướng, xúc động ngu ngốc, không điều tra chân tướng mọi chuyện, một mực tin tưởng những gì bản thân nhìn đến, tin những gì bản thân nguyện ý tin, đặc biệt là những chuyện nhằm vào nữ chủ, một đường chạy như điên trên con đường tìm đường chết.

Hứa Tân Di tin tưởng, không bao lâu nữa, Dịch Dương sẽ hoàn toàn chán ghét mình.

Sau đó ly hôn với cô!

Tình tiết trong tiểu thuyết còn không phải là như vậy sao? Cô chính là một người phụ nữ sẽ nhân danh vì yêu Dịch Dương mà chuyện gì cũng đều làm ra được!

Nghĩ lại thật là tuyệt vời.

Hoàn mỹ!

――――

An Nhã làm việc đáng tin cậy, hai ngày sau điện thoại thông báo cô, đã thành công hẹn Hứa Vi Nhân, địa điểm là một tiệm cà phê nội thành.

Cùng ngày, Hứa Tân Di make-up đậm, to son môi đỏ chót, mang theo một túi xách hiệu LV giới hạn trên toàn cầu, đeo kính râm, hạng nặng võ trang đi thẳng đến nơi hẹn.

Hứa Tân Di đẩy ra cửa tiệm cà phê, thì nhìn thấy một người phụ nữ gương mặt dịu dàng, trang điểm không lố lăng, ngồi trong một góc.

Hứa Tân Di biết, đây là bản mặt tình nhân mang thai đến trước mặt chính thế than thân trách phận, nói hai người mới là tình yêu chân thành, đây

cũng là vai Hứa Vi Nhân rất thích đóng.

Năm tháng yên bình, không tranh không đoạt, cực kỳ giống ánh trăng sáng lóe lên trong bóng đêm trên vòm trời tối đen kia.

Khiến người ta chỉ liếc mắt một cái đã khó quên.

Là loại hình phụ nữ mà đàn ông thích nhất, một bóng dáng một nụ cười, có thể đủ kích phát du͙© vọиɠ chiếm hữu của đàn ông. Lúc đa sầu đa cảm, có thể kích động ý muốn bảo vệ của đàn ông.

Cô hùng hổ đi đến trước mặt Hứa Vi Nhân: "Nói đi, cô cần bao nhiêu tiền mới có thể rời khỏi Dịch Dương?"

Hứa Vi Nhân giật mình ngẩn người: "Cô là Tân Di đi? Tôi biết cô, chào cô, tôi là Hứa Vi Nhân."

Hứa Vi Nhân vui vẻ vươn tay chào hỏi cô.

Hứa Tân Di khinh miệt thoáng nhìn bàn tay của cô ta, cũng không tính toán duỗi tay nắm, ngồi xuống ở trước mặt cô ta.

Hai người, quả thực chính là hai loại hình cực đoan.

"Cô hẹn tôi ra có việc gì sao?"

"Đương nhiên là có"

Hứa Tân Di tháo kính râm xuống, đặt túi xách giới hạn ở trên bàn, một bộ dáng P*tài đại khí thô, tôi rất có tiền: "Tôi nghe nói cô mang theo một đứa bé về nước, nói cho tôi, cha của đứa bé đó là ai? Là Dịch Dương sao?"

Đề cập tên này, Hứa Vi Nhân có hơi hơi xuất thần, như chìm vào trong dĩ vãng.

Cô cũng không có nói lời nào.

Im lặng trong một thời gian dài làm Hứa Tân Di cực kỳ tức giận.

"Thật là Dịch Dương? Hứa Vi Nhân, cô thật là mưu mô xảo quyệt, muốn dùng con trai làm lợi thế gả vào nhà họ Dịch phải không?"

"Tôi không hiểu rõ, Hứa tiểu thư lời này là có ý gì?!"

"Tôi có ý gì? Đừng giả đò, cô cho rằng tôi không biết cô đang nghĩ cái gì sao? Tôi nói cho cô, tôi và Dịch Dương đã kết hôn hai năm, cô cảm thấy mẹ và ông của Dịch Dương sẽ để một con tiểu tam bước vào cửa nhà họ Dịch sao?"

"Cô và Dịch Dương... kết hôn?"

Nhìn Hứa Vi Nhân kinh ngạc, Hứa Tân Di cao ngạo nâng lên cằm: "Cô còn không phải là muốn tiền sao? Tôi có tiền, tôi cho cô, nói đi, cô muốn bao nhiêu mới đồng ý rời khỏi Dịch Dương, mới có thể dấu chết chuyện con trai vào trong bụng?"

Hứa Vi Nhân sửa sang lại biểu tình của bản thân, khép hờ mi dịu dàng cười: "Thì ra Hứa tiểu thư tìm tôi, chính là vì việc này?"

"Bằng không đâu? Chẳng lẽ cô muốn trở lại giới giải trí? Không quan hệ, tôi có thể giới thiệu mấy nhân vật cho cô, đủ nuôi sống bản thân cô cùng con, chỉ cần cô ngậm chết chuyện này ở trong lòng."

Hứa Vi Nhân im lặng không nói gì.

Ngồi ở chỗ kia, như là một đóa hoa trắng không tranh không đoạt với đời.

Hứa Tân Di ấn đường hơi nhếch.

Đóa hoa trắng này cho cô có cảm giác diễn còn tốt hơn cô?

Không được!

Không thể thua!

Nhân vật nữ phụ độc ác này là của cô, quyết không thể bại bởi đóa hoa trắng này!

Hứa Tân Di móc ra một thẻ ngân hàng từ trong túi xách, ném xuống trước mặt Hứa Vi Nhân, ỷ vào chính mình có mấy đồng tiền dơ bẩn không để người phụ nữ trước mắt vào mắt.

"Tiền trong card cũng đủ cô sống hơn nửa đời, làm người, vẫn là muốn đủ, đừng quá tham."

Hứa Vi Nhân coi thường tấm thẻ ngân hàng kia, khinh thường nhìn lại.

"Cô nói, bao nhiêu tiền cô mới đồng ý rời khỏi Dịch Dương?"

Hứa Vi Nhân cũng không phủ nhận cũng không cự tuyệt, cô nói: "Năm mươi triệu."

"Năm mươi triệu?"

Hứa Tân Di cười: "Cho nên cô đây là cam chịu đứa bé đó là của Dịch Dương? Cô xác định năm mươi triệu là có thể rời khỏi Dịch Dương?"

Hứa Vi Nhân nhìn Hứa Tân Di mỉm cười, xem như cam chịu.

Hai người mắt đối mắt, không chút nào lùi bước.

Một giây, hai giây.

Hứa Tân Di lấy tấm thẻ ngân hàng trên bàn bỏ ngược vào túi xách, bình tĩnh đứng dậy, cầm túi xách LV giới hạn cô mới mua lên, ở trong ánh mắt nghi hoặc của Hứa Vi Nhân, sạch sẽ lưu loát nói: "Chúc hai người hạnh phúc."

Phụt!

Năm mươi triệu?

Tên chó đó xứng sao?

Hết
« Chương TrướcChương Tiếp »