Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu

Chương 37.2: Con trai của Dịch Dương

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô ở trên mạng đối xử tốt với người khác một chút, hở chút là kéo đen, người đó lại không trêu chọc cô..."

"Tên cẩu tặc đó dám dùng tên tuổi của anh còn không có chọc em? Không được, em chính là muốn kéo đen tên cẩu tặc đó!"

"Thôi bỏ đi, cô vui là được."

Hứa Tân Di nhìn đồng hồ trên màn hình di động, nói: "Ông xã, trời cũng đã khuya, không có việc gì em cúp máy trước nha, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút, chúc ông xã ngủ ngon, chụt chụt."

Màn hình đen.

Cắt đứt video, Dịch Dương im lặng một lát, gọi điện thoại nội tuyến trong công ty, kêu Triệu Bân vào.

Trợ lý Triệu Bân gõ cửa đi vào.

Mặt Dịch Dương không cảm xúc, phân phó: "Mở một tài khoản Weibo cho tôi."

Cứ việc ở một giờ trước Dịch Dương nói không cần Weibo, nhưng làm cấp dưới, Triệu Bân không tư cách cười nhạo ông chủ của mình.

Rốt cuộc muốn ăn cơm.

"Yêu cầu phía chứng thực từ trang web sao?"

Nhớ tới Hứa Tân Di kéo đen mình, Dịch Dương giao cho Triệu Bân tài

khoản Weibo kia của mình.

"Chứng thực cái tài khoản này."

Triệu Bân tiếp nhận, cực kỳ giống tài khoản Weibo của cẩu tặc, anh nào dám cười.

"Tôi lập tức đi làm ngay."

Hứa Tân Di cách xa Dịch Dương hàng cây số, vẻ mặt phức tạp nắm chặt di động, khóc lóc thảm thiết.

"Xong rồi xong rồi, thật là Dịch Dương ra tay giúp mình, anh ta yêu mình đã sâu như vậy sao?"

――――

Sáng sớm hôm sau, Giang Niệm vẻ mặt áy náy đứng ở trước cửa phòng Hứa Tân Di, đợi Hứa Tân Di make-up xong ra tới, nói khẽ lời xin lỗi với cô: " Chị Tân Di, xin lỗi, em không nghĩ tới chuyện... Buổi tối ngày đó lại có thể mang đến ảnh hưởng lớn như vậy với chị."

Hứa Tân Di vừa mở cửa thì thấy Giang Niệm vẻ mặt áy náy biểu tình trầm thấp, còn tưởng rằng chuyện gì to tát lắm.

Cô rộng lượng phẩy phẩy tay: "Không sao đâu, em đừng để ở trong lòng, những tài khoản đó đều lấy tiền làm việc, trắng nói thành đen, chuyện chính là như vậy đó."

"Chị không trách em?"

"Chị trách em làm gì?"

Hứa Tân Di đi thẳng đến thang máy, vừa nói vừa nói: "Giang Niệm, sau này em bước vào công ty của chị, nhất định phải nhớ rõ, đừng quá xem trọng những thông tin thất thiêt trên mạng mà làm ảnh hưởng đến tâm tình của mình"

"Em phải biết rằng, những tài khoản bôi đen thanh danh của em, bọn họ cũng chỉ nói hai ba câu ở trên mạng. Trong hiện thực, bọn họ không có

tư cách gặp mặt nói chuyện với em, cho nên, em không cần để bọn họ ở trong lòng. Mọi việc đã có có ê kíp và công ty thay em giải quyết, nhớ kỹ chưa?"

Giang Niệm đi sau Hứa Tân Di một bước, nghe xong những lời này, dưới chân cứng lại, nhìn bóng dáng cô đơn hơi gầy của Hứa Tân Di đứng ở trước thang máy, hơi hơi khép mắt: "Dạ, em nhớ rõ rồi."

Một hàng mấy người đi vào địa điểm quay phim, nhân viên đoàn phim đã chuẩn bị xong mọi khâu đoạn, Đạo diễn Từ vừa thấy người thì hỏi: "Tân Di, không có việc gì đi?"

Tân Di cười nói: "Không có việc gì."

"Không có việc gì thì tốt, chút chuyện nhỏ này đừng để ở trong lòng, lo tập trung đóng phim, đợi phim của chúng ta lên sóng, người xem thấy được kỹ thuật diễn của cô, khẳng định sẽ không nói thêm cái gì nữa."

Hứa Tân Di gật đầu.

Đến sau Hứa Tân Di một bước, Hàn Kiêu cùng với quản lý, trợ lý đi vào phim trường.

Ngày hôm qua, có Hàn Kiêu chủ động giúp cô làm sáng tỏ, theo lý mà nói, cô nên đến cảm ơn người ta.

Hứa Tân Di đi qua, vẻ mặt thành khẩn nhìn anh: "Anh Hàn, cảm ơn ngày hôm qua anh nói chuyện giúp em"

Hàn Kiêu vẫn thờ ơ lạnh nhạt bình thản như trước, phảng phất mọi chuyện ở trong mắt anh đều không tính là chuyện gì.

"Không có việc gì, chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi."

Lạc Kiệt đứng kế bên Hàn Kiêu, vẻ mặt khó chịu, nhíu mày.

Ngày hôm qua, Hàn Kiêu kiên trì đứng ra làm sáng tỏ giúp Hứa Tân Di, tương đương cột hai người vào một chỗ. Hiện giờ, trên mạng xuất hiện không ít lời phê bình đối với hành động của Hàn Kiêu, việc này tuy rằng đã bình ổn, nhưng cũng xuất hiện không ít nghị luận có liên quan đến đời

sống riêng tư của Hàn Kiêu.

Không lay chuyển được Hàn Kiêu, Lạc Kiệt chỉ lựa chọn ném sắc mặt cho Hứa Tân Di xem.

An Nhã liếc mắt một cái, nhìn thấy Hàn Kiêu, vội đi theo mông sau Hứa Tân Di tới, chờ Hứa Tân Di nói xong lời cảm ơn, cô đã chờ không kịp vươn tay chào hỏi Hàn Kiêu.

"Chào Hàn tiên sinh, tôi là An Nhã, là người quản lý của Tân Di."

Hàn Kiêu nhìn cái tay kia, do dự hai giây, khoảng cách anh do dự đắn đo, Lạc Kiệt đã bước lên, chủ động cầm tay An Nhã: "Chào cô, tôi là Lạc Kiệt, là người quản lý của Hàn Kiêu."

Xem như thay mặt Hàn Kiêu giải vây.

An Nhã cười xấu hổ.

"Sớm nghe nói qua thanh danh An tiểu thư, hôm nay vừa thấy, quả nhiên không giống người thường, không bằng hai người chúng ta ngồi xuống thêm tài khoản WeChat, để tiện tâm sự với nhau"

"Xin lỗi, tôi không mang theo di động." An Nhã mạnh mẽ giật tay mình khỏi lòng bàn tay Lạc Kiệt.

Lạc Kiệt người này lớn lên là rất không tồi, rất phù hợp thẩm mỹ của cô, đáng tiếc, là gay.

Cô không có hứng thú đối với gay, cũng chưa bao giờ lãng phí thời gian ở trên người gay.

Đạo diễn Từ đang trong quá trình quay phim, quay đầu sang gọi người.

"Hai người cứ nói chuyện tiếp đi, tôi và anh Hàn đi quay phim trước."

"Từ từ"

An Nhã giữ chặt Hứa Tân Di: "Tân Di, chuyện đó đã giải quyết chị cũng an tâm rồi, công ty còn có chút việc, đợi lát nữa chị phải đi, em ngoan

ngoãn ở đoàn phim đóng phim dùm chị, gặp chuyện đừng kích động, nhớ gọi cho chị trước."

An Nhã suy nghĩ cái gì, Hứa Tân Di còn không rõ ràng lắm sao? Hơn phân nửa là trở về vội vàng ôm anh chàng trẻ tuổi nào đó vào lòng tìm kiếm an ủi.

Cô cũng không ép buộc ở lại làm gì.

"Được rồi mà, trên đường nhớ chú ý an toàn."

Lạc Kiệt vỗ vỗ vai Hàn Kiêu, nhìn bóng dáng An Nhã rời đi, nói: "Cậu có biết hiện tại tôi nghĩ cái gì không?"

"Cái gì?"

"Tôi nghĩ, con của tôi và An Nhã nên đặt tên là mới hay."

Hàn Kiêu: "?"

――――