Chương 35.1: Lại bôi đen tiếp



Hiện trường phát sóng trực tiếp tiến hành ước chừng hai tiếng đồng hồ.

Chờ Hứa Tân Di quay xong hết những cảnh quay, kết thúc công việc chuẩn bị quay về khách sạn, cầm lấy di động đặt trên bàn nhỏ lên, liếc mắt nhìn, vừa lúc nhìn thấy gương mặt xác chết của Dịch Dương trên

màn hình.

"Đậu má nó" không chút nào phòng bị, đột nhiên cả kinh, Hứa Tân Di thét chói tai, tay chân mềm nhũn, di động rớt trên mặt đất, trái tim thiếu chút nữa ngừng đập.

"Chị Tân Di, chị làm sao vậy?"

Nhân viên công tác bốn phía sôi nổi chuyển ánh mắt nhìn lại.

Hứa Tân Di thiếu chút nữa bị Dịch Dương hù chết.

Đã trễ thế này, một khuôn mặt như nguyền rủa xuất hiện ở trên màn hình di động của cô, cô còn tưởng rằng nửa đêm gặp quỷ nữa chứ.

Buổi tối khuya khoắc hù dọa ai vậy hả?

"Không có việc gì không có việc gì, nhìn lầm thôi." Còn tưởng rằng thấy quỷ.

Vài trợ lý tiếp tục cúi đầu thu dọn đồ đạt.

Giang Niệm còn muốn đi tới hỏi một chút, Tiểu Viên kéo tay cậu, thấp giọng dặn dò kêu cậu không cần hỏi đến việc tư của chị Tân Di.

Hứa Tân Di thở sâu, nhặt điện thoại di động từ trên mặt đất lên, phát hiện video trò chuyện với Dịch Dương còn chưa có kết thúc.

Nhìn xuống bàn nhỏ, trước khi trợ lý dọn dẹp, đặt điện thoại trở lại vị trí cũ, nhìn màn hình di động, thấy rõ toàn bộ khung cảnh đoàn phim.

Vừa rồi... Dịch Dương đều thấy?

Hứa Tân Di tự nhiên khẩn trương có loại cảm giác " yêu đương vụиɠ ŧяộʍ " bị bắt tại trận.

Hứa Tân Di giật mình khi có cảm giác này.

Không đúng, mình làm gì phải khẩn trương? Đóng phim bình thường mà thôi, bị nhìn thì sao? Mình không thẹn với tâm! Tại sao lại muốn khẩn

trương?

Cô nhìn trái phải, nhìn xung quanh một vòng, thấy bốn bề vắng lặng, mang lên tai nghe, cảm động đến rối tinh rối mù, thấp giọng nói: "Ông xã ~~~ Anh vẫn luôn giữ video là đang đợi em sao?"

Dịch Dương mặt không cảm xúc nhìn cô: "Hứa Tân Di, kỹ thuật diễn không tồi."

Lộ ra màn hình, Hứa Tân Di đều có thể cảm nhận được Dịch Dương truyền tới đình trệ mà trầm trọng áp suất thấp.

"Cảm ơn ông xã đã khích lệ!"

"Diễn viên trong đoàn phim rất biết cách chăm sóc cô."

Hứa Tân Di giọng nhõng nhẽo nói: "Bà xã của anh người gặp người thích mà, người ta thích nên mới tốt với em như vậy, nhưng ông xã cứ yên tâm, người em yêu nhất vẫn là anh nha!"

Da mặt còn rất dày.

"Tôi thấy tiến độ quay còn rất nhanh, bộ phim này còn muốn quay bao lâu mới hoàn thành?"

"Quay bao lâu sao? Còn không đến hai tháng, dựa theo đạo diễn Từ yêu cầu, một chế tác lớn như vậy, thế nào cũng đến nửa năm đi? Đây là dưới tình huống quay thuận lợi. Nếu quay không thuận lợi, một năm đều có khả năng!"

Nửa năm đến một năm?

Dịch Dương dựa người ra sau, xả lỏng cà vạt, cưỡng chế áp lực gân xanh thái dương nhảy lên.

"Ông xã, em cũng không muốn quay lâu như vậy, em cũng muốn quay xong sớm để trở về gặp anh, nhưng em không có cách nào khác nha, đây là công việc của em, em cũng không thể quyết định, anh yên tâm, đợi em quay xong, em nhất định về nhà ngay với anh, được không?"

"Chị Tân Di, đều đã thu dọn xong." Giang Niệm cao giọng nói, Hứa Tân Di vội vàng di chuyển màn hình điện thoại sang nơi khác, e sợ bị người khác phát hiện sự tồn tại của Dịch Dương.

"Biết rồi, lập tức tới ngay"

Nói xong, lại đè thấp âm thanh nói với Dịch Dương: "Dịch Dương, hiện tại em phải trở về khách sạn, không nói chuyện với anh nữa, anh yên tâm, tiến độ quay rất nhanh, thật sự, nhiều nhất một năm em sẽ trở về gặp anh, thời gian không còn sớm, anh nghỉ ngơi sớm một chút, yêu anh, chụt chụt chụt!!!"

Nói xong, Hứa Tân Di không mặc kệ Dịch Dương phản ứng ra sao, nhanh chóng quyết định cắt đứt video trò chuyện, không cho Dịch Dương có cơ hội nói tiếp.

Hôm nay tên chó này bị cái gì vậy, hao phí mấy tiếng đồng hồ xem cô đóng phim?

Chẳng lẽ giống như An Nhã nói, bắt đầu sinh ra hứng thú với cô?

Đây cũng không phải là một dấu hiệu tốt.

Hứa Tân Di để ngừa mọi chuyện, nhanh chóng nói chuyện này cho An Nhã biết.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, An Nhã đưa ra một kết luận.

"Dịch Dương tuyệt đối có hứng thú với em, Tân Di, chúc mừng em, rốt cuộc chờ đến lúc mây tan gặp trăng sáng, lại nỗ lực hơn chút nữa, Dịch Dương có thể khăng khăng một mực, hoàn toàn yêu em."

Nhìn kết luận An Nhã gửi đến trên màn hình, Hứa Tân Di như cha mẹ chết.

Cô nhắn ngược lại: "Thiệt hay giả? Dịch Dương thật sự bắt đầu thích em?"

"Phía trước chỉ là suy đoán, hôm nay nghe em nói xong, chị có thể khẳng định, tám chín phần mười, em phải tin tưởng chị, chị đã thấy quá nhiều

đàn ông, nếu anh ta không thích em, chị bằng lòng gỡ đầu xuống cho em làm ghế ngồi."

"......" Cũng không cần nói chắc ăn đến như thế.

An Nhã tiếp tục trả lời: "Tin tưởng chị em đi, người đàn ông không có hứng thú với em, họ sẽ không lãng phí hai tiếng để xem em đóng phim đâu."

Hứa Tân Di tâm như tro tàn.

Cô thử hỏi: "Vậy chị cảm thấy, tại sao Dịch Dương lại thích em?"

Đúng bệnh hốt thuốc mới là mấu chốt.

An Nhã: "Khoảng cách sinh ra tình cảm"

Hứa Tân Di: "Nhưng trong suốt hai năm kết hôn em và Dịch Dương cũng rất ít gặp mặt."

An Nhã: "Không giống nhau, phía trước hai người không có thời gian ở chung, trước khi em tới đoàn phim từng có một đoạn thời gian ở chung dưới mái hiên với Dịch Dương, hai người đã có bước cơ bản đến với nhau."

An Nhã: "Có lẽ trong hai tháng đó, anh ta đã đổi mới cái nhìn về em."

An Nhã: "Loại đàn ông giống như Dịch Dương, đột nhiên có một người phụ nữ nằm bên cạnh, còn ngủ chung giường suốt hai tháng, chắc đã có thói quen sự tồn tại của em."

An Nhã: "Em biết cái gì đáng sợ nhất sao? Thói quen đáng sợ nhất, anh ta đã có thói quen đối với sự tồn tại của em, đột nhiên em đi đóng phim, mỗi ngày buổi tối khi đi ngủ phải đối mặt với căn phòng trống rỗng, không có em, khẳng định anh ta sẽ không quen."

An Nhã: "Mỗi đêm, khi anh ta đi vào giấc ngủ sẽ nghĩ đến em, mỗi ngày mỗi đêm đều nhớ em, có lẽ chỉ là một ý niệm hơi lướt qua, chỉ nhớ đến em một chút, nhưng những ý niệm đó, ngày qua ngày, hội tụ thành một khối, sẽ trở thành chất xúc tác tình cảm cho hai đứa."

Cuối cùng, An Nhã tổng kết: "Chúc mừng em, mộng đẹp trở thành sự thật."

Hứa Tân Di hận không thể bóp nát di động, không còn sức lực trả lời An Nhã.

Ưu sầu dựa vào cửa sổ xe, nhìn ra ngoài cửa sổ xem cảnh đêm.

Trái tim giống như cảnh sắc ven đường, một mảnh hoang vu.

Nếu không phải còn có người ở trong xe, cô thật muốn khóc lớn tiếng.

Rốt cuộc cô có chỗ nào xứng đáng được Dịch Dương thích?

Chỉ cần Dịch Dương nói, cô sửa còn không được sao?

"Chị Tân Di, chị làm sao vậy?"

Cô thở dài một hơi: "Trời sập."

Ánh mắt Giang Niệm đặt ở trên di động bị Hứa Tân Di nắm chặt trong lòng bàn tay, suy nghĩ chuyện gì đó.

――――

Sau một tuần Lý Hàn Tinh rời khỏi đoàn phim, diễn viên thay thế cô ta sẽ vào quay ngay

Đã từng, bởi vì kỹ thuật diễn của Lý Hàn Tinh quá kém, số lần NG quá nhiều, liên lụy tiến độ của đoàn phim, là vấn đề làm đạo diễn Từ vô cùng đau đầu. Hiện giờ đạo diễn Từ lại thấy may mắn vì kỹ thuật diễn ba cộc ba đồng đó của Lý Hàn Tinh.

Chính là bởi vì cô ta liên lụy tiến độ đoàn phim còn thường xuyên xin nghỉ, cho nên đạo diễn Từ vẫn luôn dời suất diễn của Lý Hàn Tinh ra sau, cũng vì vậy, trong hai tháng này, nhân vật nữ phụ thứ ba do Lý Hàn Tinh đóng không quay được bao nhiêu.

Nữ diễn viên mới vào cũng có chút kỹ thuật, tên là Lý Thành Mạn, là

người được đạo diễn Từ phỏng vấn thông qua trước khi đoàn phim khai máy. Đạo diễn Từ cảm thấy rất không tồi, muốn ký hợp đồng, nhưng bởi vì Lý Hàn Tinh bị nhà tư bản nhét vào, không thể không lui.

Đạo diễn Từ đánh giá kỹ thuật diễn của Lý Thành Mạn không tệ, chắc một tuần sẽ có thể đuổi kịp tiến độ quay.

Lý Hàn Tinh rời khỏi đoàn phim cũng không gây chuyện sóng gió gì, đi nhẹ nhàng yên lặng không một tiếng động.

Thật ra, ngay từ đầu Lý Hàn Tinh ở đoàn phim vẫn rất được hoan nghênh, lớn lên xinh đẹp tính cách lại dịu dàng, hơn nữa cũng không có danh tiếng, nên cũng không có lịch sử đen, không có scandal.

Nhưng sau một thời gian dài ở chung, tính cách đanh đá, xoi mói, ghen tị, không biết điều, kiêu ngạo... Càng ẩn càng lòi.

"Ngày hôm qua Lý Hàn Tinh đã tới đoàn phim có phải hay không? Hình như tôi có nhìn thấy cô ta."

Thời gian nghỉ ngơi, mấy anh chàng trẻ tuổi đóng vai phụ tụ tập lại thấp giọng nói chuyện phiếm.

"Tới, ngày hôm qua tôi chào hỏi cô ta, cô ta lạnh lùng liếc một cái, không thèm trả lời"

"Mấy người nói thử xem, cái ông tổng giám đốc Tôn già cú đế đó, có phải là... Của Lý Hàn Tinh hay không" Người nọ nói bóng nói gió, không nói rõ.

"Có cái gì mà cần ấp úng, kim chủ là cái chắc, đều hành động rõ ràng như vậy, ai mà không biết"

"Tôi có cảm giác Lý Hàn Tinh không phải người như vậy."

"Không phải là người như vậy? Đừng nói giỡn được không?"

"Không phải trước đó cô ta đối xử với chúng ta rất nhiệt tình sao?"