Chương 27.2

"Vị này chắc hẳn cô cũng biết, Hàn Kiêu. Trong vòng sáu tháng tiếp theo, hai người chính là cộng tác," Nói xong, Từ Tư Minh lại giới thiệu Hứa Tân Di cho Hàn Kiêu, cười nói: "Vị này là Hứa Tân Di, đoạn thời gian trước có scandal với cậu. Hai người mau nói cho tôi, lúc ấy chuyện là thế nào, tôi nhìn thấy tạp chí bát quái kia rất thật, nói xem?"

Đạo diễn Từ Tư Minh cái gì cũng tốt, chỉ là quá thích bát quái (1).

(1) Bát quái: hóng chuyện, hóng drama,...

Các loại sự tình bát quái bên trong Ngu Nhạc Quyển, ông đều có thể nói đến đầy miệng. Ngày nào không làm đạo diễn nữa, đổi nghề làm nhà báo, nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền.

Hứa Tân Di biết, Từ Tư Minh ở ngay ngày đầu tiên liền đem việc này nói ra, không phải vì ông EQ thấp, mà là đi thẳng vào vấn đề, nói rõ ràng hiểu lầm giữa cô và Hàn Kiêu. Loại sự tình này bất luận có phải là do tạp chí bát quái viết linh tinh hay không, thì chắc chắn cũng sẽ có điểm hiểu lầm. Ở trước mặt nói cho rõ ràng, sẽ không làm chậm trễ tiến độ quay phim.

"Từ đạo diễn, ông cũng đừng làm loạn thêm, tạp chí giải trí viết như vậy sao có thể là sự thật? Lần này tôi và tiền bối Hàn Kiêu còn là lần đầu tiên gặp mặt, làm sao có chuyện như vậy được?" Nói xong, Hứa Tân Di vươn tay trước mặt Hàn Kiêu, cười nói: "Tiền bối Hàn Kiêu, đều chỉ là hiểu lầm mà thôi. Về sau ở đoàn làm phim, xin hãy chiếu cố nhiều hơn."

Cô duỗi tay ra dừng ở giữa không trung, ánh mắt Hàn Kiêu rơi trên tay cô. Trong ánh mắt kia, tựa hồ có do dự, lại tựa hồ có sợ hãi, chậm chạp không chịu vươn tay tới nắm.

Thời gian dài, Hứa Tân Di cũng cảm thấy cánh tay ê ẩm.

"Tiền bối Hàn Kiêu là cảm thấy có chỗ nào..."

"Chỉ là hiểu lầm thôi. Hợp tác vui vẻ." Lời ít mà ý nhiều, chỉ là khẽ gật đầu.

Về phần Hứa Tân Di vươn tay ra, lại xấu hổ thu về.

—— ——

"Vì cái gì không nắm tay với mình?" Hứa Tân Di ngồi trên ghế chờ mở máy, trong lúc đó nhịn không được hồi tưởng lại buổi sáng gặp mặt Hàn Kiêu, càng nghĩ càng không ra, "Chẳng lẽ mình đắc tội Hàn Kiêu sao?"

Cô cẩn thận hồi tưởng lại, nhớ tới lúc mới gặp mặt Hàn Kiêu, cũng là lần xảy ra scandal kia.

Cũng đã nói chỉ là hiểu lầm rồi tại sao còn đối xử với mình như vậy?

Chẳng lẽ là bởi vì cô quá "nổi tiếng" ở bên ngoài cho nên ngay cả Hàn Kiêu cũng đối với cô nhượng bộ lui binh?

Hứa Tân Di ưu sầu thở dài, nếu thật là bởi vì như vậy, kia... Cũng không có cách nào.

Kết bạn không thành, liền đứng ở phía xa liếʍ dung nhan đi.

"Tân Di, tới đây thương lượng một chút." Từ đạo diễn gọi cô tới hiện trường đóng phim.

Ngày đầu tiên mở máy, kịch bản kỳ thật còn rất phân tán, Từ Tư Minh không sắp xếp cảnh của cô và nam chính, ngược lại sắp xếp cảnh cô với vai phụ trước.

Hứa Tân Di đứng dậy, đi đến trước mặt Từ đạo diễn, "Sao vậy?"

Từ Đạo nhìn thoáng qua Lý Hàn Tinh ngồi một bên ấm ức.

"Là như vậy, Lý Hàn Tinh nói thân thể cô ấy không dễ chịu, hi vọng có thể diễn trước, muốn về sớm nghỉ ngơi một chút, cô bên này có thể chiều theo hay không?"

Không thoải mái? Lúc cử hành nghi thức khởi động máy không phải vẫn tốt sao? Làm sao mới qua một bữa cơm, liền thành cái dáng vẻ muốn chết không sống này?

Sửu nhi (*) nhiều chuyện.

(*) Sửu nhi: Trẻ trâu.

Lý Hàn Tinh đối với cô có địch ý rõ ràng, vừa rồi An Nhã còn nói với cô cẩn thận Lý Hàn Tinh, nữ nhân này phía sau có kim chủ, cho nên phách lối.

Không thể không đề phòng.

"Không sao."

"Vậy thì tốt, cô chuẩn bị đi, đổi cảnh cho Lý Hàn Tinh, mười phút sau chúng ta bắt đầu."

Hứa Tân Di ngoài miệng đáp ứng, đi đến trước mặt Lý Hàn Tinh, ở trên cao nhìn xuống nhìn cô ta, nói: "Từ đạo diễn bảo tôi tới đổi cảnh cho cô, cô sao rồi? Có thể chống đỡ một chút được không?"

Mặc dù hóa trang, nhưng khí sắc và mặt mày kia của Lý Hàn Tinh, nhìn qua chính là một bộ mặt sầu bi khổ kiểm khổ tình của nữ chính.

Cô ta không nên diễn vai nữ ba ngang ngược càn rỡ trong bộ phim này, hẳn là nên diễn vai nữ chính có vận mệnh cực khổ mới đúng.

Lý Hàn Tinh đè ép cuống họng, "Tôi sẽ cố gắng tận lực, nhưng tôi..."

Hứa Tân Di nhất thời ghét bỏ muốn chết, "Còn có thể diễn hay không?

Một bộ dáng muốn chết không sống này làm ra cho ai nhìn? Nhịn không được thì đi bệnh viện. Làm như Từ đạo diễn cay nghiệt cô, có bệnh không cho đi bệnh viện đè ép cô ở lại diễn phim vậy?"

Sắc mặt Lý Hàn Tinh cứng đờ, nhưng lập tức thõng xuống mí mắt.

Ánh mắt nhân viên đoàn làm phim nhìn sang.

"Có lỗi với chị Tân Di, em... Kỹ năng diễn xuất của em không tốt, chị còn phải giúp đỡ nhiều."

"Tôi biết kỹ năng diễn xuất của cô không tốt, không cần nhắc nhở," Hứa Tân Di liếc cô một cái, "Không có kỹ năng diễn thì học tôi một ít, đừng có cả ngày đóng những vai oán phụ này. Tới đây, học một chút kịch bản."

Hứa Tân Di là nữ chính của bộ phim này, chủ yếu là nhân thiết nữ chủ báo thù nghịch tập. Giải đoạn trước là dựa vào áp lực và sự khinh bỉ từ người thân cho tới người ngoài, giai đoạn sau từ từ trưởng thành. Lý Hàn Tinh đóng vai nhân vật từng coi cô là cái đinh trong mắt, hiện giờ thấy cô nghèo túng, đương nhiên muốn đi lên dẫm thêm một cước.

"Thích Minh Nguyệt, cô cũng có hôm nay sao?" Lý Hàn Tinh nói đến đây, tiếp theo là hành động mang theo cừu hận của nữ ba.

Tát nữ chính một bàn tay.

"Chị Tân Di, chị yên tâm, em sẽ không thật sự đánh chị."

Khóe miệng Hứa Tân Di ôm lấy một vòng trào phúng cười, "Tôi tin cô cũng không dám."

"Tân Di, Hàn Tinh, hai người chuẩn bị xong chưa?"

"Rồi thưa đạo diễn."

"Mọi người chuẩn bị, năm phút sau chính thức bắt đầu mở máy."

Nhân viên ai vào chỗ nấy, ánh mắt tất cả mọi người cùng nhau nhìn về phía giữa sân quay phim.

Khuôn mặt Hứa Tân Di mang theo vẻ bi phẫn, thái độ Lý Hàn Tinh phách lối, ở trên cao nhìn xuống Hứa Tân Di, nói ra lời kịch của ác độc nữ phụ.

Lời kịch rất ác độc, đáng tiếc phối hợp với khuôn mặt Bạch liên hoa khổ tình kia kia, lại có mấy phần dở dở ương ương.

"Thích Minh Nguyệt, cô cũng có ngày hôm nay sao?"

Nếu như không phải vì Hứa Tân Di, nhân vật nữ chính này đáng lẽ đã phải là của cô ta!

Lý Hàn Tinh kích động giơ tay, tát xuống gương mặt Hứa Tân Di.

Góc độ kia, lực đạo kia, đánh trên mặt cô, đoán chừng tay của Lý Hàn Tinh cũng phải sưng hai ngày.

Thủ đoạn thấp kém như vậy, quả thực kéo xuống trí thông minh và đẳng cấp của quần thể ác độc nữ phụ.

Hứa Tân Di một tay ngăn trở tay Lý Hàn Tinh, cười nhạo nói: "Cô muốn đánh tôi? Vẫn là nên để tôi dạy cô một chút, làm sao để trở thành ác độc nữ phụ đi."

"Cắt ——" Từ đạo diễn ngưng lông mày, "Chuyện gì vậy?"

Hứa Tân Di quay đầu, nói: "Từ đạo diễn, Lý Hàn Tinh nói cô ấy chưa nắm chắc tốt nhân vật này, muốn để tôi diễn thử một lần cho cô ấy nhìn."

Từ đạo diễn nghe xong, "Không phải mới vừa chuẩn bị sao?"

"Từ đạo diễn, cho cô ấy một cơ hội đi."

Chìm khẩu khí, Từ đạo diễn giơ tay, "Nhanh lên."

Đổi vị trí, Hứa Tân Di đứng ở trên bậc thang, vênh vang đắc ý nhìn Lý Hàn Tinh.

"Cô hãy ghi nhớ, ác độc nữ phụ không phải diễn như cô. Thứ nhất, ánh

mắt nhất định phải không coi ai ra gì, giống như đang nhìn một đống rác rưởi. Có thể trợn mắt trắng, nhưng nhớ, không được giống như mắt cá chết. Thứ hai, ngữ khí nhất định phải âm dương quái khí, câu cuối cùng tốt nhất hừ lạnh một tiếng biểu thị thái độ khinh thường của mình. Lúc nói chuyện phối hợp với biểu cảm, có thể thêm một chút động tác, một bên hất tóc một bên cười nhạo."

"Cuối cùng," Hứa Tân Di hướng cô ta mỉm cười giơ tay lên, "Cái tát nhất định phải nhanh, hung ác và chuẩn xác."

Ba ——

Bạt tay rơi xuống.

Năm dấu ngón tay trên gương mặt trắng nõn của Lý Hàn Tinh mắt trần cũng có thể thấy đang sưng lên.

Hứa Tân Di khoanh tay, oán trách nhìn Lý Hàn Tinh, phảng phất như đang trách cứ da mặt cô ta tại sao lại dày như vậy, làm cho tay mình cũng đau rát theo.

Cô la hét, "Mau cầm cái túi chườm nước đá tới cho tôi, tay đánh xong đau chết!"

***

Tác giả có lời muốn nói:

Hứa Tân Di: Ban đêm call video với lão công, để anh ấy nhìn lòng bàn tay của tôi có bao nhiêu sưng QAQ

------oOo------