Chương 82.3: Lạc Kiệt tìm tới cửa

Sau khi chương trình gameshow này được phát sóng, Weibo Giang Niệm tăng chóng mặt, đã đạt tới con số hai triệu lượt theo dõi, nhiệt độ nằm

trong top 10. Hoàn toàn xuất hiện ở trong mắt các nhà truyền thông lớn cùng các nhãn hàng, ai ai cũng muốn ký hợp đồng với cậu, mọi chương trình truyền hình và thương hiệu sản phẩm lần lượt tìm đến công ty của Hứa Tân Di.

Nhưng cũng có không ít antifans lấy bằng cấp của Giang Niệm ra bôi đen cậu. Cho rằng một người còn chưa tốt nghiệp cấp hai, không đọc vấn, cũng chỉ là hạng thiếu gia nhà giàu chơi bời lêu lổng.

Còn phát triển thành kể chuyện xưa tích cũ, về Vương Nhị Cẩu một người dân quê sống trong núi. Chủ yếu là muốn nói cho mọi người biết, không có trải qua tố chất giáo dục cao đẳng, tính cách sẽ có khuyết điểm, nhân phẩm sẽ có vấn đề, sau này cũng sẽ không thể làm giàu cho đất nước.

Đối với loại ngôn luận cơ trí này, fans đều lười đến phản ứng, không bao lâu đã biến mất ở trên Weibo mênh mang rộng lớn.

Mặc kệ như thế nào, nghệ sĩ của công ty nổi tiếng là dấu hiệu tốt, dù chỉ mới có một người.

Ngay sau khi gameshow lên sóng, Mango TV đã chính thức công chiếu bộ hoàng đồ vào giờ vàng trên nhà đài, phim do Hứa Tân Di và Hàn Kiêu cùng diễn vai chính.

Kỹ thuật diễn của Hứa Tân Di đáng giá thưởng thức, Hàn Kiêu càng không cần nói đến, cái tên " Hàn Kiêu " chính là bảo đảm của phòng bán vé. Lần đầu tiên diễn phim truyền hình chính là mánh lới lớn nhất của nhà làm phim, gợi lên vô số lòng hiếu kỳ từ fans.

Ngày đầu tiên lên sóng, trang web chính thức của hoàng đồ trên nhà đài đã tràn ngập làn sóng bình luận.

"A a a a a a tao chết tồi tụi bây ơi!!! Hứa Tân Di lại quá đẹp!!!"

"Hàn Kiêu cũng quá đẹp trai, chỉ bằng vào gương mặt này tôi có thể liếʍ xong hoàn chỉnh một bộ phim!!!"

"Đạo diễn cũng quá biết chọn người, vai phụ không một ai xấu, đều là trai trẻ, mặt quần áo cổ trang quả thật đúng phong cách của mị!"

"Một ngày có hai tập, ta hận!!!"

Cốt truyện tiết tấu mau, kỹ thuật diễn của diễn viên đều tuyệt vời, cảnh tượng đặc hiệu kết cấu cùng võ thuật đều thuộc cực phẩm màn ảnh rộng, không chút nào vì làm phim truyền hình mà làm ẩu làm tả, trổ hết tài năng cho khán giả xem đã mắt, trở thành bộ phim hot nhất đầu năm nay.

Những anh chàng đóng vai phụ trong phim cũng đều bị fans khai quật ra, có người có tiềm lực trở thành ngôi sao.

Hứa Tân Di cũng bởi vậy nước lên thì thuyền lên, danh tiếng nổ mạnh lật trời, nhân khí lên như diều gặp gió. Fans trên Weibo đột phá hơn mười triệu, nhãn hiệu đại ngôn cùng kịch bản sôi nổi tìm tới cửa. Từ bộ phim này, các fan lại lần nữa nhận thức Hứa Tân Di thông qua góc độ kỹ thuật diễn của cô.

Lần đầu tiên, fans để lại lời bình ca ngợi toàn là lời khen dưới trang Weibo của cô, mà không phải giống như lúc trước, tràn ngập nhục mạ cùng trào phúng.

Ngày hoàng đồ phát sóng, đạo diễn Từ gọi điện thoại cho cô, nói có việc muốn gặp mặt.

Hứa Tân Di thầm nghĩ mối quan hệ giữa cô và đạo diễn Từ còn chuyện gì yêu cầu gặp mặt nói?

Hơn nữa ở di động, giọng đạo diễn Từ nghe có chút chột dạ.

"Vừa lúc tôi cũng có việc muốn tìm ngài, khi nào gặp mặt?"

Sau khi hẹn ngày cùng thời gian xong, buổi chiều ngày hôm sau, Hứa Tân Di đúng giờ đi đến công ty ông.

Khoảng bốn giờ chiều đã tới trước cửa công ty, đạo diễn Từ chờ cô đã lâu.

"Đạo diễn Từ, có chuyện gì gấp cần nói với tôi như vậy?"

Vừa vào cửa, đạo diễn Từ tự rót trà cho cô: "Chuyện về kịch bản, có

chuyện tôi nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên nói trước tiên cùng cô, có chuyện tôi cần hỏi ý kiến của cô, cô gật đầu mới được..."

"Ý kiến của tôi?"

"Chuyện gì là long trọng như vậy, còn tự mình rót trà cho tôi, còn tôi gật đầu mới được? Tôi nhưng gánh không nổi."

Hợp tác vài lần, còn tính khá quen với đạo diễn Từ, nhưng giờ ông ta lại nói như vậy, thật đúng là không khách khí: "Có việc gì, ngài cứ nói."

Từ Tư Minh do dự luôn mãi, gật đầu, "Được rồi. Chuyện là như thế này, bộ điện ảnh này của chúng ta cho tới tận bây giờ, phía diễn viên tôi đều đã sắp xếp xong vai diễn, vốn là quyết định ngày mùng 3 tháng sau sẽ khởi động máy."

"Nhưng là đã định tốt vai nam nhị giữa đường nói không diễn, thế là phía nhà đầu tư nhét một người vào, người đó cũng từng hợp tác với tôi, kỹ thuật diễn cũng không tệ lắm, hình tượng khá giống nam nhị..."

Hứa Tân Di có chút tò mò: "Ai?"

Đạo diễn Từ cười cười: "Người này cô cũng quen biết, là Tạ Trì."

Nụ cười trên mặt Hứa Tân Di nháy mắt hạ xuống.

"Đạo diễn Từ, ông phí công sức kêu tôi lại đây chính là bởi vì việc này?"

"Tôi biết cô và Tạ Trì có chút không thoải mái, cho nên không phải tôi mời cô đến đây để thương lượng sao? Đây cũng là bộ điện ảnh đầu tiên của tôi, các phương diện đều phải cân nhắc kỹ lưỡng. Nếu trong quá trình quay phim diễn viên không chịu hợp tác, tôi xem như xong. Nếu cô thật sự không thích, tôi cũng không làm khó dễ."

"Vậy ý của đạo diễn Từ là nói, nếu tôi không đồng ý, ông sẽ thay đổi Tạ Trì?"

Đạo diễn Từ vuốt vuốt trán: "Đúng vậy."

Hứa Tân Di im lặng một lát.

Tạ Trì.

Cô nghiêm túc nghĩ nghĩ, trước kia, cô xác thật cảm thấy Tạ Trì không tệ. Nhưng sau đó Tạ Trì hất cô văng ra buổi chụp hình phỏng vấn tạp chí, cô cũng hất Tạ Trì ra khỏi đại ngôn sản phẩm. Tuy rằng hai người đã huề nhau, nhưng quan hệ chỉ có thể dùng một từ kém tới hình dung.

Hiện tại chính là ngươi đi cầu gỗ của ngươi, ta đi đường lớn của ta, không liên quan đến nhau.

Hai bên đều không có chút tình nghĩa, Hứa Tân Di cũng không nghĩ tới sau này sẽ làm việc chung với Tạ Trì.

Nhưng cô quan sát biểu tình của đạo diễn Từ, hiển nhiên là ở đang vô cùng khó khăn khi lựa chọn từ bỏ Tạ Trì.

Phía nhà đầu tư không dễ tống cổ, xác thật Tạ Trì rất phù hợp với vai này.

"Đạo diễn Từ, ngài là đạo diễn, ngài mới có quyền lên tiếng, ngài cho rằng Tạ Trì có thể đảm nhiệm vai nam nhị, vậy ký đi, chỉ cần có kỹ thuật diễn, tôi đều có thể thông cảm."

Một nhân vật mà thôi, Hứa Tân Di cũng không muốn phân cao thấp cùng Tạ Trì: "Huống chi xác thật kỹ thuật diễn của Tạ Trì không tồi, có thể đảm nhiệm vai nam nhị."

Đạo diễn Từ vỗ đùi: "Tôi biết mà, cô không keo kiệt như vậy!"

Hứa Tân Di nhún vai: "Đạo diễn Từ, vậy ông nhìn lầm rồi, tôi chính là rất hẹp hòi, sau này nhớ phải giới thiệu thêm mấy kịch bản chất lượng tốt cho tôi đó, kịch bản không tốt tôi không thèm."

"Được, được, được, yên tâm đi."

Việc này xem như xong.

"Chỉ có việc này thôi sao? Không có chuyện gì khác?"

Đạo diễn Từ lắc đầu: "Không có."

Hứa Tân Di đứng dậy: "Loại chuyện này nói trong điện thoại không phải được rồi sao? Thế nào cũng phải kêu tôi tới cố ý nói một lần trước mặt mới được, được rồi, tôi đi đây."

"Đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên, còn nữa, tối mai sẻ tổ chức buổi tiệc khánh công cho hoàng đồ , cô là nữ chủ, cô nhất định phải đến."

Hứa Tân Di đồng ý ngay: "Được, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ, yên tâm đi."

Chân trước cô vừa rời khỏi văn phòng đạo diễn Từ, chân sau Tạ Trì mang vẻ mặt không thể tin được từ trong vách ngăn ra tới.

Đạo diễn Từ sảng khoái uống ly nước trà, lúc này mới nhớ tới sự tồn tại của.

"Tôi nói rồi, Tân Di không phải loại người keo kiệt, trước kia cô ấy từng khen cậu trước mặt tôi, nói kỹ thuật diễn của cậu không tệ, cậu còn không tin. Tới, cậu nói với tôi, nguyên nhân gì làm cậu không thích Tân Di đến như vậy?"

Thật ra, Tạ Trì đã đến công ty của đạo diễn Từ từ sớm đền bàn về kịch bản lần này. Anh cho rằng, Hứa Tân Di tuyệt đối sẽ không cho phép anh có mặt tại đoàn phim, mà đạo diễn Từ lại cảm thấy, Hứa Tân Di sẽ không keo kiệt mang thù lâu như vậy.

"Lúc đóng trong bộ hoàng thành căn hạ của ngài, không phải cô ta đề nghị với ngài đổi vai nam hai của tôi thành vai nam ba sao?"

Đạo diễn Từ nghĩ nghĩ, việc này qua đi rất lâu rồi, nhưng vẫn còn có chút ấn tượng.

"Làm sao vậy?"

Tạ Trì nhịn hai năm, giờ mới có cơ hội hỏi: "Đạo diễn Từ, năm đó tôi mới xuất đạo không, ngài biết vai nam hai với tôi mà nói có bao nhiêu quan trọng sao? Suất diễn nam ba rất ít so với vai nam hai, nếu không phải năm đó trời xui đất khiến tôi có nổi tiếng, hiện tại tôi cũng không

biết..."

"Trời xui đất khiến nổi tiếng?"

Đạo diễn Từ cắt ngang lời nói của anh ta, cười nói: "Cậu thật sự cho rằng năm đó là trời xui đất khiến nổi tiếng?"

Tạ Trì ấn đường vừa nhíu, hỏi lại: "Ngài có ý gì?"

"Cậu có thể nổi, đó là bởi vì cậu diễn đạt vai nam ba, cậu biết người đóng vai nam hai năm đó hiện tại ở đâu sao?"

Tạ Trì lắc đầu.

"Không biết là được rồi, tôi cũng không biết, cậu cảm thấy, nếu năm đó cậu đóng vai nam hai, hiện tại tình cảnh sẽ tốt hơn so với người kia sao?"

"Ý của ngài là..."

"Hừ, không nói vòng quanh với cậu nữa."

"Năm đó xác thật Tân Di đề nghị với tôi đổi vai cho cậu, nhưng cô ấy không phải cố ý chơi xấu như cậu nghĩ, vì ghét cậu mà giảm suất diễn của cậu. Cậu cho rằng tôi là người dễ dàng nghe người khác sắp đặt như vậy?"

"Lúc trước, cô ấy từng phân tích với tôi, nói từ hình tượng đến ánh mắt của cậu đều rất thích hợp vào vai nam ba, tò tò theo tôi suốt ba ngày, nói không ngừng, tôi mới cho cậu diễn thử, không ngờ lại giống như những gì cô ấy đã phân tích, xác thật cậu đóng rất tuyệt."

Tạ Trì sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Nhưng mà, lúc ấy..."

"Hợp tác làm việc với cô ấy nhiều năm như vậy, con người của Tân Di ra sao, tôi hiểu rất rõ. Lúc trước, cậu có thể nổi tiếng thật sự là nên cảm ơn cô ấy."

Đạo diễn Từ nói thầm: "Tôi còn đang suy nghĩ nguyên nhân gì làm hai người không ưa nhau, không ngờ là bởi vì việc này, được rồi, chi tiết hợp đồng kêu quản lý của cậu tới nói chuyện sau. Hôm nay cậu cứ cầm kịch

bản đi trước đi, khi nào khởi động máy tôi sẽ thông báo cho cậu sau."

Tạ Trì nhận kịch bản, mới vừa tỉnh sau cơn mơ, cúi đầu nhìn mấy chữ cái to trên bìa kịch bản, thất hồn lạc phách.

――――

Bữa tiệc khánh công, Hứa Tân Di uống đến say không còn biết gì, đạo diễn Từ ra mặt, Hứa Tân Di cầm ly rượu, đi cảm ơn từng người, mới đầu lời nói còn rõ ràng, sau trong miệng mơ hồ nói không rõ, chính cô cũng không biết bản thân mình đang nói cái gì.

Anh choàng vai Hàn Kiêu, như bạn bè chí cốt: "Thầy Hàn, tôi thật sự... Đặc biệt cảm ơn anh, anh biết không? Từ trước... Căn bản sẽ không có nam diễn viên nào nguyện ý đóng chung với tôi, bọn họ đều cảm thấy đứng chung một với tôi là điều xỉ nhục, anh là người thứ nhất nguyện ý đóng chung với tôi, còn là một diễn viên nổi tiếng..."

Cô uống đến mức đỏ cả người, hai mắt mê ly, môi đỏ vô ý thức khẽ nhếch, khoảng cách gần trong gang tấc, cơ hồ có thể ngửi được mùi nước hoa cùng mùi hương của rượu.

Hứa Tân Di nói xong, đẩy Hàn Kiêu ra, đi " thông đồng " đạo diễn Từ.

"Đạo diễn Từ, cảm ơn ông... Lần này... Loại bỏ muôn ngàn khó khăn cũng muốn chọn tôi làm nữ chủ, đối với loại tín nhiệm vô điều kiện này, tôi tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng, ngài yên tâm, lần sau hợp tác, tôi nhất định sẽ không làm ngài lật thuyền trong mương!"

Lời này nói rất có khí phách, lúc đứng đắn nói cũng không có gì, cố tình cô đã say, đầu lưỡi ngọng ngịu, nói không thành lời chứ đừng nói thành câu văn hoàn chỉnh, dưới chân lảo đảo, đứng còn không vững.

"Được được, tâm tư của cô tôi đã rõ, đừng uống đừng uống, trở về nhà nghỉ ngơi sớm một chút đi ha"

Đạo diễn Từ kêu trợ lý của Hứa Tân Di tới, nhờ cô đỡ Hứa Tân Di:

"Quản lý của Tân Di không có tới?"

Trợ lý lắc đầu: "Chị An Nhã hôm nay có việc, không thể phân thân."

Đạo diễn Từ ấn đường nhíu chặt, ông thân là một đạo diễn, tiệc khánh công cũng không thể rời khỏi lâu được.

"Để tôi đưa cô ấy trở về."

Hàn Kiêu buông ly rượu trong tay xuống: "Tôi và Tân Di ở chung một chỗ, tiện đường."

"Đúng đúng đúng, hai người đều ở Nhất Phẩm Lan Đình, tiện đường."

Đạo diễn Từ không nghi ngờ gì, yên tâm giao Hứa Tân Di cho Hàn Kiêu.

Góc của ad:

Thông báo: Chương sau Dịch Dương được ăn thịt.

Hết