Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu

Chương 80.2: Chính thức cầu hôn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hứa Tân Di chớp mắt, đang muốn nói gì đó, tiếng chuông di động của Dịch Dương vang lên làm mất hứng.

Là tài xế, đang dừng xe đợi ở dưới lầu gọi điện hỏi.

Dịch Dương tiếp nghe.

Hứa Tân Di hét lớn vào di động: "Hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của chúng tôi, anh ấy không đi làm."

Cô nhìn vào đôi mắt Dịch Dương.

Dịch Dương nhỏ giọng cười, nói: "Ừ, hôm nay không đi làm."

Nói xong, cắt đứt cuộc gọi.

"Hôm nay là anh nói đó nha, sau này sẽ thực hiện hết trách nhiệm và nghĩa vụ của một người chồng, phải chăm sóc chiều chuộng em, quan tâm em, yêu em, sẽ không để em chịu thêm ủy khuất nào nữa. Vậy thì...

Hôm nay em... Tạm thời tin tưởng anh, xem hiệu quả, nếu làm không được..."

Dịch Dương nói tiếp thay cô: "Thì ly hôn với anh."

Hứa Tân Di bướng bỉnh, gật đầu: "Đúng! Xem anh biểu hiện!"

"Được, vậy xem hiệu quả đi."

Cảm động qua đi, Hứa Tân Di không quá thích ứng đối với sự dịu dàng của Dịch Dương vào ngày hôm nay, thật rất hoài nghi bản thân có phải đang nằm mơ hay không.

Người đàn ông lạnh lùng cao ngạo bắt đầu thích ai đó, đều dính người như vậy sao?

Hứa Tân Di trong lòng thình thịch, cảm thấy lộ bản sắc sắc nữ ở trước mặt Dịch Dương không tốt lắm. Tuy đã cực lực giữ vững bình tĩnh, nhưng khóe miệng vẫn cong lên, tỏ vẻ tâm trạng hiện tại của cô đang rất vui.

"Lúc trước kêu anh ly hôn không chịu ly hôn, hiện tại xui xẻo, ngã quỳ trong tay em rồi... He he he"

"Cõng một yêu tinh thích gây chuyện như em, sau này có phiền cách mấy cũng ráng mà cắn răng chịu đựng đi hen."

Hứa Tân Di rất có tự mình hiểu lấy.

――――

Ngày kỷ niệm kết hôn, Hứa Tân Di nhận được một phòng đầy hoa hồng.

Ngắm cảnh trên tầng cao nhất của Nhất Phẩm Lan Đình chỉ có thể nói là tuyệt vời, Hứa Tân Di cầm ly rượu vang đỏ, uống uống, uống tới một chiếc nhẫn kim cương.

Đó là nhẫn kết hôn, Dịch Dương một lần nữa đặt thiết kế, là kiểu dáng có một không hai, chỉ thuộc về hai người bọn họ.

Âm nhạc vang lên, tiếng đàn violin và piano đưới ánh hoàng hôn, Dịch Dương quỳ một gối xuống đất, mang lên nhẫn cưới làm bằng kim cương

cho Tân Di. ( Đậu má, ad ngưỡng mộ. Thân chó độc thân có ai hiểu TT).

Dịch Dương ngẩng đầu lên, thấy Tân Di đang nhìn anh cười, ánh hoàng hôn phía sau cô như bổ trợ thêm cho nhan sắc của Tân Di, Dịch Dương như bị phù phép, anh không thể rời mắt khỏi cô, torng đầu trống rỗng.

Dịch Dương đứng thẳng người, vươn tay chỉnh lại tóc cô, vén tóc ra sau tai. Rồi bất ngờ tập kích, hôn lên đôi môi ngọt ngào kia.

Cả hai ôm hôn, hai bóng dáng hòa làm một dưới ánh sáng hoàng hôn.

- -------

"Hứa Tân Di?"

"Hứa Tân Di..."

"Hứa Tân Di!!!"

Hứa Tân Di đột nhiên hoàn hồn.

An Nhã không thể tin tưởng mà nhìn cô, vẻ mặt vô cùng đau khổ: "Em đã ngắm chiếc nhẫn trên tay cả ngày rồi đó, như thế nào... Ở trước mặt chị mà em cũng muốn làm như vậy sao? Chị mới vừa xảy ra chuyện như vậy... Em nhịn không được muốn kí©h thí©ɧ chị hả? Nói tốt trời đất bao chị em lớn nhất đâu? Làm người đi Hứa Tân Di!"

Hứa Tân Di ho khan hai tiếng, thả tay xuống: "Chị vừa mới nói cái gì? Em nghe không rõ."

"Không nghe rõ? Em căn bản không nghe thì có?"

Hứa Tân Di cầm ly nước lên, che dấu xấu hổ, nói đến vô cùng hào khí: "Nhìn chị nói kìa, chị làm việc em yên tâm, chuyện công ty và nghệ sĩ, dù là lớn nhỏ, chị cứ làm gì thì làm, không cần hỏi ý kiến của em, em tin chị!"

An Nhã cười lạnh: "Được, chị mày thay mày từ chối đạo diễn Từ, phim điện ảnh kia mày không cần đóng làm gì nữa."

"?"

Hứa Tân Di ngăn cô lại, cười nói: "Đừng nha, bộ điện ảnh này của đạo diễn Từ em chờ rất lâu rồi."

An Nhã bình tĩnh lại, thở dài: "Em tiến tổ đóng bộ điện ảnh này chị sẽ không đi theo, em mang theo nhiều trợ lý một chút, có việc thì gọi cho chị."

"Sao vậy? Tại sao không đi?"

An Nhã dùng ánh mắt khó có thể tin mà nhìn cô: "Em đóng vai nữ chủ, Hàn Kiêu diễn nam chủ, hợp tác đóng phim, khẳng định Lạc Kiệt cũng sẽ đến, mà chị mới vừa cùng Lạc Kiệt... Chị không muốn nhìn thấy anh ta. Hứa Tân Di, trong đầu em trừ bỏ Dịch Dương còn có cái giống gì trong đó hả?"

"Ừ, ờ... Đúng đúng đúng, chị yên tâm, chờ em nhìn thấy Lạc Kiệt, em không đập bẹp anh ta không họ Hứa, thay chị xả hết giận! Ok!!!"

An Nhã cạn kiệt sức lực, nói: "Chị cảm ơn em, nhưng xin em đó, đừng giúp chị làm gì, ngập trong đầu óc của em toàn là Dịch Dương, chị sợ em đập được nửa đường thì ngu người, trong đầu trong mắt toàn là hình ảnh của Dịch Dương, chị sợ em bị đập lại. Lúc đó tốn công chị đi giải quyết giúp em."

"......"

Có trợ lý gõ cửa.

"Chị Tân Di, trước bàn tiếp tân có người giao hoa..."

Không đợi trợ lý nói xong, An Nhã tức giận hét lớn: "Ném!"

Cô trợ lý nhỏ giật bắn mình, liên tục gật đầu lui đi ra ngoài, cũng ở dưới mí mắt người giao hoa, ánh mắt thì vô tận đáng tiếc, nhưng tay lại ném hoa vào thùng rác.

Tòa cao ốc tập đoàn Dịch thị, Dịch Dương đang ngồi trong văn phòng, trợ lý vừa trở về thông báo công việc giao hoa mà tổng giám đốc giao

cho anh, vẻ mặt ngượng nghịu đứng ở tại chỗ.

"Tổng giám đốc, có chuyện này... Không biết có nên nói hay không..."

"Chuyện gì, nói."

"Hôm nay tôi giao hoa cho Dịch thiếu phu nhân, tiếp tân trực tiếp ném hoa vào thùng rác, tôi hỏi một câu, tiếp tân nói là Dịch thiếu phu nhân ra lệnh."

Dịch Dương hơi giật mình: "Ném?"

Trợ lý căng da đầu gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa tiếp tân còn nói, trong khoảng thời gian, hoa đưa đến đều ném..."

Dịch Dương ấn đường nhíu chặt.

Từ lúc anh tặng hoa đều ném hết?

Tân Di không hài lòng?

Bằng không tại sao lại ném hết hoa anh tặng?

Chẳng lẽ anh làm sai cái gì?

Có sao?

Không có đi?

Hết
« Chương TrướcChương Tiếp »