Chương 72.1: Gọi điện mượn tiền



Bên dưới có vô số đôi mắt nhìn lên, Mc ồn ào thúc giục, rơi vào đường cùng, Hứa Tân Di đành phải căng da đầu mở khóa di động, mở ra nhật ký danh bạ.

Thật ra, trò chơi trừng phạt không ảnh hưởng toàn cục, bởi vì trước lúc quay, trong kịch bản có trò chơi này, toàn bộ khách đều sẽ tham dự, chẳng qua hiện tại trở thành trò chơi trừng phạt dành cho người thua cuộc.

Hơn nữa sửa lại vài chi tiết, đem " hãy gọi cho số điện thoại thứ mười trong nhật ký danh bạ để vay tiền", biến thành " hãy gọi cho số điện thoại đầu tiên trong nhật ký danh bạ để vay tiền"".

Trước lúc quay, Hứa Tân Di còn đặc biệt nhìn mười số điện thoại gọi đi trong nhật ký dnah bạ di động là ai, là Lương Xuyên, nam diễn viên mới vừa ký hợp đồng không lâu với công ty cô.

Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, gọi cho Lương Xuyên trong chương trình cũng là một cách nâng đỡ, cớ sao không làm?

Nào biết đâu rằng, trò chơi nói sửa là sửa.

MC ngồi ở một bên trêu ghẹo cười nói: "Tôi thật là rất tò mò, người gần nhất được Tân Di gọi điện hỏi thăm là ai đây?!"

Tầm mắt Hàn Kiêu tùy ý tia lại đây, ánh mắt đặt ở trên di động của cô.

Vài MC khác cũng bắt đầu tiếp lời.

"Hay là quản lý?"

"Tôi đoán chắc là vị đạo diễn hay là nghệ sĩ nào đó..."

Người MC kia vừa nói xong, nhanh chóng giật mình hét lên: "Đừng có nói là hôm nay chúng ta vô tình đào ra chút tin gì đó bí mật từ trong di động của Tân Di nha?"

"Sau đó hot search sẽ có tiêu đề, Giật mình! Nghệ sĩ Hứa Tân Di che dấu nhiều năm XX trồi lên mặt nước! Ha ha ha ha ha."

"Thôi được rồi, đừng ồn ào nữa. Tân Di, có thể lộ ra một chút thông tin về người mà cô gần nhất trò chuyện là ai không?"

"Là một người..." Hứa Tân Di thật sự không biết hình dung Dịch Dương ra sao.

Nói là bạn bè cũng không đúng, bọn họ dù sao cũng là vợ chồng...

Nhưng nói là chồng thì bọn họ còn chưa công khai...

Hình như nói như thế nào cũng đều không đúng.

Nhưng Hứa Tân Di rõ ràng nhất, không biết nói như thế nào thì cứ pha trò cố tình tạo thần bí là đến được.

"Đợi lát nữa mọi người sẽ biết..."

"OK, chúng tôi rửa mắt chờ mong, mọi người chuẩn bị tốt chưa?"

Hứa Tân Di nghiêm túc nghĩ nghĩ, hiện tại là bốn giờ rưỡi, Dịch Dương còn trăm công ngàn việc vùi đầu vùi cổ ở công ty, nhớ lúc trước, cô gọi điện thoại cho anh vào lúc này, hơn phân nửa là đang bận, sẽ không tiếp điện thoại của cô. Cho dù tiếp, thì cũng ừ ờ hai âm tiết cho qua rồi cắt ngang.

Vì thế gật đầu.

Giang Niệm ngồi bên cạnh nhỏ giọng hỏi cô: "Chị Tân Di, thật sự không có vấn đề?"

"Không sao."

Mở loa ngoài di động, tiếng vang " đô đô " toàn phim trường đều nghe thấy, MC nhìn khán giả trong phim trường truyền hình, suỵt một tiếng, ý bảo mọi người đừng nói chuyện.

Đừng nhìn vẻ mặt Hứa Tân Di cười tự nhiên như vậy mà lần, thực tế lòng bàn tay đều là mồ hôi, trái tim đập càng ngày càng nhanh theo âm thanh " đô đô " kia.

Tâm trạng trấn định tự nhiên vừa rồi nháy mắt bị lật úp, tan thành tro bụi.

Cô hối hận.

Xuống máy bay không nên gọi điện thoại cho Dịch Dương làm gì, hoặc là gọi cho Dịch Dương trước rồi gọi cho An Nhã sau cũng được...

Nếu là An Nhã, mở miệng thì đã biết chuyện như thế nào, khẳng định có thể phối hợp ăn ý với cô.

Toàn phim trường yên lặng, tất cả mọi người ngừng thở, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc di động trên tay Hứa Tân Di, chờ mong có người bắt máy.

Toàn bộ hiện trường cũng chỉ nghe thấy âm thanh "đô đô ".

--- "Đừng nhận điện thoại đừng nhận điện thoại..." Hứa Tân Di trong lòng chịu không nổi kí©h thí©ɧ này, âm thầm cầu nguyện.

Nhưng nghĩ lại, di động ở trên tay cô, cô sợ cái gì? Không được thì cắt ngang. Huống chi tiết mục không phải phát sóng trực tiếp, nếu thật sự không được thì thương lượng với đạo diễn cắt nội dung cuộc gọi, không phải được rồi sao?

Âm thanh " đô đô " chợt ngưng.

Điện thoại được chuyển cuộc gọi.

Trái tim của Hứa Tân Di đột nhiên bị nắm lôi tới cổ họng, điện thoại chậm chạp phát ra âm thanh, là một giọng nói của đàn ông, có tuyến âm sắc trầm thấp, vô cùng quyến rũ, làm người nghe như đi vào trong cõi sương mù không lối thoát.

Hiện trường lập tức nhấc lên một dàn tiếng kinh hô có biên độ lên xuống như nốt nhạc.

"Suỵt..."

MC giơ một ngón tay đặt trên môi làm hành động im lặng, nhìn khán giả dưới khán đài ý muốn mọi người đừng lên tiếng. Lúc này mới ngăn chặn tiếng la hét đầy kinh ngạc đến từ toàn phim trường.

Phía đầu bên kia điện thoại an tĩnh một lát.

"Em đang ở đâu? Tại sao lại ồn như vậy?"

Hứa Tân Di vội nói: "Hiện tại em còn ở bên ngoài, cho nên có chút ồn."

"Bên ngoài? Hiện tại không phải em đang quay gameshow sao?"

"Còn chưa tới thời gian... Anh... Hiện tại... Đang bận sao?"

Dịch Dương ngẩng đầu nhìn mấy người đang đứng trong văn phòng chờ

đến lượt trình bày báo cáo, nhìn bọn họ vẫy vẫy tay, ý bảo bọn họ đi ra ngoài trước.

"Không bận lắm. Em gọi điện tìm anh là có việc gì sao?"

Hứa Tân Di nhìn nhìn MC, MC dùng khẩu hình miệng nói ra hai chữ " vay tiền ".

Tìm Dịch Dương vay tiền... Thật đúng là cái cớ tồi tàn. Cầu trời! Dịch Dương đừng nói gì hay làm gì quá là được...

Hứa Tân Di hít sâu một hơi, lấy hết can đảm, mở miệng, nói: "Chuyện là... Hiện tại... Em có chút chuyện... Hơi kẹt tiền... Muốn tìm anh giúp một chút... Anh có thể cho em mượn..."

"Phiền toái? Kẹt tiền."

Đầu bên kia điện thoại, Dịch Dương ngẩn ra, nhìn Triệu Bân đang đi tới,

bảo anh đừng lên tiếng, hỏi lại: "Xảy ra chuyện gì? Em đi quay gameshow còn có thể gặp được chuyện gì phiền toái? Người bên cạnh em đâu? Trợ lý đâu? An Nhã không đi chung với em sao? Hiện tại em đang ở đâu?"

Liên tiếp đặt câu hỏi ào ào ào, Hứa Tân Di muốn xen mồm vào nhắc nhở vài lần cũng không có cơ hội cắt ngang.

Biểu tình của mấy MC vô cùng xuất sắc, cứ như phát hiện vùng đất mới, tâm trạng đầy hưng phấn.

Đừng nói đến những người có mặt tại hiện trường, cho dù MC luôn nhắc mọi người đừng lên tiếng, vẫn có vào động tĩnh nhỏ phát ra, là âm thanh giật mình cùng hóng chuyện.

"Hứa Tân Di, rốt cuộc em đang ở đâu? Nói chuyện!"

"Em... Em không có việc gì, em chỉ là muốn tìm anh mượn chút tiền vài món đồ thôi..." Hứa Tân Di bất chấp tất cả, tiếp tục ấp úng nói tiếp, sợ Dịch Dương nói ra cái gì động trời. Lúc đó cô chỉ có nước đào hầm trốn khỏi chương trình.

Di động yên lặng trong chốc lát.

"Em tìm anh vay tiền?"

"Ừm."

"Mượn bao nhiêu?"

MC giơ mười ngón tay cùng khẩu hình miệng, là con số 1,000,000 ¥ ( = 3,337,736,600 VND)

"... Một triệu."

"Em muốn một triệu mua cái gì?"

"Tùy tiện mua mấy món đồ thôi... Rốt cuộc anh có cho mượn hay không?"

Dịch Dương thấy kỳ lạ, không phải Hứa Tân Di cầm thẻ chuyên dụng của anh sao? Thật sự muốn mua món gì chỉ cần xẹt thẻ không phải là được rồi sao, cần chuyển khoản làm gì?

Vay tiền?

Lại đang chơi trò gì nữa?

"Không phải toàn bộ thẻ ngân hàng của anh ở trong tay của em hay sao? Nghĩ muốn cái gì cứ dùng thẻ của anh là được, anh còn có việc, rất bận, cúp máy trước đây."

Điện thoại đột nhiên im bặt.

Hứa Tân Di trong lòng chỉ có hai chữ: Xong đời.

Toàn bộ đã bị bại lộ.

Cô có thể tưởng tượng được, sau khi chương trình chấm dứt, khán giả đang ngồi xem dưới khán đài sẽ tuyên truyền chuyện này trên mạng như thế nào.

Toàn bộ hiện trường đều vang lên tiếng kêu sợ hãi cùng hưng phấn, nhưng mọi người trên khán đài lại không hẹn mà duy trì im lặng.

Hàn Kiêu ấn đường nhíu chặt, anh biết mối quan hệ giữa Dịch Dương và Hứa Tân Di, nhưng chuyện gì cũng đều dùng thẻ, dùng tiền tới giải quyết, ở trong mắt anh, Dịch Dương hoàn toàn không có gánh vác trách nhiệm của một người chồng.

Sắc mặt của một vài MC khá xấu hổ, rốt cuộc Hứa Tân Di vẫn chưa lập gia đình, giọng nam trong điện thoại trắng trợn táo bạo kêu Hứa Tân Di dùng thẻ của mình, không phải bao nuôi thì là cái gì?

Đinh ――