Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu

Chương 65.2: Phong sát Hứa Vi Nhân

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Nghe người ngoài đồn, Dịch tiên sinh rất ít nói về Dịch thiếu phu nhân, đều nói là quan hệ chẳng khác nào người xa lạ. Nhưng hôm nay tôi thấy Dịch tiên sinh đối với Dịch thiếu phu nhân vô cùng che chở giữ gìn, cũng không giống như tin đồn ngoài kia, quan hệ chẳng khác nào người xa lạ. Quả nhiên tình cảm thâm sâu, thật là khiến người ta hâm mộ."

"Cho nên ý Giang tiên sinh ra sao?" Dịch Dương lạnh lùng nhìn anh, chờ anh tỏ thái độ.

Hứa Vi Nhân có thể liên tiếp trêu chọc anh và Tân Di, giở hết chiêu này đến chiêu khác, truy tìm ra nguyên nhân, chính là bởi vì sau lưng có bản mặt Giang Hoài từ giữa làm khó dễ.

"Dịch tiên sinh, tôi thấy chuyện này cũng không tính to lớn gì, làm Hứa tiểu thư nói lời xin lỗi là được rồi, cô ta cũng không phải cố ý, huống chi Dịch thiếu phu nhân cũng không có..."

"Phu nhân của tôi đã chịu sự kinh hoảng trầm trọng, hiện tại sốt cao không lùi, bắt đầu nói mê sảng, cô ấy thích bơi lội như vậy, sau này không biết có để lại bóng ma tâm lý hay không nữa? Chẳng lẽ chuyện này Giang tiên sinh đều cảm thấy không có gì to lớn?"

Giang Hoài ấn đường nhíu chặt, trầm giọng.

"Hay là nói, Giang tiên sinh đối với Hứa Vi Nhân tiểu thư cũ tình không quên, nếu như vậy, giữa chúng ta cũng không có gì để nói, cáo từ."

"Từ từ ――" Giang Hoài gọi anh lại.

Hai nhà Dịch – Giang nhiều năm trước từng có hợp tác, nhưng từ sau khi ông nội Giang qua đời, hợp tác bị gián đoạn, cách nhiều năm như vậy, chưa từng lui tới. Lần này nhân dịp sinh nhật của Giang Thành, đặt biệt mời người nhà họ Dịch đến, không chỉ là muốn nối lại tình xưa, càng muốn kéo dài mối quan hệ hợp tác giữa hai gia tộc Dịch – Giang.

Dịch Dương trong lòng hẳn là rất rõ ràng, nếu không sẽ không coi anh ra gì mà muốn một lời giải thích rõ ràng, còn ép anh đến bước đường cùng.

Giang Hoài nắm chặt hai tay, đáy lòng tính toán lui một bước hoặc là tiến thêm một bước, ai mang đến phiền toái ai mang đến lợi ích, sau khi cân nhắc lợi hại, anh mỉm cười nhìn Dịch Dương, nói: "Nếu Dịch thiếu phu nhân đã chịu kinh hoảng còn sốt cao không lùi, tôi lập tức cho bác sĩ tư nhân đến xem..."

"Không cần, đợi lát nữa tôi sẽ đưa phu nhân của tôi đến bệnh viện của Dịch thị."

"Đến bệnh viện thì không còn gì tốt hơn. Hứa Vi Nhân xác thật hành động không quá thỏa đáng, nếu Dịch tiên sinh không muốn nhìn thấy cô ta ở giới giải trí, vậy sau này cô ta cũng sẽ không bao giờ xuất hiện ở trước mắt công chúng nữa."

Dịch Dương gật đầu: "Tốt nhất làm đúng như những gì anh nói. Đêm nay tôi sẽ mang phu nhân của tôi trở về nhà trước, cảm ơn sự chiêu đãi của anh."

"Đi thong thả, không tiễn."

Dịch Dương xoay người rời khỏi phòng.

Cửa phòng mới vừa đóng lại, Hứa Vi Nhân sắc mặt trắng bệch từ sau phòng ngủ ra tới.

"Anh có ý gì?"

Giang Hoài đang rót một ly rượu cho mình, sắc mặt âm u không rõ: "Cô còn một cơ hội cuối cùng, Dịch lão tiên sinh và Dịch phu nhân hẳn là sẽ thích đứa con đó của cô."

Hứa Vi Nhân run rẩy hỏi lại: "Anh cứ như vậy mà từ bỏ em?"

Giang Hoài không phải người có tính tình tốt, nguyện ý dỗ người sẽ nâng niu chiều chuộng, không muốn dỗ người sẽ không kiên nhẫn, có thể làm người đó xuống tham quan địa ngục như thế nào.

Anh đặt mạnh ly rượu xuống bàn: "Hứa Vi Nhân, chúng ta theo như nhu cầu, hiện tại tôi không cần cô, sao có thể nói là vứt bỏ? Tạm thời có thể xem như ngưng hẳn hợp tác thôi."

"Nhưng lúc trước anh từng nói sẽ..."

Giang Hoài dùng một ánh mắt lạnh đến chết cóng nhìn chằm chằm Hứa Vi Nhân: "Tôi nói cái gì? Hứa Vi Nhân, làm người phải có tự mình hiểu lấy, luôn đòi hỏi nhưng không muốn trả giá sẽ làm người khác chán ghét."

Hứa Vi Nhân toàn thân phát run, không nói một lời, trân trối nhìn Giang Hoài.

Dịch Dương rời khỏi phòng Giang Hoài, bước vào phòng có Hứa Tân Di, vừa vào cửa thì đã nhìn thấy Hứa Tân Di vẫn còn giữ nguyên tư thế ngồi nằm dựa vào ghế sô pha như trước lúc anh đi.

"Tỉnh tỉnh, chúng ta về nhà."

Hứa Tân Di uể oải ỉu xìu nhìn Dịch Dương, đứng dậy.

Toàn thân không còn chút sức lực, khiến Hứa Tân Di lảo đảo, may mắn Dịch Dương tay mắt lanh lẹ đỡ được cô: "Em sao vậy?"

"Em thấy khó chịu."

Dịch Dương duỗi tay dán lên trán cô, thật sự rất nóng, nhìn cái ly nước trên bàn, sờ sờ, lạnh ngắt.

"Hứa Tân Di, chỗ nào khó chịu?"

Hứa Tân Di nghiêng đầu cọ cọ mu bàn tay Dịch Dương đang vuốt má cô kia: "Choáng váng, đầu óc xoay vòng vòng, muốn ói."

Mu bàn tay tiếp xúc đến gương mặt nóng bỏng, Dịch Dương sờ sờ cổ thon dài của cô, tay nơi đi đến nào chỗ đó đều nóng.

Dịch Dương cởϊ áσ khoác vest, choàng bao trùm Hứa Tân Di lại, không nói một lời, ôm cô đi ra ngoài, sắc mặt nặng nề.

"Anh làm cái gì vậy?"

"Em phát sốt, anh mang em đến bệnh viện."

Hứa Tân Di đầu dựa vào trên vai Dịch Dương, đầu thật sự choáng váng, thân thể không khoẻ làm trong lòng cô vô cùng cáu gắt, nhưng dán ở trên áo sơmi của Dịch Dương thật thoải mái, lạnh lạnh lại còn có chút mềm mại từ sợi vải.

Mới ra đến cửa, Hứa Vi Nhân đã đi tới trước mặt: "Dịch tiên sinh, em tới..."

"Tránh ra." Dịch Dương mặt không chút cảm xúc đi ngang qua người cô.

"Từ từ!"

Hứa Tân Di giẫy giụa trong cơn bệnh bật người dậy: "Cô là tới xin lỗi sao?"

"Em đang lên cơn sốt đó Hứa Tân Di."

"Cho dù hiện tại em sắp chết, em cũng muốn nghe cô ta nói lời xin lỗi với em, nếu không em chết không nhắm mắt! Anh bỏ em xuống! Nhanh lên!"

"......" Dịch Dương bất đắc dĩ, đành phải thả Hứa Tân Di ra, nhẹ nhàng

đặt cô xuống đất.

Hứa Tân Di dựa vào trên người Dịch Dương, nhìn Hứa Vi Nhân.

"Nói đi, tôi nghe."

Hứa Vi Nhân sắc mặt trắng xanh, thở sâu ổn định tâm trạng: "Thật xin lỗi."

"Không còn gì nữa?"

"Là bởi vì tôi, mới liên lụy làm Dịch thiếu phu nhân rơi xuống nước."

"Không phải liên lụy, là cô cố ý đẩy tôi!" Hứa Tân Di sửa đúng lời nói của cô ta.

Hứa Vi Nhân kiệt lực nhẫn nại, không nói gì, sau một lúc lâu: "Thật xin lỗi, hôm nay là do tôi cố tình đẩy Dịch thiếu phu nhân rơi xuống nước, thật sự rất xin lỗi."

"Cũng không thiệt tình lắm thì phải, được rồi, lần này cho qua, lần sau đừng bao giờ xuất hiện ở trước mặt tôi biết chưa? Đi đi." Hứa Tân Di phẩy phẩy tay.

Hứa Vi Nhân nhìn Dịch Dương, thấy anh từ đầu đến cuối đều không có dừng ánh mắt ở trên người mình, cô cắn chặt răng, nhịn xuống cơn thịnh nộ, không cam lòng, giận dữ rời đi.

Hứa Vi Nhân vừa đi, Hứa Tân Di vội ôm lấy Dịch Dương, thở hổn hển, hơi thở mong manh nói: "Mau, đưa em đến bệnh viện, em không chịu được nữa rồi, em muốn chết, em khó chịu quá..."

Hết
« Chương TrướcChương Tiếp »