Chương 61.1: Đến nhà họ Giang dự tiệc sinh nhật





Sau khi bài báo kia đăng lên diễn đàn, Hứa Tân Di vẫn luôn tin tưởng Dịch Dương, anh ấy không có khả năng là loại người đó. Cho dù anh ấy rất khốn nạn, cũng không có khả năng làm ra mấy chuyện giống như vậy.

Nhưng cô không ngờ tới, trong hai năm kết hôn kia, anh ấy lại ở chung một khu với mẹ con Hứa Vi Nhân ở nước Mỹ?

"Trong hai năm đó... Tên chó già này không ở nhà, cơ hội tuyệt vời để sống buông thả, nhưng mình có tà tâm không gan tặc, đến ngón tay nhỏ của nam diễn viên cũng chưa dám sờ, Dịch Dương khen ngược, bỏ xuống cô vợ tân hôn xinh đẹp trẻ tuổi như mình, đến nước Mỹ sống chung với tình nhân cũ?"

"Không đúng, mình đâu được coi là cô vợ tân hôn? Bài báo kia nói đúngkhông sai, mình chỉ là một thế thân, là một người con gái đáng thương."

"Thôi thôi, còn uổng mình cho rằng tên chó Dịch Dương này cải tà quy chính, không ngờ tới, tất cả chỉ là ngụy trang của anh ta mà thôi."

"Mình thảm quá mà, sống trong tình trạng chẳng hay biết gì, bị anh ta dấu diếm lâu như vậy, chơi mình lâu như vậy. Đấu giá tặng cho mình sợi dây chuyền 90 triệu? Hứa Tân Di, mày nằm mơ giữa ban ngày đã tỉnh chưa con? Còn không phải là bởi vì Hứa Vi Nhân đi chung với Giang Hoài, tên chó Dịch Dương này ghen tị bắt mày ra làm tấm mộc sao?"

"Mua vài món quần áo cùng trang sức tại Paris cho mày, mày đã mê muội như vậy, mày cho rằng tên khốn đó thiệt tình mua cho mày? Đó là mua cho Hứa Vi Nhân xem! Làm cô ta ghen mà thôi!"

"Hứa Tân Di, mày cũng không soi gương thử coi, mày trừ bỏ xinh đẹp hơn so với Hứa Vi Nhân, dáng người nóng bỏng hơn cô ta, làn da trắng hơn cô ta, cao hơn cô ta, thì mày còn có ưu điểm gì? Mày xứng có được tình yêu của Dịch Dương sao?"

"Mày! Không! Xứng!"

"Mày chỉ xứng thoái vị cho Hứa Vi Nhân lên, sau đó tay cầm tài sản kếch xù cùng An Nhã cô độc sống quãng đời còn lại!"

Dịch Dương trực tiếp bị chọc tức đến cười run người.

"Hứa Tân Di, cô thích diễn đến như vậy sao, đến mức áp dụng trong cuộc sống hằng ngày luôn?"

Hứa Tân Di nghe được lời này, không thể tin tưởng được mà nhìn anh, nước mắt ào ào rớt xuống, giọng nói run rẩy nghẹn ngào.

"Anh nói em diễn? Được, xem như em đã thấy rõ con người anh, Dịch Dương, em thoái vị, em nhận thua, em không làm chậm trễ anh và Hứa Vi Nhân, em đi! Chỗ ông nội, em sẽ nói rõ ràng thay anh, anh không cần lo lắng!"

Bi phẫn muốn chết, Hứa Tân Di đứng dậy muốn đi.

Dịch Dương nắm chặt cánh tay cô, bất đắc dĩ nói: "Trước tiên, em bỏ con dao xuống dùm anh."

Thấy Hứa Tân Di không động đây, Dịch Dương duỗi tay, một tay cầm cánh tay cô, một tay nhẹ nhàng lấy con dao ra khỏi năm ngón tay cô.

"Ngồi xuống."

Hứa Tân Di vẫn không động đậy.

Dịch Dương đứng dậy ấn cô ngồi xuống trên sô pha.

"Nghe anh giải thích, trước khi anh giải thích xong, không cho cắt ngang."

"Tên chó..." "Nghiêm túc nghe anh nói."

"......"

"Thứ nhất, em nói khoảng thời gian anh đi công tác ở nước Mỹ từng ở chung một khu với mẹ con Hứa Vi Nhân, việc này anh thật sự không biết, không phải anh có ý định dấu diếm em."

"Thứ hai, bốn năm trước anh và Hứa Vi Nhân từng có scandal tình cảm, nhưng những cái đó đều là tin đồn không có căn cứ, chỉ là lời đồn đãi mà thôi, qua đi nhiều năm như vậy, anh cho rằng chuyện xưa không cần thiết nhắc lại làm gì."

Dịch Dương dừng một chút, nói: "Cuối cùng, không nên hở một tí thì cầm dao chỉ tới chỉ lui."

"Hi hi ha ha mở miệng nói, ai sẽ không biết nói?" "Em không tin?"

Hứa Tân Di vẫn duy trì sự im lặng.

"Căn nhà ở nước Mỹ kia, thời điểm ba còn sống đã mua để tiện nghỉ ngơi khi đến Mỹ công tác. Em không tin anh có thể cho em nhìn xem giấy tờ nhà. Còn Hứa Vi Nhân với anh mà nói là một người bạn đại học đã lâu không liên lạc, không hơn không kém, anh cũng không thân với cô ta. Anh hy vọng tại đây, em có thể cho anh nguyên vẹn sự tín nhiệm của em."

Thấy Hứa Tân Di không nói lời nào, Dịch Dương tiếp tục nói: "Bài báo cùng bình luận trên mạng anh cũng thấy được, chẳng lẽ em thật sự nhìn không ra là có người cố ý bịa ra sao?"

"Tất cả những gì trong bài báo kia đều là đời sống riêng tư của anh, chuyện đã nhiều năm trước, dù là trợ lý của anh, cũng không có khả năng biết rõ ràng từng chi tiết. Cho nên, không phải người bình thường căn bản không có khả năng tra cẩn thận từng chi tiết đến như vậy. Nếu không phải người bình thường, em cảm thấy sẽ là ai?"

"Ai?"

"Hứa Vi Nhân, cô ta đang châm ngòi quan hệ vợ chồng của chúng ta."

"Ở buổi đấu giá kia anh đã phân tích với em rồi, Hứa Vi Nhân không đơn

giản giống như bề ngoài của cô ta, lòng dạ mưu mô, thâm sâu hơn trong suy nghĩ của em nhiều. Không phải em có hỏi tại sao anh không chịu ly hôn với em sao?"

Hứa Tân Di ngẩn người hơi giật mình, gật đầu.

"Bởi vì em ngây thơ."

"......?"

Dịch Dương làm như không có việc gì, như căn bản không biết bản thân mình đang nói cái gì đó: "Em lớn lên xinh đẹp, dáng người lại đẹp, ngây thơ tốt bụng, Hứa Vi Nhân có ưu điểm gì có thể so được với em?"

Hứa Tân Di biết nghe lời phải, gật đầu: "Anh nói đúng."

"Nói ngắn lại một câu, mấy lời đồn đãi vớ vẩn trên mạng tất cả đều là tin vịt. Chúng ta là vợ chồng, vợ chồng quan trọng nhất chính là tín nhiệm. Chuyện này dừng ở đây, không được gây chuyện nữa."

"Đúng rồi, buổi chiều ngày mai nhớ chuẩn bị một chút, đi chung với anh tham gia tiệc sinh nhật của Giang tiên sinh. Nếu anh không đoán sai, ngày mai Hứa Vi Nhân cũng sẽ ở đó, người tới không có ý tốt, khẳng định cô ta sẽ nhắm vào em, em chuẩn bị sẵn sàng, nhanh nhạy chút, đừng để bị khi dễ, nhớ kỹ chưa?"

Hứa Tân Di không hề chớp mắt nhìn anh.

"Còn có cái gì yêu cầu anh giải thích? Hửm..."

Hứa Tân Di lắc đầu.

"Nghỉ ngơi sớm đi."

Dịch Dương đứng dậy bước vào phòng tắm, nháy mắt như nhớ tới cái gì, im lặng nhìn Hứa Tân Di.

Hứa Tân Di ngẩng đầu nhìn anh.

"Buổi tối hôm nay, có phải em đã quên cái gì hay không?"

"Cái gì?"

Dịch Dương nhướng mày: "Không mượn đề tài ồn ào muốn ly hôn với anh."

Hứa Tân Di muốn nói lại thôi, ngồi ở trên sô pha thật lâu, không có nhúc nhích, sau một lúc lâu mới lẩm bẩm nói: "Bộ em có vô cớ ồn ào kiếm chuyện như vậy sao?"

――――

"Cho nên, thật sự Dịch Dương và Hứa Vi Nhân một chút quan hệ cũng đều không có? Tất cả đều là do con nhỏ Hứa Vi Nhân đó tự mình làm ra tới?" Nghe Hứa Tân Di nói xong, An Nhã im lặng chìm vào suy nghĩ.

Hứa Tân Di nghĩ nghĩ, nói: "Chắc là không có quan hệ gì đâu?"

Làm người ngoài cuộc, An Nhã cũng không dám nói quá nhiều.

"Đúng rồi, ngày mai em phải đi chung với Dịch Dương đến tham gia tiệc sinh nhật của Giang tiên sinh, Hứa Vi Nhân khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội lần này..."

Nói xong, Hứa Tân Di cười: "Nói thật, em còn rất chờ mong màn biểu diễn ngày mai của Hứa Vi Nhân, cô ta trăm triệu lần đừng làm cho em thất vọng nha..."

"Giang tiên sinh... Giang Niệm có đi không? Chị lỡ sắp lịch công việc ngày mai cho thằng bé rồi, sao thằng bé không nói sớm với chị? Thật tình là..."

Tân Di hơi giật mình: "Sinh nhật ba thằng bé mà, chắc là nó sẽ đi thôi..."

――――