Chương 59.2: Hỏi hay không hỏi đây???

"Tân Di, nếu không phải mấy ngày nay em mệt chết đi sống lại ở dưới mí mắt chị, chị thiếu chút nữa cho rằng bài báo này là do em đăng đó."

"Em?"

An Nhã chỉ vào một bình luận: "nhìn xem đứa nhỏ này, mắt mũi miệng, lớn lên giống ngài y như đúc! ".

"Lúc trước không phải em cũng từng cho rằng đứa bé kia lớn lên giống Dịch Dương y như đúc sao?"

Hứa Tân Di muốn nói lại thôi.

An Nhã thở dài: "Bài báo này thật giả đến vô căn cứ, em đừng để ở trong lòng, Dịch Dương và Hứa Vi Nhân.."

Cô dừng một chút, nổi lên hoài nghi.

Không thể trách cô, thật sự là bài báo này viết quá thật, ngay cả Dịch Dương đã từng nói đến vấn đề ly hôn với Tân Di họ cũng biết, chỉ sợ là người trong nhà.

Sau một lúc đắn đo, cẩn thận hỏi: "Hai người đó... Chắc là có không quan hệ gì?"

Hứa Tân Di chỉ biết Dịch Dương và Hứa Vi Nhân từng là bạn học đại học, từng có một đoạn ái muội trong quá khứ, đến nỗi đã xảy ra cái gì, trong tiểu thuyết không viết nên cô cũng không biết.

Thấy Hứa Tân Di im lặng, An Nhã nháy mắt kinh ngạc.

"Tân Di, chuyện này em nên trở về hỏi rõ Dịch Dương."

"Tuy rằng nói những tin trên mạng mười có tám chín là bịa đặt, nhưng chuyện về Hứa Vi Nhân em cần thiết đến biết rõ ràng, hiện tại cảm tình của hai đứa đang thăng ôn, không thể bởi vì việc này mà ẩn dấu cây kim ở trong lòng, biết không?"

Hứa Tân Di gật đầu: "Chị yên tâm, em biết nên làm như thế nào!"

Buổi chiều về nhà.

Trước cửa biệt thự nhà chính, gặp một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang, đang lễ phép chào tạm biệt bác Trần.

Hứa Tân Di xuống xe, đến gần, hỏi: "Bác Trần, ai vậy?"

Bác Trần nhìn Hứa Tân Di, cười giới thiệu: "Đây là người thay mặt gia tộc họ Giang, đến mời thiệp."

"Gia tộc họ Giang? Mời thiệp?"

Người đàn ông trẻ kia nhìn Hứa Tân Di cười nói: "Chào Dịch thiếu phu nhân, tôi được Giang tiên sinh phái tới đưa thiệp mời cho Dịch lão tiên sinh, mời ngài ấy đến tham gia tiệc sinh nhật của Giang tiên sinh vào tuần sau."

Sinh nhật?

Giang tiên sinh?

Giang Hoài hay là Giang Thành?

Mời Dịch lão tiên sinh, chắc là Giang Thành?

Không nói nhiều, Hứa Tân Di thất thần đi vào bên trong.

Ông nội Dịch và Dịch phu nhân đang ở phòng khách đàm luận cái gì đó.

"Tân Di đã trở lại? Tới tới tới, lại đây, ông có chuyện muốn nói với con đây."

Tân Di đến gần: "Có chuyện gì vậy ông nội?"

"Chuyện là thế này..."

Ông nội Dịch cầm một tấm thiệp mời, nói: "Nhà họ Giang đã từng hợp tác làm ăn với nhà họ Dịch chúng ta, nhưng sau đó đã chặt đứt, mấy năm gần đây không có lui tới. Hôm nay nhà họ Giang cho người tới đưa thiệp mời, tham gia tiệc sinh nhật của gia chủ nhà họ Giang."

"Gần đây thân thể ông không quá thoải mái, không muốn đi, tối thứ năm tuần sau con có thời gian hay không? Đi chung với Dịch Dương được không?"

Hứa Tân Di cẩn thận nghĩ nghĩ: "Chắc là không có."

"Vậy vất vả con rồi, con giữ kỹ thiệp mời, buổi tối nhớ rõ nói việc này cho Dịch Dương."

Hứa Tân Di nhận thiệp mời: "Dạ ông nội, con nhớ kỹ."

Cô cầm thiệp mời trở về phòng, mở thiệp mời ra, nội dung chính là tiệc sinh nhật 55 tuổi của Giang Thành tiên sinh.

55 tuổi?

Hứa Tân Di nhớ tới ngày đó, Giang Thành đến công ty nói chuyện với cô, đầu bạc lấm tấm một vài sợi tóc đen, khuôn mặt già nua nhìn giống người thuộc thế hệ của ông nội, thế nhưng mới 55 tuổi.

Mệt, chờ Dịch Dương trở về lại nói.

Cô ném thiệp mời lên trên bàn, nằm dài trên sô pha, mở di động ra, tìm bài báo kia, từ đầu tới đuôi lại đọc một lần.

Vừa đọc vừa tiếc hận.

Lâu chủ này thật là một người tài, không làm biên kịch thật là đáng tiếc, không có căn cứ nhưng có thể bịa chuyện như thật, bái phục.

Từ sau khi nhân vật được giải mã, lâu chủ không còn hoạt động nữa, Hứa Tân Di nhìn thoáng qua không có động thái mới nhất cũng không chú ý nữa, buông di động xuống, đi vào phòng tắm ngâm mình tắm rửa.

Trong khoảng thời gian này cô vội vàng ký hợp đồng, bàn chuyện đại ngôn cùng với xem xét kịch bản, bận lên bận xuống, tinh thần của cô sắp chịu không nổi rồi. Cố gắng gượng cho qua, rốt cuộc có thể thoải mái dễ chịu nghỉ ngơi một chút.

Hứa Tân Di ngâm mình ở trong bồn tắm, cơ bắp đau nhức ở trong dòng nước ấm áp dần dần thả lỏng, đại não choáng váng, mắt nặng trĩu sắp ngủ gật trong bồn.

Loảng xoảng ――

Trong phòng vang lên âm thanh đỗ vỡ, Hứa Tân Di nháy mắt bừng tỉnh.

"Dịch Dương? Là anh sao, anh đã trở lại sao?"

Trong phòng truyền đến giọng của Dịch Dương: "Là anh."

Hứa Tân Di vội từ trong bồn tắm đứng dậy, lau sạch sẽ mặc áo tắm dài bước ra.

"Ông xã, anh đã trở lại? Hôm nay công tác mệt mỏi sao?"

Dịch Dương cởϊ áσ khoác, nhìn thấy Hứa Tân Di gấp không chờ nổi đi lên chào đón: "Còn được, không mệt."

―― "Chuyện này có nên hỏi hay không đây?"

Dịch Dương nhướng mày, không động đậy chờ cô hành động.

Anh nhớ rõ Triệu Bân nói qua, người con gái thích mình, sẽ ghen khi thấy mình ở cạnh người con gái khác hay là dính vào scandal tình cảm, sẽ không tự giác gây chuyện, ghen tuông.

Rốt cuộc nhịn không được muốn hỏi chuyện về anh và Hứa Vi Nhân?

"Ông xã, hôm nay em..."

―― "Mình muốn hỏi hay không đây ta?"

Dịch Dương bình tĩnh hỏi ngược lại: "Làm sao vậy? Có việc hỏi anh?"

Hứa Tân Di lời nói đến bên miệng, lại bị cô nuốt xuống.

"À, có chuyện, vừa rồi ông nội đưa cho em một tấm thiệp mời, thứ năm tuần sau là sinh nhật Giang tiên sinh, mời ông nội đến tham dự, nhưng gần đây ông nội không khỏe cho lắm, kêu chúng ta đi."

Dịch Dương tiếp nhận thiệp mời nhìn thoáng qua: "Ừm, đã biết. Còn có việc gì không?"

"Không có."

Dịch Dương đánh giá, nhìn cô lâu một chút, đi vào phòng thay quần áo.

Hứa Tân Di như bị tê liệt, nằm ngay đơ ở trên sô pha, cầm di động tiếp tục đọc bài báo kia.

Đọc đến đoạn cuối cùng, trước mắt sáng ngời.

Chủ nhân tài khoản đã đăng một tin mới.