Chương 54.3: Mua hết, muốn gì Dịch Dương cũng chiều

Từ khi ban tổ chức tuần lễ thời trang tung ảnh chụp cùng video ra, tin đồn tự sụp đổ.

"Tôi là thật sự chịu phục, địa vị như Hứa Tân Di lại có thể được mời đến tham dự tuần lễ thời trang, còn có thể ngồi hàng ghế đầu, dùng chung đãi ngộ với Hàn Kiêu."

"Tôi thật... Con mẹ nó kinh ngạc đến ngây người có được không? Nháy mắt có ảo giác Hứa Tân Di hóa thân thành ngôi sao quốc tế."

"Thứ tôi nói thẳng, Hứa Tân Di là thật sự có thói xấu, tuy rằng từ lúc xuất đạo đến bây giờ thanh danh không tốt lắm, nhưng xuôi gió xuôi nước, phim truyền hình vẫn luôn đạt rating tốt. Hiện tại còn ngồi hàng ghế đầu tại tuần lễ thời trang, đãi ngộ này, hoàn toàn treo các nữ ngôi sao trong nước lên đánh bốp bốp bốp!"

"Trở thành fan của Hứa Tân Di bởi vì sắc đẹp của chị ấy đây nè!!! Fans sắc đẹp của chị tao đâu, ra hết đây mà xem chị tao nè!!!! Lũ anti fans nói chị tao mua thư mời, ngồi hàng chót ngửi mông người khác đâu? Ra đây? Sao không ra tiếp tục bịa đặt? Chỉ có mấy người có miệng bá bá bá hả, chạy nhanh ra xem chị tao vả mặt tui bây bá bá bá nà!!!"

"Fans sắc đẹp điểm danh đây! Bộ lễ phục này của chị nhà mình thật là một quả bom sắc đẹp!!! Con mẹ nó chị mình đẹp hơn tiên tụi bây ơi!!! Ngồi hàng ghế đầu nữa chứ, hấp dẫn chú ý của mọi người kia, tao muốn khóc quá tụi bây ơi!!! Mà lòng muốn khóc không hiểu sao miệng nó cứ

toe toét cười vậy nè!!!"

"Người qua đường! Tuy nói Hứa Tân Di là mang theo tên tuổi Tiểu Hứa Vi Nhân xuất đạo, nhưng hiện tại, Hứa Vi Nhân ngồi ở phía sau, Hứa Tân Di ngồi hàng phía trước, sự chênh lệch này, chặc chặc, thật khiến người ta thổn thức."

"Các ngươi thật cho rằng lấy danh tiếng của Hứa Tân Di có thể sớm bước trên thảm đỏ như vậy sao? Còn đi lâu như vậy? Có thể ngồi hàng ghế đầu xem show? Còn không phải bởi vì cô ta đi chung với Dịch Dương?"

"Sớm nghe nói qua rằng Hứa Tân Di có kim chủ, vậy là có thật sao, nhưng Dịch Dương đã kết hôn là sự thật sự nha, cá nhân tôi vẫn có khuynh hướng cho rằng Dịch Dương là kim chủ của Hứa Tân Di, kết hôn? Không có khả năng, nhà Dịch Dương thuộc dạng quý tộc có lấy cũng lấy thiên kim tiểu thư, môn đăng hộ đối, một nữ diễn viên nghèo như Hứa Tân Di không có cửa?"

"Chỉ cần Dịch Dương không công khai tin tức kết hôn, tôi sẽ cam chịu anh ấy còn độc thân [ mỉm cười ]."

Về hành trình đến tuần lễ thời trang lần này của Hứa Tân Di, trên mạng thảo luận đến ồn ào huyên náo, nhưng Hứa Tân Di không có thời gian đi phản ứng tất cả những chuyện này, cô còn không có đủ thời gian vui chơi nữa là, Dịch Dương muốn đi chung với cô dạo thành phố Paris còn đi shopping.

Tới Paris càn quét đối với Hứa Tân Di mà nói đều không phải là lần đầu tiên, phía trước cũng từng đi với An Nhã tới một hai lần, mỗi lần đều là thắng lợi trở về.

Lần này đi với Dịch Dương...

Xe ngừng ở ngay khung đường trung tâm mua sắm của Paris, Hứa Tân Di mỉm cười kéo tay Dịch Dương xuống xe.

"Đi dạo phố phải không? Hôm nay mình dạy một khóa cho Dịch Dương, cho anh ta biết, vợ của anh shopping có bao nhiêu điên cuồng."

Dịch Dương mặt bình tĩnh đi vào một nhà cửa hàng.

"Ông xã, em rất thích quần áo của thương hiệu này, túi xách của họ cũng không tồi, chỉ tiếc em không phải khách hàng VIP, nên không thể..."

Dịch Dương móc thẻ ra đưa cho nhân viên cửa hàng.

Nhân viên cửa hàng thực mau biết được thân phận của Dịch Dương.

"Dịch tiên sinh, xin hỏi yêu cầu đóng cửa hàng phục vụ sao?"

Hứa Tân Di muốn nói lại thôi, tiếng Anh làu làu như cô áp lực nặng nề khi nghe quản lý cửa hàng nói " đóng cửa hàng phục vụ ", ngu người một hồi lâu.

Dịch Dương không phải người thích làm màu, đóng cửa hàng phục vụ không khỏi quá phiền toái.

"Không..."

"Muốn!"

Hứa Tân Di cắt ngang lời nói của anh: "Đương nhiên muốn!"

Nhân viên nhìn về phía Dịch Dương

Dịch Dương gật đầu.

"Tốt."

Cửa hàng xa xỉ to như vậy tạm thời đình chỉ phục vụ, đóng cửa chuyên phục vụ hai người bọn họ.

Dịch Dương ngồi trên sô pha, nhân viên đem lại hai ly rượu vang đỏ, anh cầm một ly đang thưởng thức, thì nhìn cô, hỏi: "Sao không chọn?"

Hứa Tân Di nhìn toàn bộ cửa hàng hàng xa xỉ, lần đầu tiên có cảm giác người nhà quê mới vào thành.

Biết Dịch Dương có tiền, nhưng làm sao biết anh ta ở cấp bậc có thể làm

cửa hàng đóng cửa phục vụ riêng kia chứ?

"Kêu em chọn? Vậy em không khách khí đó nha"

"Hứa Tân Di, mày bị cái giống gì vậy? chút trường hợp nhỏ đã làm mày ngu người? Có thể có chút tiền đồ hay không? Cũng không phải chưa từng đi mua qua mấy cửa hàng loại này"

Hứa Tân Di thở sâu, tùy ý nhìn thoáng qua, cũng không chọn lựa kỹ càng, toàn dựa mắt, thấy thích là chỉ ngay.

"Cái này cái này còn có cái này, hai cái kia, hai cái túi này, còn có ba đôi giày đó, đúng rồi chính là nó, ba cái này, hai cái này, lấy theo số đo của tôi, mỗi thứ một bộ."

"Ông xã, em mới mua vài món thôi, còn có... Mấy món đó em cũng không nghĩ thử, mất thời gian, chắc anh sẽ không để ý hen?"

"Không ngại."

"Không ngại thì tuyệt vời, chúng ta đi đến cửa hàng tiếp theo đi?"

"Tiếp theo?"

Dịch Dương nhìn nhân viên cửa hàng: "Phiền đem mẫu trang sức mới nhất lấy ra cho phu nhân tôi nhìn xem."

Nhân viên cửa hàng mỉm cười nói: "Dạ quý khách."

Thực mau, nhân viên cửa hàng đưa lên những mẫu trang sức mới nhất của nhãn hàng này, nào là dây chuyền, nhẫn, bông tai... bày biện ở trước mặt Hứa Tân Di.

"Hai chiếc lắc này, đôi hoa tai này, còn sợi dây chuyền này, nhẫn kim cương này cũng không tồi."

Hứa Tân Di cười hỏi Dịch Dương: "Ông xã, đẹp không?"

"Đẹp."

Dịch Dương hỏi cô: "Mấy món đó đi?"

"?"

Dịch Dương nhìn nhân viên cửa hàng đưa mấy món trang sức mà Hứa Tân Di điểm danh đến trước mặt cô, rồi nhìn Hứa Tân Di nói: "Đóng hộp toàn bộ."

"Dạ Dịch tiên sinh."

Hứa Tân Di: "?"

"Cái này, cái này, còn có cái này..."

Dịch Dương lưng dựa vào trên ghế sô pha, tay cầm ly rượu vang đỏ, vừa nhâm nhi thưởng thức, vừa chỉ chỉ trỏ trỏ mấy món trang sức khác: "Còn có cái này, hai cái này, mấy món vừa rồi tôi chỉ đều không cần, số còn lại dựa theo số đo của phu nhân tôi đều mua một bộ."

Nhân viên cửa hàng tươi cười càng sâu: "Dạ Dịch tiên sinh."

Hứa Tân Di: "..................?"

"..................???"

"Dịch Dương tưởng đây là cái chợ bán rau củ sao?"

"Không phải tới mua sắm là tới nhập hàng đi!!!" Nhân trong tiệm bận vô cùng, làm việc không ngừng nghỉ.

Hứa Tân Di ngồi ở kia được ân cần đối đãi, có chút hoài nghi cuộc sống này.

"Dịch... Dịch Dương, có phải mua quá nhiều rồi hay không? Mẹ có nói em phá sản không anh?"

"Sẽ không."

"Nếu trong nhà hết chỗ cất chứa... Anh còn một bộ phòng trống ở Nhất

Phẩm Lan Đình, về nước anh đưa chìa khóa cùng mật mã cho em, tặng em làm nơi chứa đồ, được không?."

"......"

Làm... Làm cái kho chứa quần áo trang sức... Hả?!!!

"Đối lập với Dịch Dương, sao mình có cảm giác bản thân quá nhỏ bé, móa nó, nhỏ hơn bụi mịn nữa, quả thực lấy không ra bản lĩnh phóng khoáng như anh ta."

Nhìn Dịch Dương vung tiền như rác, lần đầu tiên Hứa Tân Di cảm nhận được sự chênh lệch giữa giàu nghèo nó to lớn đến như thế nào.

Khó trách trong buổi đấu giá đó bỏ 90 triệu ra mua sợi dây chuyền mà Dịch Dương chỉ nói ra giá chơi thôi.

"Mùi vị của kẻ có tiền, con mẹ nó đáng chết quá thơm!"

"Ông xã, em yêu anh nhất trên đời, chụt chụt chụt!" Hết